Danh sách chương

Chương 1:

11/04/2025

Chương 2:

11/04/2025

Chương 3:

11/04/2025

Chương 4:

11/04/2025

Chương 5:

11/04/2025

Chương 6:

11/04/2025

Chương 7:

11/04/2025

Chương 8:

11/04/2025

Chương 9:

11/04/2025

Chương 10:

11/04/2025

Chương 11:

11/04/2025

Chương 12:

11/04/2025

Chương 13:

11/04/2025

Chương 14:

11/04/2025

Chương 15:

11/04/2025

Chương 16:

11/04/2025

Chương 17:

11/04/2025

Chương 18:

11/04/2025

Chương 19:

11/04/2025

Chương 20:

11/04/2025

Chương 21:

11/04/2025

Chương 22:

11/04/2025

Chương 23:

11/04/2025

Chương 24:

11/04/2025

Chương 25:

11/04/2025

Chương 26:

11/04/2025

Chương 27:

11/04/2025

Chương 28:

11/04/2025

Chương 29:

11/04/2025

Chương 30:

11/04/2025

Chương 31:

11/04/2025

Chương 32:

11/04/2025

Chương 33:

11/04/2025

Chương 34:

11/04/2025

Chương 35:

11/04/2025

Chương 36:

11/04/2025

Chương 37:

11/04/2025

Chương 38:

11/04/2025

Chương 39:

11/04/2025

Chương 40:

11/04/2025

Chương 41:

11/04/2025

Chương 42:

11/04/2025

Chương 43:

11/04/2025

Chương 44:

11/04/2025

Chương 45:

11/04/2025

Chương 46:

11/04/2025

Chương 47:

11/04/2025

Chương 48:

11/04/2025

Chương 49:

11/04/2025

Chương 50:

11/04/2025

Chương 51:

11/04/2025

Chương 52:

11/04/2025

Chương 53: Tiệc thưởng sen

11/04/2025

Chương 54: Thi xã

11/04/2025

Chương 55: Ngậm bồ hòn

11/04/2025

Chương 56: Thật là ngoan độc!

11/04/2025

Chương 57: Bình An còn nhỏ

11/04/2025

Chương 58: Trải đường cho cháu gái.

11/04/2025

Chương 59: Xin từ hôn

11/04/2025

Chương 60: Tiến cung

11/04/2025

Chương 61: Không cứu vãn nổi

11/04/2025

Chương 62: Lũ ranh con Hà gia!

11/04/2025

Chương 63: Thách đấu

11/04/2025

Chương 64: Quá lâu

11/04/2025

Tiểu Bình An

Chương 22:

Chương trước

Chương sau

Lúc này, Phùng phu nhân đang hướng tâm trí về phía bờ đông, thấy bên đó có vẻ không ổn, bà lo lắng cho Bình An, liền sai Hổ Phách đi xem sao: “Hỏi cô nương xem có muốn xem vở kịch nào không.”

Hổ Phách hiểu ý, sau khoảng thời gian nửa chén trà, nàng ấy liền quay lại, nói: “Cô nương chọn vở Nam Kha Mộng, còn Ngọc Tuệ quận chúa, hình như Đông cung có việc, đã đi trước rồi.”

Vừa nghe đến danh hào của Ngọc Tuệ, Phùng phu nhân nhíu mày, thiệp mời dự tiệc tẩy trần ban đầu là gửi cho trưởng tôn nữ của Hoàng đế, nhưng người đến lại là Ngọc Tuệ.

Phùng phu nhân lại hỏi: “Đây là có chuyện gì?”

Hổ Phách liền kể lại những lời nói trong bữa tiệc.

Khi nghe đến câu nói của Bình An, Phùng phu nhân thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy đầu óc sảng khoái, tai sáng mắt trong, thật sự là——

Hả dạ!

Ngọc Tuệ quận chúa dựa vào thân phận, luôn kiêu ngạo ngông cuồng, coi trời bằng vung, tùy ý sỉ nhục các cô nương của Vĩnh quốc công phủ.

Trước đây Tiết Tĩnh An nhu nhược, mong nàng ta có thể đối đáp lại Ngọc Tuệ, chi bằng cầu xin nàng ta đừng khóc lóc trước, mất mặt vô cớ, còn Tiết Thường An ngày thường cũng coi như lanh lợi, nhưng khi gặp Ngọc Tuệ là cũng đều như câm như hến.

Đều là những kẻ không lên được mặt bàn.

Vì vậy, Phùng phu nhân càng không thích hai đứa con gái thứ xuất này, nhưng chỉ cần một câu nói của Bình An, Ngọc Tuệ đã phải ngậm bồ hòn ngay lập tức!

Sống đến từng này tuổi, bà rất rõ ràng, các tỷ muội trong hậu viện không thể nào ngày nào cũng tình cảm sâu đậm, ngược lại, tranh giành đấu đá, ngấm ngầm so bì, cũng là chuyện thường tình.

Nếu có tranh chấp, đóng cửa lại cãi nhau trong nhà là một chuyện, nhưng ầm ĩ ra ngoài thì chính là việc xấu trong nhà không tốt chút nào.

Đặc biệt là triều đại này đề cao hiếu đạo, con cái bất hòa khiến cha mẹ mất mặt, mà nếu bất hiếu sẽ bị người ta chỉ trích.

Vì vậy, dù quan hệ trong nhà thế nào, thì trước mặt người ngoài, các cô nương cũng không thể xé rách mặt nhau.

Ngọc Tuệ quận chúa chỉ ra thân phận đích nữ của Bình An, để nàng đề phòng các tỷ muội thứ xuất, chính là mượn danh nghĩa quan tâm, chỉ ra các cô nương Tiết gia bất hòa.

Nàng ta chắc chắn không ngờ rằng, Bình An không hề biện minh nửa lời, chỉ dùng một câu hỏi ngược lại, như dùng bốn lạng đẩy ngàn cân, ném vấn đề trở lại, phá vỡ mưu kế của nàng ta.

Ngọc Tuệ quận chúa không phải là con gái duy nhất của Thái tử, Thái tử có bốn người con gái đã trưởng thành, Ngọc Tuệ là đích thứ nữ, ngoài ra còn có hai quận chúa là do lương đệ của Thái tử sinh ra.

Lời nói rơi trên đầu mình, ai ai cũng sẽ xì xào bàn tán, nàng ta đã nói như vậy, vậy ngày thường đối với hai vị quận chúa kia, có phải cũng là “sấm rền gió cuốn, nên đàn áp thì đàn áp” hay không?

Lần này thì hay rồi, tự mình chuốc lấy họa, không gì khác hơn là vậy.

Trong đình giữa hồ, đừng nói là Phùng phu nhân, rất nhiều người đều cảm thấy hả hê.

Có một số phu nhân có con gái đã từng bị Ngọc Tuệ quận chúa bắt nạt, nhưng vì thân phận của Ngọc Tuệ nên họ chỉ có thể giả vờ rộng lượng, đè xuống không đề cập tới.

Có một số phu nhân vốn xuất thân là thứ nữ, chỉ vì câu nói của Ngọc Tuệ đã khiến họ lập tức nhớ lại những ấm ức thời khuê các, tự nhiên là cũng vui mừng khi thấy nàng ta bị dồn vào thế bí.

Ninh Quốc Công phu nhân lại có chút ngạc nhiên, hỏi: “Đứa trẻ này, hóa ra lại là người ăn nói sắc bén như vậy?”

Phùng phu nhân vội vàng nói: “Cũng không hẳn, Tiểu Bình An nhà ta tâm tính thuần khiết, nghĩ gì nói nấy, nào hiểu được những điều quanh co này.”

Lại bổ sung một câu: “Lời trẻ con, ngây thơ vô tri, không thể coi là thật, chỉ sợ khiến nương nương không vui.”

Ninh Quốc Công phu nhân thuận theo lời bà: “Sao có thể chứ, quận chúa nói chuyện cũng không đúng lắm, nhị cô nương thuần phác, Thái tử phi nếu nghe được, sẽ không trách tội nhị cô nương đâu.”

Các phu nhân đều mỉm cười không nói, trong lòng đều hiểu rõ, có lời này, sau này Thái tử phi cũng không thể nổi giận được.

Tiểu Bình An của Tiết gia này, thật sự là một đứa trẻ lanh lợi!

Năm đó, lời Bệ hạ nói khi ban hôn “tiểu tiên đồng”, quả nhiên không sai mà.

Nhắc đến tiểu tiên đồng này, lại khiến người ta nhớ đến một tiểu tiên đồng khác—— hôn sự đáng ghen tị của Vĩnh quốc công phủ.

Năm đó khi ban hôn, Hoàng thượng và Thái tử đều đang độ tuổi tráng niên, Dự vương cũng vẫn còn là một đứa trẻ, ai có thể ngờ được, phong thủy luân chuyển, ngôi vị hoàng đế, còn có thể trở về tay hắn?

Chỉ là, hôm nay Vĩnh quốc công phủ giống trống khua chiêng như vậy, Dự vương lại thân thể không khỏe nên không tham dự bữa tiệc tẩy trần này, dù có đưa lễ vật hậu hĩnh thì cũng chỉ là vì thể diện và lễ nghi hoàng gia mà thôi.

Về tình nghĩa, lại thiếu sót một chút.

Đúng là nhà đế vương, hôn sự này càng quý giá, càng không thuận lợi.

Đương nhiên, không ai muốn nhìn thấy Tiết gia nắm giữ phú quý ngập trời này, thật sự trở thành hoàng thân quốc thích, đặc biệt là Ninh Quốc Công phu nhân.

Trước đây bà không vội, thấy Dự vương đã trưởng thành, Hoàng thượng lại không sắp xếp đại hôn, kỳ thực cũng không đủ hài lòng với Tiết Tĩnh An, Tiết Thường An.

Hết Chương 22:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page