Đường Hinh mỉm cười: “Đêm nay anh ăn khuya vui vẻ thật đấy, đến nỗi quên kéo khoá quần, anh không định kéo lại à?”
Kéo khoá? Tưởng Khải không hiểu cô nói gì, Đường Hinh chỉ vào quần anh ta, Tưởng Khải cúi đầu nhìn thấy khoá quần đang mở.
!!! Sao khoá quần lại không kéo! Anh ta vội vàng kéo khoá quần lên, mặt đỏ bừng.
Đường Hinh ăn nốt miếng mì cuối cùng, ngáp một cái: “Tôi ăn no rồi, đi ngủ đây, anh cứ tự nhiên nhé.”
May mà trong nhà không có camera khắp nơi, ngoài sân cũng không có, nếu không Tưởng Khải đâu dám ngang nhiên như vậy.
Tưởng Khải trong lòng nổ tung: 【Aaaaa! Làm sao đây, có phải bị phát hiện rồi không!】
【Không không, nhìn biểu cảm của cô ấy có vẻ không nghĩ nhiều, chắc chỉ tưởng tôi quên kéo khoá sau khi đi vệ sinh.】
【Đúng đúng, chắc chắn là vậy, không nên tự dọa mình!】
Khán giả không biết chuyện gì xảy ra, đều nghĩ cô ăn khuya rồi nhìn ra ngoài hóng gió.
Nhưng cũng may là đêm khuya, ít người xem, nếu không kiểu gì cũng bị khán giả phát hiện ra điều gì đó.
Đường Hinh quay về phòng ngủ, Tưởng Khải cũng lén lút về phòng mình.
Khi tắm nhìn thấy mình thảm hại thế nào, anh ta gần như sụp đổ.
Chết tiệt! Trông thế này không bị nghi ngờ mới lạ! Sao người phụ nữ kia lại đi ngủ mà quên không lau son môi!
Tưởng Khải lại rất tự nhiên đổ lỗi cho người khác, dù sao anh ta cũng chẳng thấy mình có lỗi gì.
Nằm trên giường, Tưởng Khải không ngừng tự trấn an.
Không sao, không sao, Đường Hinh nhìn không giống kiểu nhiều chuyện, hơn nữa từ những gì đã trải qua ban ngày, cô ấy không phải loại người gây chuyện nếu không bị đụng đến, mà cũng không giống đến đây để tìm người yêu.
Chỉ cần sau này không chọc giận cô ấy, chắc sẽ không có vấn đề gì, đúng vậy!
Có lẽ anh ta đã tự thuyết phục được mình, Tưởng Khải cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, nhưng mãi gần sáng mới ngủ được.
Buổi sáng, Lý Tử Gia rất khéo léo làm bữa sáng cho mọi người, thực ra chỉ là nướng bánh mì, rán trứng và chuẩn bị một cốc sữa cho mỗi người.
Bữa sáng kiểu Tây đơn giản, nhanh gọn và không cần kỹ năng gì.
Đường Hinh dậy sớm hơn mọi người, vừa dậy đã thấy Lý Tử Gia chuẩn bị xong bữa sáng cho tất cả.
Về phần bà chị này, Đường Hinh vẫn có cảm tình, không bàn về đời sống cá nhân, tính cách của chị ta thật sự rất đáng nể.
Thấy Đường Hinh, Lý Tử Gia nở nụ cười rất dịu dàng: “Cô dậy rồi à, ăn sáng đi, mọi người vẫn chưa dậy.”
Đường Hinh cũng rất biết ơn: “Trông thật thơm ngon, cảm ơn chị nhé.”
Bị Đường Hinh khen, mặt Lý Tử Gia đỏ bừng.
Đường Hinh cũng nghe thấy tiếng lòng của Lý Tử Gia.
【Aaaa! Đường Hinh thật sự rất xinh đẹp, khuôn mặt này đúng là gương mặt nữ chính trong tiểu thuyết của mình!】
【Vừa hay mình có một bộ cổ trang cần chuyển thể thành phim, không biết Đường Hinh có muốn đóng phim không, khuôn mặt này có thể làm nữ chính của mình!】
【Không biết cô gái xinh đẹp này thích kiểu đàn ông thế nào, mình cũng có thể giới thiệu cho cô ấy vài người.】
Động tác nhai của Đường Hinh ngừng lại, ừm… giới thiệu đàn ông thì thôi, hiện tại cô thật sự không có ý định này.
Nhưng diễn xuất, có lẽ cô thật sự có thể thử, dù sao đã quyết định gia nhập vào ngành giải trí, không thể cứ mãi loanh quanh trong các show truyền hình được.
Hơn nữa, diễn xuất có thể học hỏi và rèn luyện, đến lúc đó nhờ tiểu thư Thẩm tìm vài giáo viên để đào tạo chuyên sâu, không cần diễn xuất xuất sắc, chỉ cần không để khán giả bị lạc khỏi nhân vật là được.
Buổi sáng, khán giả thấy hai người này tương tác tốt như vậy còn tưởng mình nhìn nhầm.
【Ôi, hôm nay Đường Hinh trông có vẻ hiền lành nhỉ, tôi tưởng cô ấy thật sự kiểu người hay cãi cọ chứ.】
【Cô ấy không phải kiểu người hay cãi cọ, cô ấy là kiểu không gây sự nếu người khác không gây sự với mình, người tốt với mình thì mình cũng tốt với người ta.】
【Tôi cũng là người như vậy, nhưng có nhiều người nói tôi ích kỷ, tôi không thấy mình ích kỷ, tại sao lại phải hy sinh vô điều kiện, bao dung vô điều kiện.】
【Lý Tử Gia không phải biết nấu ăn sao, tại sao tối qua lại giả vờ không biết, cô ấy cố tình à!】
【Show hẹn hò thế này là để tạo mâu thuẫn, nếu không thì có gì để xem.】
【Bữa sáng này đơn giản thế mà không biết nấu à? Tôi cũng không biết nấu ăn nhưng bữa sáng thế này thì tôi cũng làm được, chỉ cần bỏ lát bánh mì vào máy nướng, rán hai cái trứng, ai mà không biết làm chứ.】
【Đừng để ý đến những người đó, họ chẳng biết gì mà cứ nói lung tung, có lẽ họ còn chưa từng vào bếp.】
Khi Đường Hinh ăn sáng gần xong, những người khác mới dậy, An An và Trình Tân Hạo trông có chút khác biệt so với hôm qua, hai người nhìn nhau mà dường như tràn ngập những bong bóng hồng.
Lâm Minh Triết và Tuyên Nhạc Nhạc trông không có gì khác biệt so với hôm qua, chỉ là Tưởng Khải trông đặc biệt mệt mỏi, dưới mắt còn có hai quầng thâm.
Thấy Đường Hinh ngồi đó, mặt Tưởng Khải biến sắc: 【Chết tiệt! Sao cô ta lại ngồi đây ăn sáng, cô ta không phải đã không ở cùng mọi người sao.】
【Cô ta chắc sẽ không nói ra chuyện tối qua đâu nhỉ, chắc không đâu.】
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Tg_dung
Cảm ơn 🌷🌷🌷 b đã dịch nhé truyện hay
1 năm
Grayced
11.07.24 Rất cảm ơn công sức của nhà dịch đã mang đến bộ truyện chữa lành vui vẻ này
1 năm