Chương 1:
26/03/2025
Chương 2:
26/03/2025
Chương 3:
26/03/2025
Chương 4:
26/03/2025
Chương 5:
26/03/2025
Chương 6:
26/03/2025
Chương 7:
26/03/2025
Chương 8:
26/03/2025
Chương 9:
26/03/2025
Chương 10:
28/03/2025
Chương 11:
28/03/2025
Chương 12:
28/03/2025
Chương 13:
28/03/2025
Chương 14:
28/03/2025
Chương 15:
28/03/2025
Chương 16:
28/03/2025
Chương 17:
28/03/2025
Chương 18:
28/03/2025
Chương 19:
28/03/2025
Triệu Hành từng giúp ta ra mặt không ít lần.
Mãi đến năm hắn mười ba tuổi bị đày đến Lĩnh Nam, từ đó ít gặp lại.
Ta nghĩ hắn chỉ buột miệng nói vậy, nhưng khi nhìn thấy sự nghiêm túc giữa hàng mày hắn, ta lại thoáng ngẩn người.
Thực ra ta không tin vào lời hứa, nhưng cũng cảm thấy được chút an ủi.
Sau khi Cố Cảnh Sách rời đi, ta còn chưa kịp cất thánh chỉ cho tử tế, thì từ phía thái tử phi đã truyền đến tin tức, Ứng Như Thị đã mang thai.
Trước đây, vì chuyện sắc phong hoàng hậu mà nàng ta đổ bệnh, khiến mạch tượng rối loạn.
Nay bệnh đã thuyên giảm, thái y bắt mạch, lại chẩn ra hỉ mạch.
Khi Tiểu Đào báo tin cho ta, ta đang tưới nước cho đóa thược dược trước cửa sổ.
Tay ta run nhẹ một chút, nước đổ quá nhiều, cánh hoa rũ xuống, mềm oặt.
Tiểu Đào sợ ta đau lòng, lo lắng nhìn ta không chớp mắt.
“Triệu Hành đâu?”
Nàng cẩn thận đáp:
“Bệ hạ vừa từ triều về, hiện đang canh giữ bên cạnh thái tử phi.”
Vì chuyện sắc phong của Ứng Như Thị chưa được định đoạt, trong phủ vẫn gọi nàng ta một tiếng “thái tử phi”.
Ta vô thức áp tay lên ngực, nhưng lại chẳng hề thấy buồn.
Ta nhìn chằm chằm đóa thược dược quá lâu, Tiểu Đào không nhịn được mà nhẹ giọng nói:
“Người đừng buồn, dù sao ngôi vị hoàng hậu vẫn là của người.”
Ta lắc đầu, nhàn nhạt nói:
“Mắt của Ứng Như Thị rất đẹp, nếu cốt tướng nàng cũng giống Triệu Hành, vậy đứa trẻ này hẳn sẽ là một hài tử rất đáng yêu, rất xinh đẹp.”
Thê hiền tử hiếu, bao nhiêu người cầu cũng chẳng được.
Hắn ấy à, thứ gì cũng có cả rồi.
Mẫu thân của Triệu Hành, hoàng hậu tiền triều, nay đã là thái hậu, triệu ta và Ứng Như Thị vào cung.
Thái hậu trước nay không thích ta, vì ta không phải nữ nhi đoan trang quy củ, cũng chẳng phải bậc tài nữ thông hiểu thi thư.
Nhưng dù sao, ta đối với Triệu Hành cũng coi như một lòng chân thành, nên bà miễn cưỡng nhẫn nhịn.
Hiện tại, có một Ứng Như Thị, không chỉ Triệu Hành sủng ái, mà ngay cả thái hậu cũng yêu thích vô cùng.
Thái hậu nắm tay nàng ta, thân mật gọi mãi không dứt, đến cuối cùng mới nhớ ra còn có ta, liền quay đầu lại, giọng điệu lãnh đạm:
“Trắc phi, sau này nên chú ý một chút. Nếu như hài tử của Như Thị xảy ra chuyện gì, đừng nói ai gia, ngay cả Hành nhi cũng sẽ không tha cho ngươi.”
Ta cong khóe môi, cúi đầu đáp:
“Thần thiếp tuân chỉ.”
Ra khỏi cung, ta và Ứng Như Thị đi cùng nhau.
Nhưng ta đi quá nhanh, bất tri bất giác đã bỏ nàng ta lại phía sau.
Nàng gọi một tiếng:
“Khanh Khanh.”
Ta quay đầu lại theo bản năng.
Sau cơn bạo bệnh, sắc mặt nàng ta vẫn còn hơi tái nhợt.
Ứng Như Thị không phải bậc quốc sắc thiên hương diễm lệ, nhưng giữa những chuyển động của mày mắt lại mang theo phong thái rất riêng.
Khi nàng ta bước qua cây cầu hành lang bắc trên mặt nước, trong khoảnh khắc, ta chợt hiểu vì sao Triệu Hành vừa gặp đã yêu.
Giữa trán nàng ta điểm một đóa hoa điền, nét đẹp thanh nhã, một tay nhẹ nhàng đặt lên bụng.
Hành động quá rõ ràng, ta không khỏi dừng mắt lại trên bàn tay nàng giây lát.
Gió từ mặt nước hai bên cầu thổi đến, càng khiến nàng ta có vẻ thoát tục.
Nàng ta nhẹ nhàng mỉm cười:
“Ta mới mang thai, đương nhiên phải cẩn thận một chút. Phu quân nói, bất kể là nam hay nữ, nếu sinh con gái, giống ta thì tốt biết mấy.”
“Chàng ấy thường tiếc nuối rằng không thể quen ta từ thuở bé, nghĩ rằng chắc chắn khi đó ta sẽ là một hài tử rất đáng yêu, rất thông minh lanh lợi.”
Ta lặng lẽ nhìn nàng ta.
Nàng ta không nhận được hồi đáp của ta, nếu là người khác, nụ cười trên mặt hẳn đã cứng đờ từ lâu, nhưng nàng ta thì không, vẫn giữ nguyên vẻ ôn hòa như cũ:
“Ta cũng tiếc nuối vì không thể gặp phu quân sớm hơn, để rồi bây giờ vẫn còn cảm thấy thời gian quá ít ỏi.”
“Nhưng may mắn là vẫn còn sáu mươi năm phía trước. Ta nghe nói ngươi từng quấn quýt phu quân suốt nhiều năm, không biết có thể kể cho ta nghe về chàng khi xưa không?”
You cannot copy content of this page
Bình luận