Tiền Sính Lễ

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

Thêm vào đó là cuộc gọi từ anh trai của Tiểu Na vừa rồi, đây quả thực là “gấm thêm hoa”, bằng chứng không thể nào chối cãi được.

 

Con trai tôi lập tức thức cả đêm chỉnh sửa, tổng hợp lại tất cả các video và đăng tải lên mục video nóng trên mạng xã hội.

 

Phần còn lại, chúng tôi chỉ cần giao cho thời gian, để “viên đạn” này bay một lúc, những lời dối trá cuối cùng sẽ không thể che lấp được sự thật.

 

Bộ mặt thật của gia đình Tiểu Na rồi sẽ bị phơi bày ra ánh sáng. 

 

Tôi thật muốn xem, lúc ấy bọn họ còn có thể vênh váo như thế nào nữa.

 

Tuy nhiên, sau khi video được đăng tải, mấy ngày liền vẫn không có quá nhiều phản hồi.

 

Con trai tôi không cam tâm, bèn liên hệ với vài blogger lớn, chi ra một khoản tiền để họ giúp chia sẻ lại video.

 

Cuối cùng, lượt xem bắt đầu tăng vọt, dư luận cũng dần dần lan rộng.

 

Chúng tôi im lặng chờ đợi ngày sự thật được sáng tỏ trên mạng.

 

Quan trọng hơn hết, chúng tôi cần thoát khỏi gia đình vô liêm sỉ đó một cách triệt để.

 

7.

 

Còn chưa kịp chờ đến ngày mọi chuyện sáng tỏ hoàn toàn, gia đình Tiểu Na lại tìm đến chúng tôi.

 

Không hiểu họ dùng cách gì mà lại có thể lẻn vào khu chung cư lần nữa, chặn chúng tôi ngay dưới tòa nhà.

 

Anh trai của Tiểu Na ngậm điếu thuốc, toàn thân toát lên vẻ du côn, một tay ngang nhiên chặn trước mặt tôi, giọng điệu đầy ngạo mạn: “Có tin vui đấy, bà có muốn nghe không?”

 

Tôi lạnh lùng cười thầm trong bụng, từ miệng kẻ vô công rỗi nghề này, thì có thể có gì là “tin tốt” cơ chứ?

 

Tiểu Na bước lên, nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Dì, dì sắp có cháu bế rồi.” 

 

Lời này vừa thốt ra, mặt tôi và con trai đều cứng đờ, như bị đóng băng tại chỗ.

 

Cô ta có thai? Sao lại trùng hợp đến thế? Chuyện này là thật hay giả?

 

Hàng loạt suy nghĩ xoẹt qua đầu tôi, trong lòng có chút không dám tin.

 

Mãi đến khi Tiểu Na rút một tờ giấy xét nghiệm thai kỳ ra và đưa cho, tôi cầm lấy xem, lúc này mới không thể không tin. 

 

Tôi quay đầu nhìn con trai, thấy gương mặt nó vẫn còn nguyên sự ngỡ ngàng, chưa thể hoàn hồn. 

 

Nhưng cũng chẳng thấy phản bác gì, xem như ngầm thừa nhận.

 

Chúng tôi đứng ngây người, nhìn chằm chằm vào tờ giấy xét nghiệm trong tay, không nói nổi một lời nào.

 

“Sao nào? Các người còn định chối bỏ trách nhiệm à? Đúng là mất hết liêm sỉ! Đã ngủ với con gái tôi rồi mà giờ còn không chịu nhận!” 

 

Mẹ của Tiểu Na lại bắt đầu gào thét, giọng chói tai đến mức đâm vào tai như dao nhọn. 

 

 Bố cô ta cũng nhập cuộc, khí thế hùng hổ khiến tình hình càng thêm căng thẳng. 

 

“Con gái tôi chỉ quan hệ duy nhất với con trai bà thôi! Đừng có mà lật lọng! Đám cưới này nhất định phải diễn ra, không thì đừng mong có đứa cháu này!” 

 

“Những gì đã bàn từ trước như sính lễ, xe cộ, cửa hàng r.ư.ợ.u và thu.ố.c l.á đều phải đưa đủ! Tiền bồi thường sự trong sạch có thể không cần, nhưng nhất định phải có một căn nhà!” 

 

Ông ta thao thao bất tuyệt, nước bọt bay tung tóe, nói như thể chúng tôi đã chắc chắn đồng ý rồi. 

 

Con trai tôi tức giận đến mức nghiến răng ken két, tay nắm chặt thành nắm đấm, chuẩn bị xông tới. 

 

Tôi vội kéo nó lại, nhỏ giọng nói: “Đừng manh động!” 

 

Giữ giọng bình tĩnh, nói: “Chúng tôi không có ý chối bỏ trách nhiệm. Hay là để tôi đưa Tiểu Na đi kiểm tra lại một lần nữa. Nếu đúng là như vậy, chúng tôi sẽ nhận.” 

 

Tôi khẽ cười, nhưng ánh mắt lại bình tĩnh không chút dao động. 

 

Không ngờ mẹ của Tiểu Na đột nhiên gào to hơn nữa, giọng the thé: “Cái gì? Bà định đưa con gái tôi đi p.h.á th.a.i à? Làm gì có người nào độc ác như bà!”

 

 “Bà con ơi, mau lại đây mà xem! Ở đây có một mụ đàn bà độc ác, ép con gái tôi p.h.á th.a.i, còn không nhận đứa cháu này!” 

 

Tiếng la hét như xé toạc bầu không khí, khiến cả khu chung cư náo loạn, không ít người hàng xóm bắt đầu tụ tập lại, vừa nhìn chúng tôi vừa thì thầm to nhỏ. 

 

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page