Thanh Vũ

Chương 3:

Chương trước

Chương sau

7

Vừa chạy đến cổng ký túc xá, một người đàn ông lạ mặt đứng bên đường đột nhiên gọi tôi:


“Đừng chạy! Phía sau cô có người đang theo dõi!”

 

Theo phản xạ, tôi quay đầu nhìn lại. Quả nhiên, trước cửa ký túc xá có mấy người bạn học, trông như đang bận rộn làm gì đó, nhưng thực chất đều đang lén nhìn tôi.

 

Tôi không dám cử động lung tung. 

 

Người đàn ông kia nói anh ta là Lục Thanh Phong. 

 

Anh ta biết tôi đã bị dính đinh khóa hồn, và tối nay quỷ da thây ma sẽ ra tay. 

 

Vì thế anh ta nhờ bạn giúp mua vé gấp mới có thể kịp đến.

 

Tôi van xin anh ta nhanh chóng thu phục quỷ da thây ma. 

 

Ai ngờ Lục Thanh Phong lại bảo ký túc xá của chúng tôi không chỉ có ba con quỷ da thây ma, mà là rất nhiều.

 

Anh ta nói một mình anh không thể đối phó, vì mỗi con quỷ da thây ma có thời gian thay da khác nhau. 

 

Khi một con thay da, những con khác sẽ đứng quanh để bảo vệ và giúp đỡ.

 

Tôi nghe mà sững sờ. 

 

Làm sao có thể có nhiều quỷ da thây ma đến vậy?

 

Lục Thanh Phong nói anh ta vừa xem phong thủy của tòa ký túc xá chúng tôi. 

 

Nó được xây trên một hố chôn thiêu. 

 

Có rất nhiều oan hồn bị ch3t’ cháy ở đó, không thể đầu thai. 

 

Thời gian trôi qua, chúng biến thành tà linh.

 

Da của chúng đã bị lửa thiêu hủy, nhưng chúng lại ghen tị với làn da mịn màng của các cô gái. 

 

Nỗi oán hận tích tụ lâu ngày biến chúng thành quỷ da thây ma, sống nhờ việc mượn da người.

 

Trong ký túc xá của chúng tôi, có rất nhiều bạn học đã bị quỷ da thây ma mượn da. 

 

Lục Thanh Phong nói anh ta đã thông báo cho các sư huynh đệ ở khắp nơi. 

 

Khi họ đến kịp, sẽ có thể thu phục toàn bộ lũ quỷ này.

 

Tôi lập tức phát điên. 

 

Thật sự không muốn ngồi chờ ch3t’ trong ký túc xá nữa. 

 

Nhưng Lục Thanh Phong lại bảo, chấp niệm của quỷ da thây ma rất nặng. 

 

Nếu tôi bỏ chạy, cái ch3t’ sẽ càng thảm khốc hơn.

 

Sau đó, anh ta đưa cho tôi một chiếc khăn lụa đỏ, nói rằng đây là vật đã được thờ cúng nhiều năm tại Thiên Sư Phủ. 

 

Anh ta bảo tôi hãy quấn nó lên đầu khi đi ngủ, để quỷ da thây ma không thể nhìn thấy tôi.

 

Chỉ cần qua được đêm nay, anh sẽ có cơ hội thu phục lũ quỷ này.

 

Cuối cùng, anh dặn dò tôi:


“Nhớ kỹ, đừng tin lời bất kỳ ai.”

 

Tôi run rẩy gật đầu.

 

8

 

Cầm chiếc khăn lụa đỏ, tôi bước vào tòa ký túc xá. 

 

Lúc nào cũng có cảm giác có người nhìn chằm chằm vào mình từ mọi phía.

 

Vì vậy, tôi cố tình để lộ một góc khăn lụa ra ngoài, tự trấn an mình. 

 

Đi được vài bước, đột nhiên quản lý ký túc xá gọi tôi lại:

 

“Cháu gài à, sao cháu lại mang theo cờ chiêu hồn vậy?”

 

Tim tôi thót lại. Cờ chiêu hồn?

 

Quản lý kéo tôi vào văn phòng, nói:


“Chiếc khăn lụa đỏ này chính là cờ chiêu hồn đấy. Cháu đã đắc tội với ai à? Người ta muốn mạng của cháu rồi!”

 

Tôi lập tức hoảng loạn. 

 

Nhưng đột nhiên, tôi nhớ đến lời dặn của Lục Thanh Phong: “Đừng tin lời bất kỳ ai.”

 

Tôi quay người định rời đi, nhưng quản lý vội vàng giữ tôi lại, gương mặt đầy sợ hãi:


“Cháu ơi, dì không dọa cháu đâu. Ký túc xá của chúng ta có quỷ da thây ma.”

 

Nghe đến đây, tôi rùng mình. 

 

Ngay cả quản lý ký túc xá cũng biết chuyện về quỷ da thây ma.


“Quỷ da thây ma rất giỏi mê hoặc lòng người. Một khi quấn cờ chiêu hồn, linh hồn sống sẽ rời khỏi cơ thể và bị mắc kẹt ở Cửu U Tam Hoang. Lúc đó, quỷ da thây ma có thể nhân cơ hội lột da con và mượn xác tái sinh. Ở ký túc xá này, nhiều bạn học đã bị lột da và thay hồn rồi. Mau tỉnh lại đi, cháu ơi!”

 

Lời của quản lý khiến tôi hoang mang cực độ. 

 

Tôi đứng không vững nữa, lý trí bắt đầu lung lay.

 

Nói cách khác, những chuyện tôi đã trải qua này, trước đây đã xảy ra rất nhiều lần. 

 

Và quản lý ký túc xá chính là người đã chứng kiến tất cả. 

 

Nếu nhìn theo hướng này, Lục Thanh Phong và quỷ da thây ma rất có khả năng là đồng bọn. 

 

Bọn chúng phối hợp bên trong lẫn bên ngoài, mê hoặc lòng người để cuối cùng đạt được mục đích thay da.

 

Nhưng nếu vậy, tại sao phải làm mọi chuyện phức tạp đến thế? 

 

Ba con quỷ da thây ma đối phó với một người bình thường như tôi chẳng phải là chuyện dễ dàng sao?

 

Nhưng nghĩ kỹ lại, nếu Lục Thanh Phong thực sự đến để bắt quỷ da thây ma, thì tại sao quản lý ký túc lại nói anh ta chính là quỷ da thây ma? 

 

Hết Chương 3:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page