Trong bếp đầy mùi thịt thơm, trong khi món măng đông xào thịt đang được hầm nhừ, Ninh Thất Nguyệt cũng đã làm xong món thịt gà kho nấm và món thỏ xào cay.
Vừa cho củ cải và đậu phụ vào nồi đất, đang định bưng nồi ra bàn thì cửa chính bị ai đó gõ mạnh.
Lý Chi Diễn giúp đặt nồi lên bàn, ba người cùng bước ra khỏi bếp để nhìn về phía cửa chính.
Lý Lão mở cửa, Tần thị bên ngoài đang khóc lóc.
“Lão Lý kia, nàng dâu sao chổi của ông đâu, gọi nó ra đây!”
“Tần Thị kia, bà đang phát điên cái gì thế?”
Lý bà bà cũng bước ra từ trong nhà, đưa Yến Đào cho Lý Thục Phân bế.
Đối mặt với Lý bà bà, Tần Thị thực sự có chút sợ hãi.
Người phụ nữ này không phải dạng vừa.
Nhưng nghĩ đến số tiền mình vừa chi ra để chữa bệnh, bà ta lại lập tức quăng nỗi sợ hãi ra sau đầu.
Tần Thị một tay xoa đầu, một tay chống hông tức giận nói.
“Bà mới điên đó, ta nói cho bà biết, Tiền Xuân Lan, nếu hôm nay chuyện này không giải quyết tốt.”
“Thì cả làng này sẽ không tha cho nhà bà đâu!”
“Cưới vợ gì không tốt, lại cứ phải cưới một sao chổi về.”
“Không sợ chết, thì cũng đừng hại chúng ta!”
Nghe Tần Thị nói càng lúc càng vô lý, khuôn mặt Lý bà bà đen lại.
“Tần Thiển Thảo, hôm nay nếu bà không nói rõ ràng với ta, thì đừng hòng bước ra khỏi cánh cửa này!”
Tần Thị vừa nghe những lời này, bà ta cũng bực bội không kém, chỉ muốn nhảy lên và đấu lại với Lý bà bà.
Trong lúc hai bên đang cãi vã, một người đàn ông uy nghiêm đã tiến lại gần.
“Thôi được rồi, đừng cãi nhau nữa!”
Người đến là Lý Thừa Quang, trưởng làng.
Khi thấy trưởng làng cũng đến, Lý bà bà liền nói với khuôn mặt đầy tức giận.
“Ai muốn cãi với bà ta chứ, nếu không phải bà ta tự chạy đến cửa tìm gây sự, ta làm gì phải cãi với bà ta?”
“Thôi được rồi, đại tẩu, bình tĩnh, bình tĩnh.”
Lý Thừa Quang là cháu của ông nội Lý Chi Diễn, cũng là anh em không cùng huyết thống với Lý bà bà, nên lão tỏ ra khá lịch sự với bà.
Tần Thị thấy vậy liền bất mãn.
“Trưởng làng, đừng vì bà ấy là tẩu của ông mà thiên vị đấy.”
“Có câu nói rằng, nên giúp đỡ lẽ phải chứ không giúp đỡ họ hàng.”
“Vậy bà nói đi, tại sao bà lại chạy đến nhà đại ca ta gây rối?”
Nghe những lời này, Lý Thừa Quang cũng không vui.
Khi thấy Lý Chi Diễn và Ninh Thất Nguyệt bước ra, Tần Thị chỉ vào Ninh Thất Nguyệt và nói.
“Trưởng làng, ta nói cho ông biết, ả nữ nhân này chính là một sao chổi.”
“Hôm nay ban đầu mọi người đang tụ tập hưởng nắng, chỉ cần nàng ta đi qua chỗ chúng ta.”
“Ta liền bị vận xui của nàng ta lây, ông nhìn xem, nhìn xem, đầu ta bị thương một vết lớn này.”
“Nếu không phải mọi người giúp đưa ta đến nhà lang trung, thì ta sợ rằng mạng cũng bị vận xui của nàng ta lấy mất rồi.”
Nghe xong, Lý bà bà cười khẩy.
“Thì ra đường đó là của nhà bà, người khác không được đi.”
“Theo lời bà nói, nếu lúc đó là trưởng làng hay người khác đi ngang qua bà, và bà tự ngã, thì là do trưởng làng hay người đó mang xui xẻo đến cho bà à?”
“Tại sao mọi người đều không sao, chỉ có mình bà gặp chuyện?”
“Chẳng phải do bà xui xẻo à! Cũng không biết bà đã làm bao nhiêu chuyện trái với lương tâm mà lại xui xẻo như vậy!”
“Đúng là vô liêm sỉ, còn muốn vu khống lên tân nương tử nhà chúng ta.”
Lý bà bà càng nói càng tức giận.
Trưởng làng cũng bất lực nhìn Tần Thị.
“Ta nói Tần tỷ tỷ, tỷ hơi quá đáng rồi đấy.”
“Ta quá đáng chỗ nào?”
Tần Thị không hài lòng nhìn trưởng làng, phản bác lại.
“Thực ra, Thiển Thảo tỷ, ban đầu chúng ta cũng đã bảo bà đừng ngồi ở chỗ đó, bà lại bảo chỗ đó nắng tốt.”
“Bà cứ sợ chúng ta lừa bà, ngồi như là chỗ đó là của bà vậy.”
Lúc này, một nữ nhân đi cùng cũng không nhịn được mà lên tiếng.
Tần Thị liếc mắt nhìn nàng ta, khiến nàng ta không dám nói thêm gì nữa.
Người phụ nữ này được bà bà bảo vệ, bà bà nàng ta đứng trước mặt nàng và nói với Tần Thị.
“Làm gì vậy, tức phụ nhà ta nói sai à?”
“Lúc đó mọi người đã bảo bà đừng ngồi đó mà bà cứ ngồi.”
“Bây giờ bị tảng tuyết rơi trúng đầu, lại muốn đến nhà Xuân Lan tỷ gây sự.”
“Tần Thiển Thảo, bà thật sự ngày càng đi càng lùi đấy!”
Hóa ra là vậy, lúc đầu bà ta khẳng định rằng tân nương của Lý Chi Diễn là một sao chổi và mọi người thật sự đã tin bà ta.
“Không ngờ bà ta lại muốn vu oan cho người khác.”
Người dân trong làng bắt đầu xì xào bàn tán.
Một người phụ nữ thường xuyên trò chuyện với Tần Thị bất ngờ nói đầy bí ẩn.
“Các người chắc không biết đâu, Tần Thị này lúc đầu muốn gả con gái mình cho Lý Chi Diễn làm tân nương.”
“Nhưng bị Tiền Xuân Lan từ chối, nên bà ta mới oán hận nhà Xuân Lan.”
“Tôi thấy tân nương của Lý Chi Diễn rất tốt, trắng trẻo sạch sẽ, lại xinh đẹp và cao ráo.”
“Hơn nữ nhi nhà bà ta nhiều, thế là bà ta ghen tỵ với nhà Lý Chi Diễn.”
“Chậc chậc, thật không ngờ bà ta lại là người như vậy.”
Nghe người dân nói, Tần Thị tức giận.
“Đám người này, đúng là lũ gió chiều nào che chiều đấu.”
“Khi đến đây thì nói hay lắm, muốn đuổi đi cái sao chổi kia này nọ.”
“Bây giờ lại thấy đâu theo đó, ta nói cho các người biết, đó chính là một sao chổi, để nàng ta ở trong làng chúng ta, sau này các người sẽ phải chịu khổ!”
You cannot copy content of this page
Audrey Gibb
mình thấy tiền vài tk rồi, cám ơn b
6 tháng
kratos01
Chúc nàng đọc truyện vui vẻ ạ :3
6 tháng
Audrey Gibb
b ơi, check giúp mình, nộp tiền lúc khoảng 4 giờ sáng,142,490 vnd và mình còn 8 vnd từ lần nạp trước là 150 vnd. B xem nạp vào tk giúp mình nha
6 tháng
kratos01
Chào nàng, nàng cho mình xin số ID nhé
6 tháng
Lê Thị Quyên
Ủa hết luôn rồi hả ad?? Hụt hẫng quá zị 😥
1 năm
kratos01
Hết phần 1 nàng ợ, tác giả có p2 là mình làm liền nghen
1 năm
Lê Thị Quyên
Bão chap luôn hả ad 😍😍 mê nhen
1 năm
kratos01
Full luôn rùi nàng ưi <3 <3
1 năm
Liên Nguyệt
làm sao để nạp tiề ad ơi
1 năm
kratos01
bạn liên lạc telegram để admin hỗ trợ bạn nhé.
1 năm