Tiền Trong Ngăn Tủ

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Tôi hiểu hoàn cảnh của bà ta, cũng sẵn lòng để bà ta ở lại nhà.

 

Nhưng mỗi ngày bà ta đều lấy “tam tòng tứ đức” ra giảng dạy, sai bảo tôi như người hầu, còn hay mỉa mai, trở thành cái loa phóng thanh của con trai mình.

 

Đặt vào ai thì lâu dần cũng không chịu nổi.

 

Lần này ầm ĩ lớn như vậy, mẹ chồng cho rằng tôi đang bóc mẽ chuyện xấu của bà ta, lập tức nằm lăn ra đất khóc lóc: “Trời ơi, sống sao nổi nữa đây!”

 

“Người già rồi thì bị ghét bỏ, không cho ở lại, muốn đuổi tôi đi phải không!”

 

Chồng tôi cũng nổi đóa: “ĐM, gan to thật, dám cãi tay đôi với tao!”

 

Nói rồi, hắn xắn tay áo, túm lấy cổ áo tôi.

 

Đúng lúc ấy, con trai tôi từ phòng trong chạy ra, ôm chặt lấy hắn, vừa ôm vừa gào: “Bố buông mẹ ra, bố buông mẹ ra!”

 

Đứa con gái ba tuổi mặt đỏ bừng, cũng đứng bên cạnh òa khóc to.

 

Nước mắt tôi lập tức trào ra.

 

Hắn giằng co không xong, đẩy mạnh tôi một cái, tôi ngã vật xuống đất.

 

Rồi hắn nắm lấy thằng con trai đang bám trên người mình: “Hôm nay ông đây không chiều mày nữa!”

 

Lôi thằng bé vào trong phòng.

 

Tôi dốc hết sức, giật con trai ra khỏi tay hắn, rồi bế luôn con gái.

 

Ba mẹ con đi vào phòng ngủ, khóa trái cửa lại.

 

Hắn đập phá đồ đạc trong phòng khách, miệng gào lên: “Mẹ nó chứ, sống thế này sao chịu nổi, ly hôn! Ly hôn!”

 

Tôi dỗ các con xong, lặng lẽ mở ngăn tủ nhỏ.

 

Một trăm nghìn.

 

9.

 

Lần gặp gần đây nhất giữa Văn Văn và Chu Lỵ,

 

Chu Lỵ kể lại rằng chồng tôi đã thú nhận với cô ta, nói muốn ly hôn và cưới cô ta.

 

Nhưng Chu Lỵ lại có chút chùn bước: “Chị à, gã đàn ông đó nhất quyết phải cưới em cho bằng được!”

 

Văn Văn hỏi: “Sao em chắc vậy?”

 

Chu Lỵ đáp: “Anh ta kể hết mọi chuyện của mình cho em nghe.”

 

“Ban đầu em cứ tưởng thu nhập của anh ta cao lắm, hóa ra cũng chỉ bình thường thôi. Chẳng qua là đối với em thì hào phóng, còn với vợ con ở nhà thì keo kiệt từng đồng.”

 

“Nếu vậy thì, dù em có đến với anh ta thật, cũng chẳng được lợi gì nhiều!”

 

Một cặp cặn bã!

 

Tôi ngồi bên cạnh, toàn thân run rẩy, trong lòng rủa thầm đầy phẫn nộ.

 

Nhưng khi nghe được tin này, tôi lại nảy ra một kế sách, đồng thời cảm thấy buồn cười thay cho chồng mình.

 

Tính khí của hắn dạo này ở nhà ngày càng tồi tệ, một phần cũng vì đã thua trong cuộc cạnh tranh với người họ Trương.

 

Người họ Trương giờ đã trở thành sếp trực tiếp của hắn.

 

Ngay cả tôi cũng nhìn ra, với sự thay đổi về chức vụ hiện tại, sự nghiệp của hắn ở công ty này coi như đã chạm trần.

 

Tôi lên trang web chính thức của công ty hắn, tra cứu các hoạt động gần đây của người họ Trương.

 

Sau đó sắp xếp cho Văn Văn gặp lại Chu Lỵ.

 

Bảo Văn Văn dẫn cô ta tham gia vài sự kiện thương mại cao cấp trong ngành, cũng xem như giúp cô ta mở mang tầm mắt.

 

Với thân phận và mối quan hệ của Chu Lỵ, có lẽ cả đời cô ta cũng không có cơ hội được bước chân vào những sự kiện kiểu này.

 

Thế nên cô ta rất vui vẻ đồng ý.

 

Tại sự kiện, Chu Lỵ ăn mặc hết sức lộng lẫy, dốc hết sức mình để thu hút ánh nhìn từ người khác.

 

Cô gái này, dường như cũng không đơn giản như vẻ ngoài.

 

Có lẽ cô ta cũng đang tính toán, muốn mượn “bệ phóng” là chị Văn Văn để tiếp cận được nhiều người giàu có và có địa vị hơn.

 

Đúng như cô ta mong muốn, và cũng đúng như chúng tôi mong muốn.

 

Gã họ Trương vẫn chứng nào tật nấy, háo sắc như cũ, còn Chu Lỵ thì hợp tác vô cùng ăn ý — cả hai đều có nhu cầu giống nhau.

 

Chẳng bao lâu, hai người đã dính lấy nhau.

 

Trong lúc tôi cười thầm vì kế hoạch tiến triển thuận lợi, thì lại ngạc nhiên phát hiện: cô ta vẫn chưa cắt đứt với chồng tôi.

 

Chỉ là, so với trước, cô ta đầu tư ít sức lực hơn hẳn cho hắn.

 

Thật đúng là cao thủ đa năng, bậc thầy quản lý thời gian.

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page