Chương 1:
11/04/2025
Chương 2:
11/04/2025
Chương 3:
11/04/2025
Chương 4:
11/04/2025
Chương 5:
11/04/2025
Chương 6:
11/04/2025
Chương 7:
11/04/2025
Chương 8:
11/04/2025
Chương 9:
11/04/2025
Chương 10:
11/04/2025
Chương 11:
11/04/2025
Chương 12:
11/04/2025
Chương 13:
11/04/2025
Chương 14:
11/04/2025
Chương 15:
11/04/2025
Chương 16:
11/04/2025
Chương 17:
11/04/2025
Chương 18:
11/04/2025
Chương 19:
11/04/2025
Chương 20:
11/04/2025
Chương 21:
11/04/2025
Chương 22:
11/04/2025
Chương 23:
11/04/2025
Chương 24:
11/04/2025
Chương 25:
11/04/2025
Chương 26:
11/04/2025
Chương 27:
11/04/2025
Chương 28:
11/04/2025
Chương 29:
11/04/2025
Chương 30:
11/04/2025
Chương 31:
11/04/2025
Chương 32:
11/04/2025
Chương 33:
11/04/2025
Chương 34:
11/04/2025
Chương 35:
11/04/2025
Chương 36:
11/04/2025
Chương 37:
11/04/2025
Chương 38:
11/04/2025
Chương 39:
11/04/2025
Chương 40:
11/04/2025
Chương 41:
11/04/2025
Chương 42:
11/04/2025
Chương 43:
11/04/2025
Chương 44:
11/04/2025
Chương 45:
11/04/2025
Chương 46:
11/04/2025
Chương 47:
11/04/2025
Chương 48:
11/04/2025
Chương 49:
11/04/2025
Chương 50:
11/04/2025
Chương 51:
11/04/2025
Chương 52:
11/04/2025
Chương 53: Tiệc thưởng sen
11/04/2025
Chương 54: Thi xã
11/04/2025
Chương 55: Ngậm bồ hòn
11/04/2025
Chương 56: Thật là ngoan độc!
11/04/2025
Chương 57: Bình An còn nhỏ
11/04/2025
Chương 58: Trải đường cho cháu gái.
11/04/2025
Chương 59: Xin từ hôn
11/04/2025
Chương 60: Tiến cung
11/04/2025
Chương 61: Không cứu vãn nổi
11/04/2025
Chương 62: Lũ ranh con Hà gia!
11/04/2025
Chương 63: Thách đấu
11/04/2025
Chương 64: Quá lâu
11/04/2025
Cách kinh thành ngàn dặm, Hoàn Nam.
Nhị công tử thứ xuất của Vĩnh quốc công phủ là Tiết Hạo lúc này đang rất lo lắng.
Trước đó khi biết được tin tức của muội muội Tiết Bình An, hắn cũng không để tâm lắm, dù sao trước đây đã từng mừng hụt nhiều lần, vì vậy hắn vẫn ăn uống chơi bời dọc đường đến Hoàn Nam.
Nhưng vừa gặp thiếu nữ kia, nhìn thấy dung mạo của nàng, hắn liền chắc chắn, nàng chính là muội muội đã thất lạc mười năm của hắn!
Tiết Hạo lập tức tìm quan phủ điều tra, quả nhiên, thiếu nữ kia trước đây nói giọng kinh thành, trên người có vết bớt, nàng bị bắt đến cái thôn này, năm tháng, tuổi tác đều trùng khớp, đây chắc chắn là Tiết Bình An nhà hắn rồi!
Hắn sống mười tám năm, rốt cuộc cũng làm được một việc lớn, lại thêm từ nhỏ hắn đã yêu quý muội muội này, khỏi phải nói là hắn đã kích động đến mức nào.
Nhưng một gáo nước lạnh cũng ập đến, đó là nhà mà Bình An đang ở, lại đóng cửa im ỉm, không để ý đến bọn họ!
Tiết Hạo không có nhiều kiên nhẫn như vậy, hắn đạp cửa, lớn tiếng nói: “Không giao muội muội ta ra, ta sẽ cho các ngươi vào đại lao!”
Trong nhà, Chu thị đang nói với con trai Trương Đại Tráng: “Đám người ngoài kia đang diễn trò gì vậy, không ngờ bọn họ lại ngang tàng như vậy, hắn nói là muội muội của hắn, thì chính là muội muội của hắn sao?”
Trương Đại Tráng xắn tay áo: “Bọn họ còn dám đạp cửa, con sẽ liều mạng với bọn họ!”
Chu thị vội vàng kéo Trương Đại Tráng lại, nói: “Đừng! Nếu xảy ra chuyện gì, con định bỏ mặc chúng ta sao? Chúng ta cứ trốn trước, đợi cha con về…”
Trương Đại Tráng tức giận: “Đồ trời đánh không có mẹ dạy, cả đám chỉ thèm muốn muội muội xinh đẹp nên mới đến nhận người thân thôi, không chừng trong lòng còn có ý đồ dơ bẩn với muội muội nữa đấy! Không đánh đuổi bọn họ con khó mà hả giận lắm!”
Chu thị: “Con nhỏ giọng thôi, muội muội con còn đang ngủ đây này!”
Trương gia là thợ săn trong thôn, sân viện cũng không lớn, chỉ có hai ba gian nhà, hô một tiếng là có thể truyền khắp nơi, giọng Chu thị vừa dứt, liền thấy bên ngoài có một thiếu nữ vén rèm bước vào.
Ánh sáng trong trẻo chiếu đều lên người nàng, phác họa thân hình xinh đẹp yêu kiều của thiếu nữ, chỉ thấy nàng mặc một chiếc áo khoác da thỏ màu xám, một chiếc váy vải gai màu nâu, sạch sẽ gọn gàng, lại nhìn khuôn mặt xinh đẹp như hoa phù dung, khi nàng đứng đó trông như một bức tranh, quả thực là cảnh đẹp ý vui.
Năm đó khi nàng mới đến Trương gia, Chu thị đã biết đứa trẻ này xinh đẹp, bây giờ càng lớn nàng lại càng thêm xinh đẹp, trong làng ngoài làng đều biết đến tiếng tăm của nàng.
Hai năm nay cũng có người hâm mộ tiếng tăm tìm đến, cũng như hôm nay, bề ngoài là nhận người thân, thực chất là có ý đồ với dung mạo của nàng.
Lúc này, nàng dụi dụi mắt, con ngươi đen láy tròn trịa như hạt nhãn, trong sạch không nhiễm một hạt bụi.
Chu thị vội vàng đứng dậy, kéo nàng ngồi xuống: “Bình An nhà ta dậy rồi à, đến đây, ăn bánh bao nào.”
Bên ngoài vẫn còn tiếng la hét, thiếu nữ liếc nhìn ra ngoài.
Chu thị nói: “Không cần quan tâm đến bọn họ, chắc chắn lại là đám công tử ăn chơi, quen thói quấy rối người khác, đợi cha con báo quan về, sẽ đuổi bọn họ đi.”
Bình An chớp chớp mắt, rúc vào lòng Chu thị.
Ấm áp, mềm mại, là vòng tay của mẫu thân.
Lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói của phụ thân Trương Đức Phúc, Trương Đức Phúc đã đến huyện tìm nha dịch để đuổi mấy tên công tử bột kia đi, ông quanh năm suốt tháng chạy trên núi, giọng nói vang như sấm, thỏ rừng cách mười dặm cũng phải giật mình mất nửa cái mạng, cho nên dù cách hai lớp cửa, vẫn nghe rất rõ ràng.
Trương Đại Tráng vội vàng chạy ra mở cửa: “Cha, cuối cùng cha cũng về rồi!”
Cửa vừa mở, nụ cười của Trương Đại Tráng liền cứng đờ trên mặt.
Trương Đức Phúc quả thật đã dẫn quan binh đến, nhưng đám quan binh đó, lại là cùng một bọn với quan binh mà Tiết Hạo mang đến, thậm chí còn mời cả Huyện lệnh lão gia đến!
Tiết Hạo khoanh tay, ngẩng mặt, nhìn hắn bằng nửa con mắt, cười hả hê.
Huyện lệnh sau khi nghe nói thân phận của Tiết Hạo liền vội vàng theo Trương Đức Phúc đến, ông ta lau mồ hôi, vội vàng hòa giải: “Trương gia này, vị này đúng là nhị công tử của Vĩnh quốc công phủ, người ta làm quan lớn trong triều! Bình An nhà các ngươi, là con gái ruột của người ta bị mất tích mười năm đấy, người ta sốt ruột đạp cửa, cũng là lẽ thường thôi.”
Tiết Hạo: “Chính là như vậy!”
You cannot copy content of this page
Bình luận