Tiểu Lang Quân

Chương 10

Chương trước

Chương sau

“Bảo Nhi, ta biết nàng đang giận gì, hôm nay di mẫu đã nói những lời này trước mặt nàng, có nghĩa là người đã chấp nhận nàng, chuyện của gia đình chúng ta, ta không có lý do gì để giấu nàng nữa.”

 

Dù ta không trả lời, Sở Chi Úc vẫn bắt đầu kể.

 

Mẫu thân của Sở Chi Úc là muội muội ruột của Thái hậu, Thái hậu là đích nữ của Đại học sĩ thời đó, được tiên đế cưới về làm thái tử phi.

 

Hai người tôn trọng nhau, tương kính như tân, được mọi người ca ngợi là một cặp phu thê mẫu mực.

 

“Khi thái hậu mang thai Hoằng Thanh, trong hai tháng cuối của thai kỳ luôn lo lắng, dù tiên đế hết lòng chăm sóc và an ủi, người vẫn không vui lên, lúc nào cũng nhớ gia đình.”

 

“Lúc đó, phu nhân Đại học sĩ đã qua đời, Đại học sĩ không tiện vào cung, nên đã đưa tiểu nhi nữ mười sáu tuổi vào Đông Cung, bầu bạn với tỷ tỷ.”

 

“Tỷ muội gặp nhau đương nhiên rất vui mừng, Thái hậu cũng nhờ đó mà tâm trạng tốt hơn nhiều.”

 

“Tính cách của muội muội không giống tỷ tỷ, không dịu dàng trầm tĩnh mà hoạt bát, tươi cười, mỗi ngày Đông Cung đều vang lên tiếng cười như chuông bạc của tiểu muội.”

 

“Thoáng chốc đã đến năm Thái hậu sinh, người ta thường nói nữ nhân sinh con như đi qua quỷ môn quan, Thái hậu sinh suốt một đêm, may mắn mẹ tròn con vuông.”

 

“Tiên đế vui mừng, uống nhiều rượu, muốn đi thăm con trai.”

 

“Tình cờ gặp tiểu muội đang thăm cháu.”

 

“Vậy nên, đã xảy ra đại họa.”

 

“Sau khi tiên đế tỉnh rượu, hối hận vô cùng, dù thái hậu giận dữ, nhưng chuyện đã đến nước này, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, và khuyên muội muội nhập cung.”

 

“Nhưng không ngờ tính tình muội muội cứng cỏi, nói thẳng.”

 

“Nếu phải cùng tỷ tỷ chung chồng, tranh giành tình yêu của một người nam nhân thì thà ch*ế*t còn hơn.”

 

“Thái hậu biết rõ tính tình bướng bỉnh của tiểu muội, chỉ có thể quay sang khuyên tiên đế.”

 

“Cuối cùng, tiên đế, Thái hậu và tiểu muội đạt được thỏa thuận, tiểu muội không bao giờ nhập cung, tiên đế và Thái hậu tuyệt đối không nhắc đến chuyện này.”

 

“Ngoại trừ nha hoàn theo Thái hậu vào cung và thái giám hầu hạ tiên đế từ nhỏ, những người biết chuyện đều bị xử lý, sau đó tiểu muội rời cung.”

 

“Thái hậu sợ tiểu muội mất danh tiết, nghĩ quẩn mà tự vẫn.”

 

“Liền triệu Đại học sĩ vào Đông Cung, giải thích sự việc, bảo ông chăm sóc kỹ cho tiểu muội.”

 

“Khoảng hai tháng sau, Đại học sĩ báo với Thái hậu rằng tiểu muội sắp lấy chồng, lấy một học trò của ông, là cử nhân họ Sở.”

 

“Cùng lúc đó, tin tức gửi vào cung còn có, tiểu muội đã mang thai được hơn hai tháng.”

 

“Đứa trẻ là của ai không cần nói cũng rõ, nhưng Thái hậu không nói với tiên đế về việc tiểu muội mang thai, chỉ nói rằng tiểu muội sắp thành thân.”

 

“Sở cử nhân cũng là người tốt, đối xử rất tốt với tiểu muội, cũng như với Sở Chi Úc như con ruột.”

 

“Năm đó, Sở cử nhân không đỗ, nên đưa thê nhi về quê, mở trường tư thục, vừa dạy học vừa chuẩn bị cho kỳ thi năm sau.”

 

“Nhưng trời không chiều lòng người, quê nhà của Sở cử nhân bị dịch bệnh, ông không may qua đời, lúc đó tiểu muội đã mang thai con của Sở cử nhân.”

 

“Sau nhiều ngày bôn ba, cuối cùng về lại phủ Đại học sĩ.”

 

Nhìn thấy con gái chạy nạn trở về, gầy đi hai vòng, lại còn mang thai, Đại học sĩ đau lòng không nguôi.

 

Sau khi tiểu muội sinh được một nữ hài thì qua đời.

 

Lúc bấy giờ, Tiên đế đã đăng cơ, đại nữ nhi được phong làm Hoàng hậu, đương nhiên không thể nuôi cháu ngoại trong cung, dù nàng rất muốn nuôi, nhưng Đại học sĩ không đồng ý.

 

Bởi vì càng lớn, Sở Chi Úc càng có bóng dáng của Tiên đế.

 

Đại học sĩ thanh liêm suốt đời, trong nhà chỉ có một quản gia già.

 

Đại học sĩ đành tự nuôi nấng ngoại tôn lớn lên.

 

Ngày đó, quản gia già xin nghỉ, về quê lo việc cưới xin cho con trai, không ngờ lại đúng lúc đó, vừa khi quản gia già rời đi, đêm đó Đại học sĩ đột nhiên phát bệnh.

 

Trong nhà chỉ có Sở Chi Úc 8 tuổi và Sở cô nương 5 tuổi.

 

Sở Chi Úc dặn dò muội muội chăm sóc ngoại công, rồi một mình chạy ra ngoài tìm đại phu.

 

Chưa đến y quán, đã gặp phải Tể Tướng Hạ Minh Vân trở về sau khi dự yến trong cung.

 

Sở Chi Úc nhận ra Hạ Minh Vân, vì Hạ Minh Vân là học trò của Đại học sĩ, mỗi dịp lễ Tết đều đến nhà Đại học sĩ thăm hỏi.

 

Hạ Minh Vân nghe Sở Chi Úc kể về bệnh tình của Đại học sĩ, liền vội vàng sai một tiểu đồng đi mời thầy thuốc, lại sai người vào cung báo tin.

 

Ngay sau đó, ông đưa Sở Chi Úc về phủ Đại học sĩ.

 

Thầy thuốc đến nhanh, ngự y trong cung cũng không chậm trễ.

 

Vất vả cả đêm, cuối cùng cũng cứu được mạng sống của Đại học sĩ.

 

Từ ngày đó, Hạ Minh Vân cứ ba ngày hai bữa đến phủ Đại học sĩ, chăm sóc Đại học sĩ và hai đứa trẻ.

 

Ngày tháng cứ thế trôi qua vài năm.

 

Thái hậu cảm kích Hạ Minh Vân chăm sóc Đại học sĩ, lại đúng lúc Hoàng tử Hoằng Thanh đến tuổi tuyển phi, bà bèn nhắc đến nữ nhi của Hạ Minh Vân là Hạ Nam Chi.

 

Khi quần thần tham gia yến tiệc trong cung, Tiên đế cũng đã gặp Hạ Nam Chi, quả thật là hoa nhan nguyệt mạo, thông minh đĩnh đạc. 

 

Thêm vào đó, trong những năm qua Hạ Minh Vân công lao hiển hách, tiên đế liền chỉ định Hạ Nam Chi làm Thái tử phi.

 

Sau khi Hạ Nam Chi vào cung, Hạ Minh Vân đưa Đại học sĩ và hai đứa trẻ vào Tể Tướng phủ để nuôi dưỡng.

 

Đại học sĩ tuổi cao, sức khỏe ngày một yếu đi, vào năm thứ hai khi ở phủ Tể phụ, người qua đời.

 

Khi đưa tang Đại học sĩ, Hạ Minh Vân bí mật gặp Thái hậu.

 

Hạ Minh Vân thông minh tuyệt đỉnh, gương mặt của Sở Chi Úc ngày ngày lướt qua trước mắt ông, ông sớm đã phát hiện Sở Chi Úc và Tiên đế có nét tương đồng.

 

Mặc dù Sở Chi Úc giống mẹ nhiều hơn, nhưng đôi lúc vẫn có thể nhận ra nét của Tiên đế.

 

Thái hậu do dự mãi, cuối cùng vẫn thừa nhận.

Hết Chương 10.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Các nàng chuyển khoản đọc truyện thì ghi giúp mình số ID với. Có vài cái không có ghi số ID thì admin không nạp pha lê vào được đâu ạ.

Trả lời

You cannot copy content of this page