Thanh Vũ

Chương 5:

Chương trước

Chương sau

Và vừa rồi, La Phân rốt cuộc đang đánh nhau với ai?

 

La Phân liếc nhìn tôi, nói:


“Vừa rồi quản lý ký túc xá đã tới, bà ta mới là quỷ da người.”

 

11

 

Đầu tôi như muốn nổ tung. 

 

Đây rốt cuộc là logic gì vậy?

 

La Phân nói sợi dây đỏ tôi đeo trên tay hoàn toàn không phải là dây bình an gì cả, mà thực chất là một sợi dây đỏ quỷ, chuyên dùng để khóa hồn. 

 

Vừa rồi tôi không thể cử động chính là vì sợi dây đỏ này.

 

Còn chiếc khăn voan đỏ trên đầu tôi thực chất là một lá cờ chiêu hồn, thứ chuyên dụng của các luyện quỷ sư.

 

Điều đó có nghĩa là Lục Thanh Phong và quản lý ký túc xá thực ra là đồng bọn. 

 

Một kẻ muốn dùng da người để tái sinh, một kẻ muốn dùng hồn phách để luyện pháp.

 

Hai người đó một kẻ bày mưu, một kẻ giải cờ, bề ngoài có vẻ như đang đối đầu, nhưng thực chất là phối hợp ăn ý. 

 

Vừa rồi cả hai đều đến đây, nếu không phải La Phân bảo vệ tôi, thì giờ này tôi đã ch3t’ rồi.

 

Tôi hoàn toàn bị choáng váng, càng không hiểu rốt cuộc chuyện này là thế nào.

 

La Phân thấy tôi hoàn toàn mất khả năng phán đoán, liền bảo tôi mở gối ra xem.

 

Khi tôi mở gối lên, bên dưới có một lá bùa. 

 

La Phân nói đó là bùa hộ mệnh cô ấy để cho tôi.

 

Nếu không có nó, hồn phách của tôi đã bị lá cờ chiêu hồn kéo đi từ lâu.

 

Quản lý ký túc xá sẽ hoàn thành việc lột da tái sinh ngay trong đêm nay.

 

Tôi hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. 

 

Nhưng lúc này, tôi cũng không quan tâm quá nhiều, dẹp hết mọi nghi vấn sang một bên, tôi hỏi thẳng La Phân: “Cậu có phải là quỷ da người không?”

 

Nếu không phải, vậy tại sao cứ nửa đêm lại dậy trang điểm?

 

La Phân cười, nói rằng cô ấy là truyền nhân của địa sư. 

 

Việc dậy lúc nửa đêm không phải để trang điểm mà là để luyện khai thiên nhãn. 

 

Bởi vì hai giờ sáng là thời khắc âm khí mạnh nhất. 

 

Cộng thêm việc cô ấy bẩm sinh có mắt nhìn đêm, chỉ cần đối diện gương tập luyện liên tục trong ba năm là có thể khai mở thiên nhãn.

 

Cách giải thích của La Phân thật hoàn hảo. 

 

Nhưng nếu cô ấy thực sự là truyền nhân địa sư, tại sao lại không nhận ra quản lý ký túc xá là quỷ da người? 

 

Tại sao không trực tiếp bắt bà ta?

 

Không ngờ La Phân nhấc cánh tay bị thương của mình lên, nói:

 

“Không phải truyền nhân địa sư nào cũng là cao thủ. Tớ còn chưa mở được thiên nhãn, chỉ là một tay mơ biết chút ít. Cũng không có khả năng nhận diện hay bắt quỷ.”

 

Mặc kệ La Phân giải thích thế nào, tôi giờ chẳng tin lời ai cả. 

 

Vì rất có thể cô ấy đang lừa tôi tháo dây bình an và khăn voan đỏ xuống. 

 

Đối với những người có thể bịa ra những lời nói dối hoàn hảo như thế, tôi thà tin vào tượng Quan Âm không biết nói còn hơn.

 

Vậy nên, tôi đứng về phía quản lý ký túc xá.

 

Không ngờ La Phân lại cười. Cô ấy nói:


“Cậu không nhận ra là quản lý ký túc xá chỉ bày một bức tượng Phật mà không thắp hương sao?”

 

Tôi nói:


“Đó là vì trường học kiêng kỵ mấy thứ này.”

 

“Không phải đâu, là vì bức tượng Phật đó chưa được khai quang. Tượng chưa khai quang thì chỉ là một bức tượng bình thường, chẳng khác gì một chiếc bình hoa. Đây chính là cách ẩn thân cao tay nhất của một quỷ da người lão luyện như quản lý ký túc xá.”

 

Tôi gần như bị La Phân thuyết phục. 

 

Nhưng tôi vẫn không hiểu tại sao họ lại tặng tôi bộ mũ, găng tay và tất có đinh khóa hồn.

 

Chưa kịp để La Phân trả lời, hai bạn cùng phòng khác đã vội vàng giải thích:

“Bộ đó vốn dĩ là một bộ hoàn chỉnh. Ba đứa bọn mình sắp hết tiền sinh hoạt, nên mới chia ra mua riêng từng món tặng cậu. Mấy bông hoa đỏ trên đó đều là do nó vốn có sẵn.”

 

La Phân cũng giải thích, nếu gã đạo sĩ đó có thể chính xác nói ra màu sắc trên đồ vật, thì chứng tỏ anh ta đang âm thầm theo dõi tôi rất gần, chứ không phải đến từ nơi khác.

 

Nghe La Phân giải thích, tôi lập tức nổi da gà khắp người.

 

“Vậy còn chuyện ăn bưởi thì sao? Tại sao Lục Thanh Phong lại biết cậu sẽ mua bưởi? Còn móng tay của cậu tại sao lại dài ra như vậy?”

 

La Phân cười, nói:


“Chuyện mua bưởi có lẽ thật sự chỉ là trùng hợp thôi. Còn móng tay dài ra là vì hôm nay tôi vừa mới làm móng. Lúc bóc bưởi không tìm được dao gọt trái cây nên tôi phải dùng móng tay để cắt.”

 

Hết Chương 5:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page