Cô ấy mỗi ngày chỉ thích ăn uống, mỗi khi ăn được bữa ngon là có thể vui vẻ cả ngày.
Có lẽ vì cảm giác tội lỗi, Đường Hinh mỗi lần gặp Đường Na đều tránh né, nhưng cô ta thực sự có ấn tượng rất tốt với Đường Hinh.
“Các người thực sự không thiếu thốn cô ấy về vật chất, nhưng cô ấy thực sự cần những thứ vật chất đó sao? Mấy ngày này con tiếp xúc với cô ấy, con biết cô ấy không phải là người coi trọng vật chất.”
“Quan hệ của cô ấy với những người giúp việc trong nhà rất tốt, lúc nào gặp ai cũng cười tươi. Thật ra, là con đã có lỗi với cô ấy. Nếu không hoán đổi thân phận, cô ấy sẽ có một đôi cha mẹ rất yêu thương cô, cuộc sống cũng sẽ hạnh phúc hơn.”
Lời của Đường Na như một con dao đâm vào tim đôi vợ chồng này, họ thật sự chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này.
Thím Hai nhà họ Đường ánh mắt u ám nhìn Đường Na, nghiến răng nói: “Vậy nên cô muốn đưa tài sản của nhà họ Đường cho một người không có chút quan hệ máu mủ nào với chúng ta sao!”
Bà ta biết mà, đứa trẻ này tìm về nhất định sẽ gây chuyện, rõ ràng nó lớn lên bên ngoài, nhưng tại sao lại lợi hại như vậy!
Đường Na nhìn chú Hai và thím Hai, đột nhiên nở một nụ cười: “Đây đều là những thứ mà ông nội để lại cho Đường Hinh, tất nhiên phải đưa cho cô ấy, hơn nữa, dù những thứ này là để cho cháu gái thì cũng là của tôi. Tôi tặng cho Đường Hinh có vấn đề gì không?”
Thím Hai còn muốn nói gì đó nhưng bị chú Hai ngăn lại. Chú Hai mỉm cười hòa nhã: “Cháu nói đúng, những di sản này nên để cháu xử lý, chúng tôi chỉ đề nghị thôi.”
Nhìn đôi vợ chồng giả tạo này, trong lòng Đường Na tràn đầy ghê tởm.
Cô ta thật sự không dám tưởng tượng Đường Hinh ngây thơ đó đã sống trong gia đình này thế nào, còn nuôi dưỡng đến mức đơn thuần như vậy.
Cái kẻ ngốc đó ra ngoài thật sự có thể sống sót không? Thật sự không bị người ta lừa rồi còn giúp người ta đếm tiền sao?
Đường Na càng nghĩ càng lo lắng, càng cảm thấy Đường Hinh không đáng tin.
Lúc này, Đường Hinh – người không đáng tin đó – đang cảm thấy mình phát điên.
【Không ngờ cô ấy thật sự bị đuổi ra ngoài, nhà họ Đường cũng thật là tàn nhẫn.】
【Nghe nói nhà họ Đường chỉ cho cô ấy mấy trăm triệu, mấy trăm triệu chỉ đủ mua vài cái túi, cô ấy thật sự có thể sống sót ngoài kia không.】
【Chẳng phải nói đến để chế giễu cô ấy sao, sao các cô không nói gì vậy.】
Nhìn ba người phụ nữ trước mặt miệng không hề động đậy nhưng Đường Hinh lại nghe thấy tiếng nói của họ, hơn nữa nghe rất rõ ràng.
Cô xoa tai mình, nghi ngờ nói: “Các cô vừa nói chuyện à?”
Người phụ nữ mặc váy đỏ trả lời: “Không có mà.”
Đường Hinh gõ đầu mình một cái, không đúng, cô thật sự nghe thấy tiếng nói của ba người này, chẳng lẽ cô nghe lầm?
Nhìn hành động kỳ lạ của Đường Hinh, ba người phụ nữ này nhìn nhau, trong lòng có chút kinh ngạc.
【Cô ấy tự gõ đầu mình! Có lẽ nào bị kích động quá mạnh nên phát điên rồi!】
【Thật đáng thương, đã xuất hiện ảo giác rồi, chúng ta đến chế giễu cô ấy thế này có phải không tốt không.】
【Dù sao cũng là bạn từ nhỏ, có nên giúp đỡ cô ấy chút tiền không, Đường Hinh từ nhỏ đến lớn hình như đầu óc không bình thường, bây giờ bị kích động trở nên thế này, sau này ra ngoài sống thật khó khăn.】
Đường Hinh: …
Ai đầu óc không bình thường! Các người trong lòng nghĩ tôi như thế này sao! Chỉ vì tôi không thích chơi với các người từ nhỏ mà thôi, sao lại nghĩ tôi đầu óc không bình thường!
Đường Hinh thật sự muốn chửi người, nhưng ngay trước khi cô muốn chửi, một tấm séc được đưa tới.
Đường Hinh: ???
Người phụ nữ mặc váy màu kem kiêu ngạo nói: “Trên tấm séc này có 200 vạn, cậu cầm mà dùng, coi như chúng tôi thương hại cậu.”
Người phụ nữ mặc váy đỏ cũng nói: “Dù sao cũng là bạn từ nhỏ, cũng không có thù oán gì, gặp chuyện thế này cậu cũng khá là vô tội, nếu thấy không khỏe thì đi kiểm tra sớm, tôi có thể giúp cậu tìm bệnh viện.”
Người phụ nữ mặc trang phục công sở nói: “Bây giờ cậu phải tự tìm việc nuôi sống mình rồi, tôi sẽ giúp cậu chú ý xem có công việc nào phù hợp không, không cần cảm ơn.”
Nhìn tấm séc trong tay, rồi lại nhìn ba người phụ nữ lên xe rời đi, Đường Hinh hoàn toàn bối rối.
Không phải các người đến chế giễu tôi sao, sao lại còn cho tôi tiền!
Đường Hinh bây giờ thật sự rất bối rối, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, sao ra ngoài lại có người cho tiền, cô trước giờ quan hệ với mấy cô tiểu thư đó cũng không tốt lắm mà.
Thôi kệ, dù sao có người cho tiền cũng là chuyện tốt, lát nữa thu dọn rồi đi ngân hàng đổi séc ngay.
Trên đường đi đến ngân hàng, Đường Hinh nghe được nhiều tiếng lòng của người đi đường, có người nghĩ đến chuyện về sớm ăn cơm, có người nghĩ về người thân, cũng có người có tâm tư đen tối.
Chậc chậc, những người nhìn bề ngoài hiền lành thế mà lại suy nghĩ đen tối như vậy, toàn là những ý nghĩ màu vàng.
Nhưng nghe tiếng lòng của người khác mỗi ngày cũng khá phiền, nếu có thể tự động chặn lại thì tốt.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, cô liền không nghe thấy những tiếng ồn ào đó nữa.
Đường Hinh: !!! Thật sự có thể chặn lại! Năng lực này thật lợi hại!
“Ê, cô có phải là thiên kim giả mà mọi người đang nói trên mạng không, cô thật sự bị đuổi ra ngoài sao?”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Tg_dung
Cảm ơn 🌷🌷🌷 b đã dịch nhé truyện hay
1 năm
Grayced
11.07.24 Rất cảm ơn công sức của nhà dịch đã mang đến bộ truyện chữa lành vui vẻ này
1 năm