Danh sách chương

Nghe Tần Thị nói như vậy, mọi người lại nhớ đến lời đồn đại về Ninh Thất Nguyệt bên ngoài và lại im lặng.

Ninh Thất Nguyệt đi đến bên cạnh Lý bà bà và nói.

“Nương, con xin lỗi, con làm nương mất mặt rồi.”

Lý bà bà nhìn cô, nắm lấy tay Ninh Thất Nguyệt, hiểu ý nàng dâu nói những lời này.

Nàng mới đến đã đối đầu với mọi người để đối phó Tần Thị, lo mọi người sẽ bàn tán về gia đình mình.

“Con cứ tự tin nói ra, có chuyện gì nương sẽ chịu trách nhiệm.”

Ninh Thất Nguyệt cười, đôi mắt cong thành hình trăng khuyết, sau đó nhìn về phía Tần Thị và nói.

“Đáng lẽ hôm nay bà chỉ gặp một lần tai họa, nhưng bà cứ muốn nói cho đã miệng.”

“Bây giờ tai họa thấy máu này đã nâng cấp rồi, ta khuyên bà nên về nằm nghỉ, có thể còn tránh được đấy.”

“Nếu không, tai họa của bà sợ là không nhẹ đâu.”

“Ngươi!”

Tần Thị tức giận nhìn Ninh Thất Nguyệt.

Sau đó nhìn về phía Lý bà bà, tức giận nói.

“Bà cứ nhìn nàng dâu mới của mình chửi rủa ta như vậy sao?”

“Chửi rủa? Đùa à!”

Lý bà bà ngay lập tức phản bác.

Sau khi quan sát mọi người một vòng, bà mới từ từ nói.

“Tôi không tranh cãi với các người về việc tân nương tử nhà ta bị gọi là sao chổi nữa.”

“Nàng ấy không phải sao chổi gì cả, mà là tiểu phúc tinh.”

“Thời tiết này, nhà nào có người đàn ông lên núi mà tìm được săn được như vậy?”

“Tân nương tử nhà ta chỉ đi đào măng đông mà đã tìm được gà rừng và thỏ hoang, may mắn như thế, các người đã từng có chưa?”

“Các người gọi đó là sao chổi à?”

“Bà tự ngồi dưới gốc cây, tuyết tan rồi đương nhiên dễ rơi xuống, bà tham lam kết quả làm bản thân ra nông nỗi này.”

“Còn muốn đến nhà ta bôi nhọ tân nương nhà ta, lừa tiền chữa trị à?”

“Mặt bà dày thật đấy!”

“Ta bảo mọi người này, nàng dâu nhà ta không những là tiểu phúc tinh, mà còn là người am hiểu về huyền học.”

“Nàng ấy nói bà có tai họa thấy máu thì bà cứ nghe lời, mau về nhà đi, đừng để đến lúc không thể cứu vãn thì hối hận!”

Tần Thị vừa định nói thêm vài câu, nhưng bất ngờ thấy người tướng công nhà mình với vẻ mặt u ám bước vào.

“Cuối cùng bà đang làm trò gì đây? Bà còn chưa thấy mình đủ xấu hổ sao?”

“Bà không quan tâm đến danh tiếng của chúng ta mà còn hại cả nhà, bà có điên không!”

Nghe thấy lời của tướng công mình, Tần Thị bỗng dưng tỉnh ngộ.

Phải rồi, nữ nhi của bà ta, Xuân Đào đã không còn nhỏ, và bà ta đang chuẩn bị tìm một gia đình tốt để gả cho con.

Việc này vốn chỉ có vài hộ lân cận biết, bà ta cũng đã thông báo trước.

Nhưng không ngờ hôm nay lại bị người ta nói ra, lần này thật sự là hỏng bét.

Tần Thị vội vàng, quay người chạy về nhà.

Lý Đức Trụ vì tức giận, vừa ra khỏi cửa không lâu, thì đã mạnh tay đẩy Tần Thị một cái.

Tần Thị đã đầu choáng mắt hoa, bị kéo, bị đẩy như thế, liền ngã xuống đất.

Chỉ nghe tiếng “răng rắc”, mặt Tần Thị tái mét.

“Cha Xuân Đào à, chàng, chàng mau đỡ thiếp dậy, chân ta, chân ta chắc là gãy rồi!”

Tần Thị đau đớn trợn trắng mắt, Lý Đức Trụ nghe thấy cũng hoảng sợ.

Ngày thường bà ta khá khỏe mạnh, sao chỉ một cú ngã đã gãy chân rồi?

Mọi người xung quanh đột ngột quay đầu nhìn về phía Ninh Thất Nguyệt, trong ánh mắt có vẻ kinh hãi, cũng có chút tò mò.

Chẳng biết có phải là vì uy lực của cái gọi là “sao chổi” của Ninh Thất Nguyệt quá mạnh mẽ, mà bất cứ lời nguyền rủa nào cũng thành hiện thực.

Vậy mà Tần Thị lại bị ngã đến nỗi thế này, hay thật như nàng nói, hôm nay Tần Thị còn phải gặp họa chảy máu?

Dân làng xem cảnh tượng này cũng không dám ở lại nhà họ Lý nữa, lần lượt cười và cáo từ.

Lý Thừa Quang thở dài một tiếng, vừa định quay về thì bị Lý lão gọi lại.

“Thừa Quang, ở lại ăn cơm đi, trời lạnh thế này, nhà ta cưới tân nương cũng chưa mời mọi người ăn uống.”

“Hôm nay thật là hiếm có được, ngoại trừ đại nhi tử của ta, thì nhi nữ khác đều ở đây, lát nữa để tân nương tử nhà ta chào hỏi vị thúc thúc này một chút.”

Lý Thừa Quang sờ quanh người, may là vẫn còn mang theo ít bạc, lão không để tâm đến lời đồn rằng Ninh Thất Nguyệt là sao chổi.

Lão cười và đáp.

“Được, ta coi như dự yến tiệc tân hôn vậy.”

“Đúng rồi.”

Lý Lão cười lớn, hai người cùng nhau bước vào nhà.

Lúc này Lý Thục Phân thực sự không hiểu nổi người đệ muội này nữa, nói nàng là sao chổi, nhưng hai người bọn họ đã đến đây bao lâu rồi.

Người đệ muội này cũng chẳng làm gì hại đến nàng ta cả.

Nghĩ lại lời đệ đệ nói trước đó, Lý Thục Phân do dự một lúc, rồi nhanh chóng bế Yến Đào đến thì thầm bên tai Ninh Thất Nguyệt.

“Đệ muội, xin lỗi, trước đây tỷ quá vội vàng rồi.”

Nói xong, Lý Thục Phân đỏ mặt bước nhanh vào nhà.

Ninh Thất Nguyệt ngẩn ra, rồi mỉm cười.

Nàng là tu sĩ, đã sớm nhìn ra đại cô này không phải người xấu, cũng không có tâm địa xấu xa.

Có lẽ bị bà gia thúc ép lâu ngày, nên khi thấy nàng liền muốn trút giận.

Là một tu sĩ, nàng đã gặp đủ loại người, yêu ma quỷ quái.

Không đến mức chấp nhặt với đại cô, hơn nữa, công công bà bà đều rất tốt.

Đại ca và tướng công nàng đều là những người có giáo dưỡng tốt.

Không có lý do gì mà đại cô lại sai lệch, nay nghe lời xin lỗi của nàng ta, Ninh Thất Nguyệt nhìn tướng công mình.

Lý Chi Diễn nhìn nàng cười, khi cùng nàng quay lại còn lén nắm tay nàng một cái.

“Nhị tỷ không có ý xấu gì, chỉ là dễ bị nhà họ Trương dẫn dắt.”

Hết Chương 11: Tai họa nâng cấp.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Audrey Gibb

    mình thấy tiền vài tk rồi, cám ơn b

    1. Cấp 1

      kratos01

      Chúc nàng đọc truyện vui vẻ ạ :3

  2. Cấp 1

    Audrey Gibb

    b ơi, check giúp mình, nộp tiền lúc khoảng 4 giờ sáng,142,490 vnd và mình còn 8 vnd từ lần nạp trước là 150 vnd. B xem nạp vào tk giúp mình nha

    1. Cấp 1

      kratos01

      Chào nàng, nàng cho mình xin số ID nhé

  3. Cấp 1

    Lê Thị Quyên

    Ủa hết luôn rồi hả ad?? Hụt hẫng quá zị 😥

    1. Cấp 1

      kratos01

      Hết phần 1 nàng ợ, tác giả có p2 là mình làm liền nghen

  4. Cấp 1

    Lê Thị Quyên

    Bão chap luôn hả ad 😍😍 mê nhen

    1. Cấp 1

      kratos01

      Full luôn rùi nàng ưi <3 <3

  5. Cấp 1

    Liên Nguyệt

    làm sao để nạp tiề ad ơi

    1. Cấp 1

      kratos01

      bạn liên lạc telegram để admin hỗ trợ bạn nhé.

Trả lời

You cannot copy content of this page