Danh sách chương

Chương 1: Tiểu Thất nhà họ Khương

20/04/2025

Chương 2: Lướt qua

20/04/2025

Chương 3: Vô tình gặp gỡ ở trong núi

20/04/2025

Chương 4: Cơm chay

20/04/2025

Chương 5: Giao phong

20/04/2025

Chương 6: A Ly mất tích

20/04/2025

Chương 7: Thủ đoạn

20/04/2025

Chương 8: Thất thủ

20/04/2025

Chương 9: Nhục nhã

20/04/2025

Chương 10: A Ly đổi chủ

20/04/2025

Chương 11: Đồng thị

20/04/2025

Chương 12: Ý đồ làm mai

20/04/2025

Chương 13: Khương Nam

20/04/2025

Chương 14: Đề phòng phu nhân

20/04/2025

Chương 15: Chọn phe

20/04/2025

Chương 16: Quyền quý

20/04/2025

Chương 17: Lộc Sơn quan học

20/04/2025

Chương 18: Công tử Ngọc Khu

20/04/2025

Chương 19: Không trốn tránh

20/04/2025

Chương 20: Gặp mặt

20/04/2025

Chương 21: Bất mãn

20/04/2025

Chương 22: Chữa trị

20/04/2025

Chương 23: Ăn đậu hủ của thế tử

20/04/2025

Chương 24: Mất hầu bao

20/04/2025

Chương 25: Cứu vãn

20/04/2025

Chương 26: Bao dung và đề phòng

20/04/2025

Chương 27: Mưu tính

20/04/2025

Chương 28: Che chở cho nàng

20/04/2025

Chương 29: Nghe gió mà động

20/04/2025

Chương 30: Vô sỉ

20/04/2025

Chương 31: Bị thương

20/04/2025

Chương 32: Dụng tâm của Khương thất

20/04/2025

Chương 33: Bị phạt

20/04/2025

Chương 34: Phạt thêm hai ngày

20/04/2025

Chương 35: Tự kiểm điểm

20/04/2025

Chương 36: Một viên kẹo ngọt

20/04/2025

Chương 37: Bảo vệ

20/04/2025

Chương 38: Chia xa

20/04/2025

Chương 39: Lên đường

20/04/2025

Chương 40: Bảo vật

20/04/2025

Chương 41: Dự đoán trước tình hình

20/04/2025

Chương 42: Nàng hãy yên tâm

20/04/2025

Chương 43: Bảo vệ Khương gia

20/04/2025

Chương 44: Cầm đèn

20/04/2025

Chương 45: Hầu hạ

20/04/2025

Chương 46: Trợ ngủ

20/04/2025

Chương 47: Dừng chân

20/04/2025

Chương 48: Một bát mì

20/04/2025

Chương 49: Sự việc xảy ra đột ngột

20/04/2025

Chương 50: Chớp mắt một cái

20/04/2025

Chương 51: Người của phủ Triệu Quốc công

20/04/2025

Chương 52: Khởi đầu

20/04/2025

Chương 53: Tai họa ập đến

20/04/2025

Chương 54: Xuân ấm

20/04/2025

Chương 55: Đẹp chỗ nào?

20/04/2025

Chương 56: Ứng phó với hắn hai việc

20/04/2025

Chương 57: Đọc kinh

20/04/2025

Chương 58: Lời chỉ điểm của hắn

20/04/2025

Chương 59: Biến số

20/04/2025

Chương 60: Đột nhập ban đêm

20/04/2025

Chương 61: Cách một lớp cửa sổ

20/04/2025

Chương 62: Mọi thứ đều có ngoại lệ

20/04/2025

Chương 63: Thế tử anh minh

20/04/2025

Chương 64: Hải đường xuân sắc

20/04/2025

Chương 65: Hoa hải đường nở rộ

20/04/2025

Chương 66: Người không thể tránh khỏi

20/04/2025

Chương 67: Vô thức ăn ý

20/04/2025

Chương 68: Dương Liễu Y Y

20/04/2025

Chương 69: Chuyện nhà

20/04/2025

Chương 70: Cân nhắc hai bên

20/04/2025

Chương 71: Gặp gỡ đêm khuya

20/04/2025

Chương 72: Công tử Đan là ai?

20/04/2025

Chương 73: Cuộc trò chuyện đêm khuya ở Lộc Sơn

20/04/2025

Chương 74: Âm thanh của tự nhiên

20/04/2025

Chương 75: Tình ý miên man

20/04/2025

Chương 76: Mỹ ngọc tự nhiên

20/04/2025

Chương 77: Nhìn trúng cái nào?

20/04/2025

Chương 78: Manh mối đầu tiên

20/04/2025

Chương 79: Tuyệt nhiên không nhắc đến

20/04/2025

Chương 80: Cùng du ngoạn (1)

20/04/2025

Chương 81: Cùng du ngoạn (2)

20/04/2025

Chương 82: Du ngoạn cùng nhau (3)

20/04/2025

Chương 83: Du ngoạn cùng nhau (4)

20/04/2025

Chương 84: Cùng du ngoạn (5)

20/04/2025

Chương 85: Khởi đầu của mọi thứ

20/04/2025

Chương 86: Mời Thế tử ăn dưa?

20/04/2025

Chương 87: Niềm tin không cần nói ra

20/04/2025

Chương 88: Bước đầu vào học quán

20/04/2025

Chương 89: Ăn miếng trả miếng

20/04/2025

Chương 90: Có thể chơi xấu mà

20/04/2025

Chương 91: Cách giải quyết

20/04/2025

Chương 92: Nhập học

20/04/2025

Chương 93: Nhập học

20/04/2025

Chương 94: Mơ hồ lo lắng

20/04/2025

Chương 95: Tránh nặng tìm nhẹ

20/04/2025

Chương 96: Cái kết cho kẻ lắm mồm

20/04/2025

Chương 97: Hương Lai Độ

20/04/2025

Chương 98: Yêu ai yêu cả đường đi

20/04/2025

Chương 99: Thế tử hơi thắng một bậc

20/04/2025

Chương 100: Không thể chối cãi

20/04/2025

Chương 101: Sườn núi

20/04/2025

Chương 102: Tiểu Thất cãi lại

20/04/2025

Chương 103: Nàng là ai?

20/04/2025

Chương 104: Làm việc nghiêm túc

20/04/2025

Chương 105: Cùng một người

20/04/2025

Chương 106: Đôi mắt của hắn

20/04/2025

Chương 107: Tia hy vọng le lói

20/04/2025

Chương 108: Cổ vũ nàng

20/04/2025

Chương 109: Ấm lạnh

20/04/2025

Chương 110: Bí mật sâu kín

20/04/2025

Chương 111: Chợt ấm lại lạnh

20/04/2025

Chương 112: Quân tâm hoà thuận vui vẻ

20/04/2025

Chương 113+114: Bỗng chợt nhớ ra

20/04/2025

Chương 115: Như ẩn như hiện

20/04/2025

Chương 116: Dạy học tùy theo năng lực

20/04/2025

Chương 117: Tiểu Thất lại bị phạt

20/04/2025

Chương 118: Chính là điều phiền nhiễu nhất

20/04/2025

Chương 119: Khó chịu

20/04/2025

Chương 120: Liễu ám hoa minh

20/04/2025

Chương 121: Mây tan trăng sáng

20/04/2025

Chương 122: Lời hứa âm thầm

20/04/2025

Chương 123: Bám riết không tha

20/04/2025

Chương 124: Biến cố Khương thị

20/04/2025

Chương 125: Định mệnh an bài

20/04/2025

Chương 126: Ngôi miếu đổ nát

20/04/2025

Chương 127: Ngoại truyện – Kiếp này đã qua (1)

20/04/2025

Chương 128: Phiên ngoại – Kiếp này đã qua (2)

20/04/2025

Chương 129: Ngôi miếu đổ nát (2)

20/04/2025

Chương 130: Ngôi miếu đổ nát (3)

20/04/2025

Chương 131: Ngôi miếu đổ nát (4)

20/04/2025

Chương 132: Vị thế tử nào?

20/04/2025

Chương 133: Tại sao lại khác?

20/04/2025

Chương 134: Khi cừu non gặp sói

20/04/2025

Chương 135: Tinh mắt

20/04/2025

Chương 136: Mưa dầm thấm lâu

20/04/2025

Chương 137: Ai cũng có toan tính

20/04/2025

Chương 138: Sai một ly

20/04/2025

Tiểu Thất Bên Cố Đại Nhân

Chương 37: Bảo vệ

Chương trước

Chương sau

So sánh kỹ càng như vậy, Thất cô nương chống cằm, bỗng nhiên hiểu ra.

Làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Lần này nhất định là Khương gia và Trương gia, đồng thời được Triệu Quốc công phủ ban thưởng. Mà ở nơi này người có thể làm chủ, ngoài Thế tử Quốc công phủ, còn có thể là ai chứ!?

Nhưng tại sao người nọ ban thưởng cho phủ Quận thủ rồi, lại còn đặc biệt phái Chu đại nhân đưa thêm một phần đến đây? Chẳng lẽ đây là Thế tử hài lòng với kết quả “tự kiểm điểm” của nàng ngày hôm qua, ban thưởng thêm sao?

Nếu thật sự là như vậy, về sau ở chung với người nọ, có lẽ không đến nỗi khó khăn như nàng tưởng tượng. Ít nhất Thế tử là người thưởng phạt phân minh.

Hiểu rõ mọi chuyện, trong lòng Khương Viện đột nhiên cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều. Lúc này nhìn lại, chỉ cảm thấy kim quất này khiến người ta thèm thuồng.

Mỗi loại lấy ra một quả, bóc vỏ ra nếm thử. Quả nhiên vẫn là quả mà Thế tử cho ăn ngon hơn, ngọt ngào mọng nước. Vô thức, bàn tay nhỏ bé của Thất cô nương thò vào hộp thức ăn càng ngày càng nhiều hơn so với hai chỗ còn lại…

Hai ngày sau, cuối cùng cũng đến ngày, Khương Viện được Thôi ma ma cùng một đám người hầu người hạ đưa về Đào Hoa Ổ. Tắm rửa thoải mái bằng nước nóng, sau đó đến phòng thái thái thỉnh an.

“Gầy đi một vòng rồi.” Vừa nhìn thấy người, Hứa thị đã vội vàng gọi nàng đến gần, xoay người nàng một vòng, vô cùng đau lòng xoa xoa gò má nàng. “Về sau phải bồi bổ thật tốt, con gái con đứa da dẻ trắng trẻo mũm mĩm mới có phúc khí.”

Khương Viện cười rúc vào lòng bà, thuận theo Hứa thị, gật gật đầu. Thật ra làm sao có thể gầy đi được, ba bữa cơm đều do Xuân Anh mang đến, ngoài ra, còn có trái cây mà Triệu Quốc công phủ ban thưởng. Không có Thôi ma ma ở bên giám sát, ngược lại còn ăn uống thoải mái hơn ở Đào Hoa Ổ.

“Còn một chuyện nữa, vốn định sau này sẽ nói cho con biết. Đã đến rồi, Ngũ cô nương cũng đang ở đây, vậy hôm nay nói luôn cho hai đứa cùng nghe.” Gọi nha hoàn mang ghế cho nàng ngồi, Hứa thị lại gọi Khương Nhu đến gần. Nghe thái thái có chuyện muốn dặn dò, hai vị cô nương đều ngoan ngoãn, không dám chậm trễ.

“Nửa tháng nữa sẽ lên đường, Quản đại nhân đã bàn bạc trước với lão gia rồi. Đội hộ vệ trong phủ không được an toàn lắm, Lộc Sơn quan học ở tận phía tây bắc Ký Châu, cách Thái Long quận chúng ta đến ba quận thành. Trên đường đi tuy có quan đạo, nhưng không tránh khỏi phải leo núi vượt suối. Nếu đến nơi hoang vắng, thường có thổ phỉ, lưu manh xuất hiện. Hộ vệ, gia đinh bình thường làm sao có thể là đối thủ của những kẻ liều mạng đó.”

Dù sao cũng luôn được nuôi dưỡng trong khuê phòng, từ nhỏ đã quen sống an nhàn sung sướng, đột nhiên nghe nói trên đường đi không được bình yên, Khương Viện cau mày, trong lòng cũng lo lắng theo.

Thế đạo hiện nay như thế nào, trong số những cô nương ở hậu viện, không ai rõ ràng hơn Khương Viện. Chỉ cần nhìn Khương Nhu đang ngồi bên cạnh, trên mặt không hề có chút lo lắng nào, liền biết Ngũ tỷ tỷ căn bản không để chuyện này vào lòng.

“Quản đại nhân nói với cha như thế nào?” Người nọ chắc chắn sẽ không trơ mắt nhìn nàng bị thổ phỉ bắt cóc.

Nụ cười trên mặt Hứa thị càng thêm sâu, so với vẻ mặt của Ngũ cô nương, bà cảm thấy A Viện nhà mình hành sự trầm ổn, hơn nữa phúc khí không hề nhỏ.

“May mà đoàn người của Thế tử cũng muốn đến thư viện, là do Viện trưởng đại nhân mời Thế tử đến thư viện giảng dạy. Như vậy vừa hay, trên đường đi có tư binh của Triệu Quốc công phủ bảo vệ, lão gia và ta cũng có thể yên tâm đưa các con đi.”

Vô thức nói đến chuyện chia tay, trong mắt Hứa thị hiện lên vẻ bi thương. Khương Dục thì không sao, trước đây đi học đã quen với việc không có người thân ở bên cạnh. Nhưng Khương Viện lại là từ nhỏ chưa từng rời xa bà nửa bước.

Thất cô nương dịu dàng nở nụ cười an ủi Hứa thị, trong lòng tuy không nỡ, nhưng cũng biết chuyện này không đến lượt nàng làm chủ. Càng kinh ngạc hơn chính là người nọ lại được mời đến quan học giảng dạy?

Ở Đại Chu triều, đặc biệt là học phủ danh tiếng lẫy lừng như quan học Lộc Sơn, những người được mời đến giảng dạy, người nào mà không phải là danh sĩ nổi tiếng thiên hạ?

Nghĩ đến dung mạo tuấn tú như trăng, nhưng lại có chút non nớt của người nọ, Thất cô nương đè nén sự kinh ngạc, trong lòng bỗng dâng lên nỗi mất mát. Nếu là Nhị ca ca, có thế gia trăm năm hết lòng bồi dưỡng, thành tựu ngày hôm nay, e rằng sẽ không thua kém người nọ. Nghĩ đến hoài bão từ nhỏ của Khương Dục, Khương Viện chỉ có thể âm thầm tiếc thay.

Điều an ủi duy nhất là có Thế tử Triệu Quốc công phủ đi cùng, trên đường đi sẽ vô cùng an toàn. Có lẽ trên đường đi, tiếp xúc thêm một thời gian, nàng cũng có thể phần nào nắm bắt được tính tình của người nọ, không đến nỗi liên tục chịu thiệt thòi trước mặt hắn.

Hết Chương 37: Bảo vệ.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page