Chương 1:
11/04/2025
Chương 2:
11/04/2025
Chương 3:
11/04/2025
Chương 4:
11/04/2025
Chương 5:
11/04/2025
Chương 6:
11/04/2025
Chương 7:
11/04/2025
Chương 8:
11/04/2025
Chương 9:
11/04/2025
Chương 10:
11/04/2025
Chương 11:
11/04/2025
Chương 12:
11/04/2025
Chương 13:
11/04/2025
Chương 14:
11/04/2025
Chương 15:
11/04/2025
Chương 16:
11/04/2025
Chương 17:
11/04/2025
Chương 18:
11/04/2025
Chương 19:
11/04/2025
Chương 20:
11/04/2025
Chương 21:
11/04/2025
Chương 22:
11/04/2025
Chương 23:
11/04/2025
Chương 24:
11/04/2025
Chương 25:
11/04/2025
Chương 26:
11/04/2025
Chương 27:
11/04/2025
Chương 28:
11/04/2025
Chương 29:
11/04/2025
Chương 30:
11/04/2025
Chương 31:
11/04/2025
Chương 32:
11/04/2025
Chương 33:
11/04/2025
Chương 34:
11/04/2025
Chương 35:
11/04/2025
Chương 36:
11/04/2025
Chương 37:
11/04/2025
Chương 38:
11/04/2025
Chương 39:
11/04/2025
Chương 40:
11/04/2025
Chương 41:
11/04/2025
Chương 42:
11/04/2025
Chương 43:
11/04/2025
Chương 44:
11/04/2025
Chương 45:
11/04/2025
Chương 46:
11/04/2025
Chương 47:
11/04/2025
Chương 48:
11/04/2025
Chương 49:
11/04/2025
Chương 50:
11/04/2025
Chương 51:
11/04/2025
Chương 52:
11/04/2025
Chương 53: Tiệc thưởng sen
11/04/2025
Chương 54: Thi xã
11/04/2025
Chương 55: Ngậm bồ hòn
11/04/2025
Chương 56: Thật là ngoan độc!
11/04/2025
Chương 57: Bình An còn nhỏ
11/04/2025
Chương 58: Trải đường cho cháu gái.
11/04/2025
Chương 59: Xin từ hôn
11/04/2025
Chương 60: Tiến cung
11/04/2025
Chương 61: Không cứu vãn nổi
11/04/2025
Chương 62: Lũ ranh con Hà gia!
11/04/2025
Chương 63: Thách đấu
11/04/2025
Chương 64: Quá lâu
11/04/2025
Chương 65: Hạ chỉ
20/04/2025
Chương 66: Không cần đến thôn trang
20/04/2025
Chương 67: Tiếp đãi không chu đáo
20/04/2025
Chương 68: Ăn vào bụng rồi
20/04/2025
Chương 69: Cho Tiết nhị cô nương vào
20/04/2025
Chương 70: Con không biết
20/04/2025
Chương 71: Một tram lượng không đủ
20/04/2025
Chương 72: Lê ngọt lắm
20/04/2025
Chương 73: Không biết cưỡi ngựa
20/04/2025
Chương 74: Thư nhà của ta đâu
20/04/2025
Chương 75: Qua loa quá
26/04/2025
Chương 76: Mười con thỏ
27/04/2025
Chương 77: Có thỏ chơi rồi này
27/04/2025
Chương 78: Chẳng qua chỉ là con thỏ thôi
03/05/2025
Chương 79: Hai nhà tranh tài
03/05/2025
Chương 80: Săn hổ
03/05/2025
Chương 81: Dự tiệc
05/05/2025
Chương 82: Ngủ chung
06/05/2025
Chương 83: Huynh có thích không?
06/05/2025
Chương 84: Rủ muội muội đi săn
12/05/2025
Chương 85: Khoe tài
13/05/2025
Chương 86: Em rể của mình đây sao?
13/05/2025
Chương 87: Dự Vương bị ám sát
16/05/2025
Chương 88: Hộ giá
16/05/2025
Chương 89: Tên của hắn
16/05/2025
Chương 90: Sẽ không bị thương nữa
21/05/2025
Chương 91: Quản chuyện ăn uống
21/05/2025
Chương 92: Muốn giành Bình An với ta
22/05/2025
Chương 93: Đồ mặt dày
29/05/2025
Chương 94: Là ta phục chế
29/05/2025
Chương 95: Thỏ chết
29/05/2025
Chương 96: Sợ hãi
02/06/2025
Chương 97: Mời thái y
02/06/2025
Chương 98: Là ai làm
02/06/2025
Chương 99: Là Ngọc Cầm bắt thỏ
03/06/2025
Chương 100: Điều tra thêm
03/06/2025
Chương 101: Không phải bé câm đâu
03/06/2025
Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An đều nín thở, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi. Bình An không biết chữ thì thôi đi, lại còn dám bảo bà đọc kinh thư, sao nàng dám làm vậy chứ! Ngay cả phụ thân cũng chưa từng yêu cầu tổ mẫu làm như vậy đâu!
Hai người lo lắng, sợ lại chọc giận Tần lão phu nhân.
Khoảnh khắc tiếp theo, Tần lão phu nhân mở sách ra, vẻ mặt vẫn nghiêm nghị, nhưng lại chọn một đoạn, đọc khẽ.
Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, không kịp nghĩ nhiều, vội vàng vểnh tai lên nghe, sợ bà đọc xong sẽ hỏi lại đoạn vừa đọc.
Giọng bà lão khàn khàn, đọc chậm rãi, đều đều, như một khúc hát ru, từng chút từng chút ru ngủ người ta.
Bình An vốn đã buồn ngủ, nghe bà đọc, mí mắt càng ngày càng nặng trĩu, người càng ngày càng mềm nhũn.
Chỉ một lát sau, nàng gục xuống bàn bên cạnh bà, hàng mi dài che khuất đôi mắt trong veo, linh động.
Nàng ngủ rồi.
Nàng lại dám ngủ!
Lần này, Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An không còn cảm thấy kinh hãi nữa. Họ dám chắc, trong cả nhà, cả họ, chỉ có Bình An mới dám ngủ ngay trước mặt tổ mẫu thôi.
Tần lão phu nhân ngừng đọc, bà nhìn Bình An, rồi lại nhìn cuốn sách, dường như chưa bao giờ gặp phải tình huống này, nên cũng không biết phải làm sao.
Ba bà cháu còn thức, nhìn nhau, một chút ngượng ngùng, hai cô gái lại ngẩn người, hóa ra ở Di Đức viện cũng có lúc yên bình như vậy.
Ngoài lo lắng và sợ hãi, họ còn cảm thấy “ngại ngùng” với tổ mẫu.
Thật mới lạ.
Lúc này, Tuyết Chi từ ngoài bước vào: “Lão phu nhân, Đại phu nhân đến rồi ạ.”
…
Phùng phu nhân dắt theo Hổ Phách, đến rất vội vàng.
Trên đường đi, bà lo lắng như kiến bò trên chảo nóng, chỉ sợ Tần lão phu nhân đánh Bình An.
Trước đây, khi Tiết Hạo mười ba, mười bốn tuổi, có lần ra ngoài đánh nhau với mấy cậu công tử của Khánh Thuận vương phủ, Tần lão phu nhân đã dùng gia pháp, đánh hắn ba ngày không xuống giường được!
Tuy Bình An là cô nương, nhưng lão phu nhân xưa nay vẫn luôn thiết diện vô tư!
Phùng phu nhân đã chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất, bà bước vào chính phòng, vòng qua tấm bình phong, miệng đã buột ra: “Mẫu thân, Bình An còn nhỏ, nó đâu hiểu…”
Chưa nói hết câu, bà và hai thứ nữ, cùng Tần lão phu nhân, chạm mắt nhau.
Mà Bình An nhà bà đang nằm úp sấp bên cạnh bàn của lão phu nhân, nhỏ xíu một cục, ngủ say sưa.
Phùng phu nhân sững người, ôi chao!
Tần lão phu nhân hừ lạnh, nói: “Nó còn nhỏ? Nó sắp cập kê rồi.”
Phùng phu nhân cúi đầu, chỉ trách mình quan tâm quá nên loạn trí, tự dưng lại đưa cớ cho Tần lão phu nhân, nhưng lão phu nhân cũng không nói tiếp, bà chuyển giọng, nói: “Bình An được nuôi ở quê mười năm, còn chưa biết chữ.”
Phùng phu nhân vội vàng đáp: “Vâng, con cũng đang nghĩ đến chuyện này.”
Tiệc tẩy trần hôm nay là do Phùng phu nhân sắp xếp, không có trò chơi cần biết chữ, nhưng sau này nếu Bình An đến nhà người khác làm khách, không thể làm người mù chữ được, có biết bao nhiêu con mắt ở kinh thành đang nhìn chằm chằm vào nàng mà.
Chỉ là, con gái trong nhà sắp cập kê rồi mới mời nữ phu tử, người trong kinh thành đoán cũng biết là vì Bình An.
Quốc công phủ nói đem Bình An về quê dưỡng bệnh, nhưng cũng không nên đến chữ cũng không học, một lời nói dối phải dùng trăm ngàn lời nói dối khác để che đậy, vì vậy, Phùng phu nhân đang rất lo lắng.
Tần lão phu nhân nói: “Vẫn nên biết chữ,” chuyện Phùng phu nhân đã nghĩ đến, bà càng rõ ràng hơn, bà khép kinh thư lại, “Ta sẽ vào cung, xin Hoàng hậu nương nương ân chuẩn.”
“Cho Bình An, Tĩnh An và Thường An, làm thư đồng cho Bát công chúa.”
Bát công chúa là con gái út của Hoàng thượng, rất được sủng ái, làm thư đồng cho nàng ấy, vừa có thể giúp Bình An biết chữ, vừa có thể để các cô nương trong nhà được Hoàng hậu để mắt đến, đối với việc bàn chuyện hôn sự, rất có lợi.
Chỉ có một vấn đề, là tuổi của ba người cũng không còn nhỏ, cho dù chỉ cần làm thư đồng vài tháng, cũng không dễ được chọn, nhưng nếu Tần lão phu nhân chịu ra mặt, dựa vào uy tín của bà, chắc chắn thành công.
Lời này vừa nói ra, Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Phùng phu nhân cũng vui mừng, Tần lão phu nhân chịu tính toán cho Bình An, là tốt nhất rồi, nhưng bà cũng có chút lo lắng: “Vừa mới xảy ra chuyện không vui với Ngọc Tuệ Quận chúa…”
Tần lão phu nhân: “Chẳng lẽ muốn trốn tránh cả đời sao?”
Tuy bà không đồng tình việc con trẻ xảy ra mâu thuẫn với hoàng tộc, nhưng mâu thuẫn đã có rồi, thì không nên trốn tránh, vừa hay nhân cơ hội này, giảng hòa với Quận chúa, vừa giữ thể diện vừa tránh hậu hoạn.
Có thể nói là một mũi tên trúng ba con chim.
Phùng phu nhân vẫn chưa yên tâm: “Nếu để Bình An hầu hạ người khác, con sợ nó làm không tốt…”
Tiết Tĩnh An nhỏ giọng nói: “Mẫu thân, con sẽ làm thay nhị muội.”
Được Tiết Tĩnh An đảm bảo, Phùng phu nhân lại nghĩ, dù sao mỗi tối theo giờ đóng cửa cung, Bình An sẽ trở về, Vĩnh Quốc công phủ cách hoàng cung cũng không xa.
Cứ coi như, coi như Bình An đi học vậy.
Tần lão phu nhân lại liếc nhìn Bình An đang ngủ say, không hề hay biết gì.
Việc đã định, Phùng phu nhân vội gọi Thải Chi: “Ngủ như vậy không tốt, cõng cô nương về đi.”
Bình An mềm mại dựa vào lưng Thải Chi, Phùng phu nhân sợ con gái bị lạnh, còn xin lão phu nhân một chiếc chăn lông thêu hình khổng tước, đắp lên người Bình An, bọc kín mít như chiếc bánh ú ngọt.
Không lâu sau, Phùng phu nhân dẫn theo Tiết Tĩnh An và Tiết Thường An, cả đoàn người trùng trùng điệp điệp rời đi.
Di Đức viện lại đột nhiên chìm vào yên tĩnh, năm nào cũng vậy, vẫn luôn như vậy.
Tần lão phu nhân ngồi tại chỗ, bà đang nhìn cái bàn mà Bình An vừa ngủ.
Tuyết Chi bưng thuốc đến, thấy vậy, nói: “Lão phu nhân, ngày mai lại gọi nhị cô nương đến ạ?”
Tần lão phu nhân thu hồi ánh mắt, bà lạnh lùng nói: “Không cần.”
Nó chỉ là mới đến Quốc công phủ, tính tình còn ngây thơ một chút, lâu dần, tự nhiên cũng sẽ sợ bà.
…
Còn lúc này, nằm trên lưng Thải Chi, Bình An mơ một giấc mơ ấm áp, trong mơ, nàng và tổ mẫu ngồi dưới gốc đa đầu làng, cùng nhau chơi cờ tướng.
Tướng quân, thắng rồi.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
huongthaonguyen
Đã có nhé
4 ngày
Ubnd
Mình ck 20k rồi nhé bạn, bạn mở chương giúp nhé
1 tháng
MOOM
mình đã chuyển khoản bạn chuyển mình đọc tiếp
1 tháng
kratos01
Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc telegram để được hỗ trợ nhanh hơn ạ.
1 tháng
tranthithuhien
Ad ơi cho mình xin thông tin liên lạc ạ
1 tháng
kratos01
bạn nhấn nút telegram hoặc inbox cho page nhé https://www.facebook.com/truyenhomnay/
1 tháng
tranthithuhien
Mình nhắn tele r check giúp mình nhé
1 tháng
thobe
Ck roj sao ko đọc dc
1 tháng
kratos01
Nàng cho mình số ID và nội dung + thời gian ck để mình hỗ trợ nhé. Liên lạc telegram để được hỗ trợ nhanh hơn ạ.
1 tháng