Thực Đơn Của Thái Tử Gia Quảng Đông

Chương 10:

Chương trước

Chương sau

[Ẩm thực Quảng Đông thật sự ngon đến vậy sao chị, thật sự ngon đến vậy sao?]

 

[Tổ Mẫu đã đồng ý cuộc hôn sự này chưa?]

 

Tôi đã trả lời dòng bình luận này, đăng kèm hình: một cặp quẻ âm dương.

 

[Vl, Tổ Mẫu thực sự đã đồng ý rồi.]

 

[Tổ Mẫu đồng ý thì tôi cũng đồng ý.]

 

Đạo diễn từng mong tôi và nam phụ ba tạo nhiệt trong phim nhắn tin riêng: [Chúc mừng, nhưng người tổn thương duy nhất là bộ phim của tôi.]

 

Lúc đó tôi đang ăn món sữa song bì nãi do Thời Vân làm.

 

Anh nhìn tôi ăn với vẻ mặt dịu dàng và chăm chú, hỏi: “Sáng mai em muốn ăn gì?”

 

Hạnh phúc khiến tôi rưng rưng nước mắt.

 

*Phiên ngoại*

 

1.

 

Lần đầu tiên tôi đến nhà Thời Vân.

 

Cha Thời mặc vest chỉn chu, ngồi ngay ngắn đầy nghiêm nghị.

 

Mẹ Thời trang điểm kỹ càng, tóc uốn xoăn, mặc váy dài cao cấp, dịu dàng mỉm cười với tôi.

 

Ngay cả con chó nhà anh cũng đeo một chiếc nơ ở cổ.

 

Thời Vân bị đẩy vào bếp, tự tay nấu tất cả các món có trong thực đơn ẩm thực Quảng Đông cho tôi.

 

Tôi giả vờ dịu dàng và e thẹn, chỉ gắp vài đũa.

 

Khi ra về, anh lén nhét cho tôi một hộp đồ ăn.

 

Lần thứ năm đến nhà Thời Vân.

 

Cha Thời mặc áo ba lỗ của người già, quần short đi biển, mang dép xỏ ngón, eo đeo một chùm chìa khóa lớn, bước đi phát ra tiếng leng keng.

 

Mẹ Thời để mặt mộc, tóc quấn đầy lô cuốn, mặc đồ ngủ, cũng đi dép xỏ ngón, đang dùng tiếng Quảng Đông gửi tin nhắn thoại cho khách thuê nhà.

 

Thời Vân, vẫn như thường lệ, làm một bàn đầy các món Quảng Đông.

 

Tôi mang theo bốn hộp đựng đồ ăn ra về, chỉ thiếu nước mang luôn cả phần của con chó.

 

2.

 

Bước sang năm thứ hai yêu nhau, tôi và Thời Vân với tư cách một cặp đôi đã được mời tham gia mùa thứ hai của chương trình “Tối nay ăn gì”.

 

MC mùa này không phải là Giang Khởi Niên, mà là một người đàn ông đầy phong cách “ông bố khó tính.”

 

Ông ta liên tục chỉ trỏ, góp ý với tôi và Thời Vân.

 

“Tiểu Dư cũng phải học nấu ăn chứ, không thể cứ để đàn ông làm mãi được, đúng không?”

 

Thời Vân lúc đó đang bình tĩnh thái rau.

 

Phần bình luận trực tiếp nổ tung:

 

【Ông im đi, nói thêm câu nữa là bị thái đấy.】

 

【Việc của cặp đôi nhỏ, ông bớt xen vào.】

 

【Ai quy định nhất thiết phụ nữ phải nấu ăn?】

 

Tôi nghe thấy tiếng lòng của Thời Vân, anh thực sự muốn đánh người.

 

Tiếng băm sườn ngày càng mạnh và rõ.

 

Khi MC lại lần nữa mở miệng, Thời Vân nhướng mày, khẽ cười một tiếng:

“Nói thêm nữa là tôi hấp ông cùng với sườn luôn đấy.”

 

MC im lặng.

 

Tôi đưa xong các nguyên liệu phụ cho Thời Vân, sau đó ngồi sang một bên, chống cằm nhìn anh.

 

【Động tác đưa đồ của Tiểu Dư thuần thục đến mức khiến người ta ghen tị.】

 

Tôi phớt lờ lời của MC, dùng giọng ngọt ngào khen ngợi: “Wow! Nhìn thôi đã thấy ngon rồi! Chỉ cần nghĩ đến việc có thể mãi ở bên anh, em đã hạnh phúc đến rơi nước mắt.”

 

Đôi mắt anh đen láy, sáng rực, chiếc xẻng đảo thức ăn như muốn bay lên trời.

 

【Học được rồi, bí quyết để đàn ông chịu nấu ăn.】

 

【Người ở trên, tiền đề là anh ấy phải rất thích bạn.】

 

3.

 

Khi đang ăn chè, tôi bỗng nhiên hỏi Thời Vân: “Tại sao anh thích em?”

 

Thực ra đã có rất nhiều người nghi ngờ điều này.

 

Bởi vì anh là “thái tử” của giới Quảng Đông, vừa giàu, vừa đẹp trai, lại biết nấu ăn.

 

Anh để tôi nghe thấy tiếng lòng của mình.

 

【Có lẽ người hâm mộ thích em vì em là một cô gái xinh đẹp, là dòng nước trong lành của giới giải trí, không bao giờ dính vào những tin đồn lộn xộn, và cách em ăn uống khiến người ta vui vẻ.】

 

【Nhưng, đối với anh, thật ra không có nhiều lý do như vậy. Chỉ đơn giản là vì em là Nguyễn Tinh Dư.】

 

Chỉ vì em là Nguyễn Tinh Dư.

 

Hết.

 

Hết Chương 10:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page