Chương 1
17/07/2024
Chương 2
17/07/2024
Chương 3
17/07/2024
Chương 4
17/07/2024
Chương 5
17/07/2024
Chương 6
17/07/2024
Chương 7
17/07/2024
Chương 8
17/07/2024
Chương 9
17/07/2024
Chương 10
17/07/2024
Chương 11
17/07/2024
Chương 12
17/07/2024
Chương 13
17/07/2024
Chương 14
17/07/2024
Chương 15
17/07/2024
Chương 16
17/07/2024
Giám sát thì cứ nói giám sát, còn phải bịa ra một cái cớ cao thượng như vậy.
Thường xuyên đến ngồi với Hạ Bảo Nhi, ta phát hiện ra, nàng cũng khá đáng yêu.
Lần đầu ta đến, nàng đang làm ầm lên đòi Sở Chi Úc làm cho nàng một cái xích đu.
Ta cũng không hiểu, mùa đông lạnh thế này sao lại muốn ngồi xích đu.
Sở Chi Úc bất đắc dĩ, chỉ có thể đi làm xích đu, nàng lại vui vẻ kéo ta đi thêu thùa.
Nàng thêu xấu thật, còn tài thêu của Hạ Nam Chi trước đây là nhất tuyệt trong kinh thành.
Nàng nói, hôm đó chỉ là bất đắc dĩ, không thật sự muốn kéo ta chôn cùng.
Ta nhìn nàng, rồi nhìn Sở Chi Úc đang bận rộn bên ngoài tìm thứ để làm xích đu mà không khỏi cảm thán, hai người thật là xứng đôi.
Hạ Bảo Nhi chăm chú thêu tấm thêu xấu xí, thuận miệng nói rằng ta và Hoằng Thanh cũng xứng đôi.
Xứng đôi sao? Trong lòng ngài ấy không còn ta nữa, làm sao mà xứng đôi?
Hạ Bảo Nhi nhất quyết giữ ta lại ăn cơm, ta cũng không tiện từ chối.
Nếu không ở lại đây ăn, sẽ phải về đối mặt với Hoằng Thanh, chi bằng ở đây, Hạ Bảo Nhi đáng yêu hơn Hoằng Thanh nhiều.
Hạ Bảo Nhi bận rộn trong bếp một lúc, rồi hậm hực trở lại, nàng nói nấu ăn quá khó, nàng để Sở Chi Úc đi nấu.
Nàng sợ ta đói, mang đến một đĩa bánh đường củ sen, nói là nàng làm, có thể ăn được.
Có thể ăn được, chứ không phải ngon.
Ta thử một miếng, quả thật, chỉ có thể nói là ăn được.
Ăn xong, ta mang về chiếc khăn tay do ta thêu xong, và nửa đĩa bánh đường củ sen.
Dù sao cũng phải mang chút gì đó về để báo cáo với Hoằng Thanh, nếu không ta ở trong cung của Hạ Bảo Nhi lâu như vậy, kẻ điên kia lại bắt đầu tra hỏi.
Hoằng Thanh nếm một miếng bánh đường củ sen.
“Thật khó ăn.”
Nói xong, ngài nhổ miếng bánh vừa ăn ra.
“Hoàng hậu làm.”
Ta nói không chút biểu cảm.
Hoằng Thanh lại ăn thêm một miếng.
“Nghĩ lại, hình như cũng không đến nỗi không ăn được.”
Ha, nam nhân…
Hoằng Thanh nhìn chiếc khăn tay, nhíu mày, chỉ vào phần thêu xấu xí của Hạ Bảo Nhi.
“Chỗ này là sao? Sao lại xấu thế này?”
“Hoàng hậu thêu.”
Hoằng Thanh im lặng một lúc.
“Thật sự rất xấu.”
Nói rồi, ngài cất chiếc khăn vào bên người.
Ha, nam nhân…
Lần sau khi ta đến chỗ Hạ Bảo Nhi, xích đu đã được làm xong, nàng cũng không thêu nữa.
Nàng đưa một đống tác phẩm thêu dang dở cho thợ thêu mà Hoằng Thanh gửi đến, rồi kéo ta đi chơi xích đu.
Gió lạnh mùa đông, như những lưỡi dao cắt vào mặt, từng nhát từng nhát, cũng làm lòng ta trở nên tỉnh táo hơn.
Dù sao cả đời cũng bị giam cầm trong cung, Hoằng Thanh có yêu ta hay không cũng chẳng quan trọng.
Những ngày này, Hạ Bảo Nhi bị cấm túc, mọi việc lớn nhỏ trong cung đều do ta xử lý, bận rộn nên cũng không có thời gian nghĩ đến Hoằng Thanh, cuộc sống bận rộn như vậy dường như cũng rất thú vị.
Ta ngồi trên xích đu nghĩ thông suốt những việc này, rồi cũng không muốn chơi xích đu nữa, Hạ Bảo Nhi thì hứng khởi leo lên xích đu.
Ta đứng phía sau đẩy nàng, nghe tiếng cười trong trẻo như tiếng chuông bạc của nàng, tâm trạng ta cũng tốt lên.
Hạ Bảo Nhi thật sự rất đáng yêu, ta thậm chí nghĩ rằng, nếu ta là nam nhân, ta cũng sẽ thích một người ngay thẳng, đáng yêu và thích làm nũng như nàng.
Thậm chí ta còn có một chút phân tâm, nghĩ rằng nếu anh trai ta vẫn chưa lấy vợ, nếu có một người chị dâu như Hạ Bảo Nhi…
Chưa kịp nghĩ xong, ta đẩy trượt, ngẩng đầu lên thì thấy Hạ Bảo Nhi bay về phía Sở Chi Úc, Sở Chi Úc vững vàng đỡ lấy nàng.
Hai người họ cười thật ngọt ngào, ta lại có chút hoảng hốt, nếu Sở Chi Úc không đỡ được Hạ Bảo Nhi…
Ta vội vàng chạy tới, kiểm tra kỹ lưỡng, xác nhận nàng không sao, ta mới yên tâm.
Hoằng Thanh lại xuất hiện không đúng lúc.
Dù lý do của ngài rất hợp lý, ta vẫn biết ngài nhớ Hạ Bảo Nhi, dù sao cũng hơn một tháng rồi không gặp.
Hoằng Thanh nói xong muốn rời đi, còn muốn đưa ta đi cùng.
Lần đầu tiên ta cảm thấy ghét ngài, muốn đi thì đi, cớ gì phải mang ta theo.
Nhưng lời này cuối cùng ta cũng không nói ra.
Lần sau gặp Hạ Bảo Nhi, là khi Minh Đáp Ứng có thai.
Thực ra ban đầu ta cũng nghĩ, đứa con đó không phải của Hoằng Thanh, lúc đó bề ngoài ta là người được sủng ái nhất trong lục cung, ngầm thì Hạ Bảo Nhi là người mà ngài yêu quý nhất, làm sao đến lượt Minh Đáp Ứng, người đã bị lục cung lãng quên từ lâu.
Tuy nhiên, Minh Đáp Ứng nói rằng hôm đó ở Mai viên.
Rượu làm loạn tính sao? Còn muốn giữ nhi bỏ mẫu? Hoằng Thanh thật sự càng ngày càng không đáng yêu, dù sao cũng là mẫu thân ruột đẻ của hài tử đầu tiên của ngài, sao ngài lại tàn nhẫn như vậy.
Ngày Tết, Hạ Bảo Nhi bị đầu độc ch*ế*t.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Các nàng chuyển khoản đọc truyện thì ghi giúp mình số ID với. Có vài cái không có ghi số ID thì admin không nạp pha lê vào được đâu ạ.
9 tháng