Chương 1
17/07/2024
Chương 2
17/07/2024
Chương 3
17/07/2024
Chương 4
17/07/2024
Chương 5
17/07/2024
Chương 6
17/07/2024
Chương 7
17/07/2024
Chương 8
17/07/2024
Chương 9
17/07/2024
Chương 10
17/07/2024
Chương 11
17/07/2024
Chương 12
17/07/2024
Chương 13
17/07/2024
Chương 14
17/07/2024
Chương 15
17/07/2024
Chương 16
17/07/2024
“Bây giờ ta xác định rồi, người không phải là Hạ Nam Chi. Thân xác đúng, nhưng hồn không phải, dù không biết người là yêu ma quỷ quái từ đâu đến chiếm thân thể này, nhưng… không lạ gì khi người ta nói yêu ma quỷ quái dễ mê hoặc người.”
Ta phì cười, Sở Chi Úc có thể hiểu như vậy, dường như cũng không cần ta tốn công giải thích thêm, ta giả vờ bĩu môi.
“Yêu ma quỷ quái gì chứ, ta là tiên nữ trên trời, xuống trần để trải qua kiếp nạn.”
Sở Chi Úc cũng cười.
“Đúng đúng, là tiên nữ.”
Chúng ta cười với nhau hồi lâu, ta đột nhiên hỏi.
“Sao ngươi chắc chắn ta không phải là Hạ Nam Chi? Lỡ hôm nay tất cả những điều này đều do ta diễn để cho ngươi xem thì sao?”
Sở Chi Úc cười nói.
“Nàng ấy sẽ không làm vậy, nàng ấy luôn coi trọng thể diện và lễ nghi.”
“Nếu làm việc gì sau lưng thì có thể, nhưng hôm nay, trong đại điện có hoàng thân quốc thích, sứ thần ngoại bang đều có mặt, bảo nàng ấy gọi Hoàng thượng là ‘tiểu lang quân’ trước mặt mọi người, không bằng để nàng ấy đâm đầu vào cột ch*ế*t trên đại điện.”
Ta á khẩu, rồi trách móc.
“Ngươi đang nói ta không biết lễ nghi, không biết xấu hổ?”
Sở Chi Úc giơ tay khẽ chạm vào mũi ta.
“Ta nói ngươi đáng yêu, lúc nãy nhìn Hoàng thượng, ngươi nghĩ gì vậy?”
Ta nũng nịu.
“Lúc đó ta say rồi, mơ màng thấy ngươi cười với ta, nên không kìm lòng được.”
Sở Chi Úc cười rạng rỡ hơn.
“Nếu ngươi không phải là Hạ Nam Chi, vậy ngươi tên là gì?”
Sở Chi Úc nghiêm túc hỏi.
“Bảo Nhi, ta tên là Hạ Bảo Nhi.”
Ta nghiêm túc đáp.
Mối quan hệ giữa ta và Sở Chi Úc đã tiến một bước lớn, nhưng phía Hoằng Thanh lại nổi trận lôi đình.
Khi tiệc vừa kết thúc, hắn liền vội vàng dẫn Tiết Tinh Nguyệt đến cung của ta.
Hoằng Thanh cho lui tất cả mọi người, chỉ để lại ta, Sở Chi Úc và Tiết Tinh Nguyệt.
Hắn ngồi ở ghế trên với gương mặt lạnh lùng, Sở Chi Úc đứng cung kính sau lưng ta.
Áp lực trong phòng thấp đến cực điểm, ta đứng dậy trước, cúi người với Tiết Tinh Nguyệt.
“Hôm nay cảm ơn ngươi nhiều.”
Tiết Tinh Nguyệt vội đến đỡ ta.
“Nương nương khách sáo rồi, sao có thể để nương nương hành lễ với ta.”
Hoằng Thanh hừ lạnh một tiếng.
“Sao lại không? Hôm nay nếu không nhờ ngươi, nàng ấy có ch*ế*t vạn lần cũng không đủ để chuộc tội.”
Tiết Tinh Nguyệt lúng túng, vội nói.
“Hoàng thượng nói quá rồi, sao lại vạn lần ch*ế*t, nương nương chỉ nói một câu không quan trọng mà thôi.”
“Không quan trọng?”
Hoằng Thanh đột nhiên đập bàn.
“Lời nói như vậy mà gọi là không quan trọng?”
Ta cau mày.
“Sao lại là lời nói thiếu tôn trọng? Thần thiếp không tin, Hoàng thượng và Tiết quý phi chưa từng có biệt danh? Với quý phi có, với hoàng hậu thì sao?”
“Cưỡng từ đoạt lý!”
Hoằng Thanh hét lên.
Ta cũng nổi giận, lạnh lùng nói.
“Hoàng thượng đừng quên, chúng ta có giao kèo.”
Hoằng Thanh nghe ta nói vậy, bất chợt sững lại, dừng vài giây.
“Đương nhiên trẫm không quên.”
“Vậy thì vì quý phi của Hoàng thượng, tốt nhất đừng can thiệp vào chuyện của thần thiếp, nếu không, không chắc ngày nào đó thần thiếp bị Hoàng thượng ép đến đường cùng, Hoàng thượng không chỉ mất quý phi, mà còn không giữ được những bí mật của hoàng gia, những chuyện xấu trong cung cấm sẽ trở thành chủ đề bàn tán khắp nơi.”
Ta không nhìn Hoằng Thanh, chỉ chăm chú nhìn chén trà trên bàn, mặt không biểu cảm nói ra những lời này.
Hoằng Thanh nheo mắt, cau mày.
“Ngươi đang đe dọa trẫm?”
“Đúng vậy.”
Ta đáp không chút do dự.
“Ngươi dám! Có tin trẫm gi*ế*t ngươi ngay bây giờ không!”
Hoằng Thanh gầm lên, lời vừa dứt, cả trong lẫn ngoài điện im phăng phắc.
“Được thôi, gi*ế*t ta đi. Vậy ta muốn hỏi Hoàng thượng, ngươi có tin rằng ta sẽ khiến danh dự hoàng gia, Tiết quý phi mà ngươi yêu nhất, thậm chí cả ngươi, phải bồi táng cùng ta không!”
Ta ngước lên, lạnh lùng nhìn Hoằng Thanh, ánh mắt hắn phức tạp, nhìn ta chằm chằm.
“Hoàng thượng…”
Trong phòng yên lặng hồi lâu, Tiết Tinh Nguyệt mở miệng trước.
Chưa nói hết lời, Hoằng Thanh liền ngắt lời nàng.
“Tinh Nguyệt, ngươi có sợ ch*ế*t không?”
Lời này vừa nói ra, đồng tử của Tiết Tinh Nguyệt lập tức mở to, ta tin rằng lúc này nàng cũng có cùng suy nghĩ với ta: Hoàng thượng điên rồi.
Hắn thực sự muốn để danh dự hoàng gia và Tiết Tinh Nguyệt bồi táng cùng ta.
Tiết Tinh Nguyệt suy nghĩ hồi lâu, nhẹ nhàng nhưng kiên định nói.
“Sợ, nhưng nếu Hoằng Thanh ca ca muốn Tinh Nguyệt ch*ế*t, thì Tinh Nguyệt sẽ không sợ.”
Ta không khỏi cảm thán trí tuệ cảm xúc của Tiết Tinh Nguyệt cao, lời nói có ý: Ta sẵn lòng ch*ế*t vì ngươi.
“Hoằng Thanh ca ca” chắc là biệt danh riêng tư của họ, bốn chữ này đủ để đánh thức lý trí của Hoằng Thanh.
Quả nhiên, sau khi nghe lời của Tiết Tinh Nguyệt, ánh mắt Hoằng Thanh dần trở nên tỉnh táo.
Hắn nhìn ta từ trên xuống dưới một hồi lâu, cuối cùng đứng dậy.
“Trẫm có thể không quản ngươi, nhưng chuyện hôm nay, không được có lần sau. Ngươi phải nhớ kỹ thân phận của mình.”
Nói xong, hắn dẫn Tiết Tinh Nguyệt rời đi.
Hoằng Thanh vừa rời đi, cơ thể căng thẳng của ta lập tức thả lỏng, ngã quỵ xuống, Sở Chi Úc đứng sau đỡ lấy ta.
Ta gục đầu vào ngực Sở Chi Úc, không ngừng run rẩy.
Sở Chi Úc cười khẽ.
“Vừa nãy không phải khí thế rất lớn sao, giờ lại sợ thành thế này?”
“Ta sợ hắn… gi*ế*t ngươi…”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Các nàng chuyển khoản đọc truyện thì ghi giúp mình số ID với. Có vài cái không có ghi số ID thì admin không nạp pha lê vào được đâu ạ.
9 tháng