Đàm Diệu vỗ ngực cố tỏ ra bình tĩnh nói: “Không nói cô, cô nghe lầm rồi. Chẳng phải cô tan làm về nhà sao, sao giờ còn ở đây?”
Đường Hinh giơ cây kẹo hồ lô trên tay: “Tôi định ăn xong rồi về nhà, tôi thấy cô xuống từ chiếc xe tải, người trên xe là bạn trai của cô à?”
Nụ cười trên mặt Đàm Diệu cứng đờ.
【Bạn trai? Bạn trai cái gì! Mắt cô mù à!】
【Bạn trai tôi sao có thể lái chiếc xe như vậy! Một tay săn ảnh bị nhận nhầm là bạn trai, đúng là mắt mũi gì đâu!】
Đường Hinh trong lòng gật đầu, thì ra người trên xe là tay săn ảnh, vậy hai người này rình mò gì ở đây.
Chẳng lẽ có ý đồ xấu với cô?
“Cô nghĩ gì vậy, tôi làm gì có bạn trai. Tôi đang tập trung vào sự nghiệp, không thể yêu đương.” Đàm Diệu nói với giọng chắc nịch, chỉ là việc cô ta làm hoàn toàn trái ngược với lời nói.
Không yêu đương nhưng có thể có bạn tình đúng không, phân chia rõ ràng nhỉ.
Đường Hinh nhìn cô ta cố gắng cãi lại cũng không ép, dù sao đó là việc của cô ta.
“Tôi thấy cô bị đuổi xuống xe đứng đây ngẩn ngơ, nên đến xem sao. Nếu không có gì thì tôi đi trước, trời không còn sớm, cô cũng nên về đi.”
Nhìn Đường Hinh thật sự rời đi, Đàm Diệu lại nổi cơn giận.
【Đáng ghét! Đáng ghét! Cô ta không biết khách sáo một chút sao! Có ai lại như thế không!】
Đàm Diệu giậm chân, đột nhiên cảm thấy mặt đất dưới chân không bằng phẳng, nhìn xuống, mới nhận ra mình đang đứng trên nắp cống! Và một bên nắp cống đã bật lên.
“Á! Cứu tôi với!”
Khi hoảng loạn, con người dễ đi vào chỗ nguy hiểm, Đàm Diệu muốn bước qua nhưng lại đúng vào chỗ trống, lập tức biến mất.
Đường Hinh nghe tiếng kêu quay lại, thấy Đàm Diệu biến mất.
Đi nhanh đến mức này sao!
Thực ra nắp cống khi người rơi xuống đã tự động đóng lại, không để lại kẽ hở nào.
“Cứu tôi với! Cứu tôi với! Có ai không cứu tôi với!”
Tiếng kêu yếu ớt từ dưới nắp cống vọng lên, Đường Hinh tò mò bước tới.
【Cứu tôi với! Cứu tôi với! Có ai không cứu tôi với! Tôi thề sẽ không dẫm lên nắp cống nữa!】
Tiếng kêu của Đàm Diệu trong đầu Đường Hinh nghe thấy rõ ràng, mặc dù miệng cô ta không kêu to.
Đường Hinh mở to mắt nhìn nắp cống, rồi dùng sức mở ra một chút, gõ hai cái: “Đàm Diệu, cô có sao không?”
Đàm Diệu bên dưới: “Tôi không ổn chút nào! Mau gọi người cứu tôi!”
Đường Hinh nhìn quanh: “Cô có cần tôi gọi 119 không?”
Đàm Diệu: “Mau gọi 119 đi! Dưới này sắp bốc mùi rồi! Sao cô không nhắc tôi đừng đứng trên nắp cống! Cô cố ý phải không!”
Ồ, nhờ người giúp mà còn trách móc, Đường Hinh cảm thấy không vui.
“Cô nói gì thế, tại sao tôi phải nhắc cô, tự cô đứng lên mà trách ai.”
“Bây giờ cô cần tôi cứu, hãy nói chuyện tử tế, không tôi sẽ bỏ đi.”
Tất nhiên, cô không bỏ đi, vì tính mạng con người là quan trọng, nhưng dọa cô ta một chút cũng không sao, để cô ta bớt kiêu căng.
Đàm Diệu dưới cống tức giận nhưng không có cách nào khác, đành nhượng bộ.
“Xin lỗi, vừa rồi là lỗi của tôi. Tôi đã sai khi cứ nhắm vào cô. Xin hãy gọi người đến cứu tôi.”
【Nếu không phải bây giờ phải ra ngoài, tôi sẽ không hạ mình cầu xin cô!】
【Đường Hinh! Tôi nhớ cô đấy!】
Đường Hinh cười: “Đừng nghĩ tôi không biết cô đang chửi tôi trong lòng. Dĩ nhiên, tôi không phải người coi thường mạng sống. Tôi sẽ cứu cô, nhưng phải nghe lời tôi.”
Nói xong, Đường Hinh hét lên: “Có ai không! Mau đến giúp! Có ngôi sao rơi xuống cống rồi! Mọi người mau đến giúp!”
Khi hét lên, Đường Hinh không quên đeo khẩu trang, dù sao cô cũng có chút nổi tiếng, bị nhận ra sẽ không hay.
Sau khi kêu cứu xong, Đường Hinh cũng gọi điện cho 119.
Bên dưới, Đàm Diệu tức đến mức sắp phát nổ: “Đường Hinh! Cô đang làm cái gì vậy! Cô muốn gì chứ! Sao phải kêu lớn như vậy!”
Đường Hinh cười khúc khích mà không trả lời, nhìn thấy người đến xem ngày càng nhiều, Đường Hinh vui vẻ kể lại tình hình vừa rồi một cách sinh động.
Tất nhiên, cô không hề nói quá, chỉ thêm chút nghệ thuật cho câu chuyện, làm cho hình ảnh của Đàm Diệu phong phú hơn.
Chẳng mấy chốc, 119 cũng đến, Đường Hinh giải thích tình hình, lính cứu hỏa liền xuống cứu người.
May mắn không phải ngày mưa, nếu không thì thực sự nguy hiểm, nhưng nước dưới cống cũng thật là thối.
Khi Đàm Diệu được cứu lên, khuôn mặt cô ta còn thối hơn nước cống.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Tg_dung
Cảm ơn 🌷🌷🌷 b đã dịch nhé truyện hay
1 năm
Grayced
11.07.24 Rất cảm ơn công sức của nhà dịch đã mang đến bộ truyện chữa lành vui vẻ này
1 năm