Chương 1:
26/03/2025
Chương 2:
26/03/2025
Chương 3:
26/03/2025
Chương 4:
26/03/2025
Chương 5:
26/03/2025
Chương 6:
26/03/2025
Chương 7:
26/03/2025
Chương 8:
26/03/2025
Chương 9:
26/03/2025
Chương 10:
28/03/2025
Chương 11:
28/03/2025
Chương 12:
28/03/2025
Chương 13:
28/03/2025
Chương 14:
28/03/2025
Chương 15:
28/03/2025
Chương 16:
28/03/2025
Chương 17:
28/03/2025
Chương 18:
28/03/2025
Chương 19:
28/03/2025
Bỗng dưng, một đứa trẻ con kéo lấy tay ta, giọng nói non nớt mà vang dội:
“Tỷ tỷ, phu quân của tỷ tìm tỷ đã lâu lắm rồi! Mau đi theo ta, hắn sốt ruột lắm đó!”
Ta còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kéo xoay người đi, đành chỉ có thể lễ phép gật đầu với Triệu Hành, rồi bị lôi đi vội vã.
Trước mắt là một vùng hoa đăng rực rỡ, ngay cả mặt sông cũng trôi đầy đèn lồng, kéo dài đến mười dặm.
Đứa nhỏ kéo ta đến đây rồi chợt biến mất.
Bên cạnh có một gánh kể chuyện, người kể đang diễn một đoạn thoại đầy sắc thái kịch tính, cuối cùng bình luận:
“Thanh mai trúc mã vốn chẳng dài lâu, duyên phận trời ban mới là đạo lý.”
Lời vừa dứt, bỗng vang lên một tiếng cười khẽ, tựa như chẳng hề đồng tình.
Người kể chuyện không vui, nhíu mày nhìn về phía phát ra âm thanh.
Người nọ vận huyền y, tóc đen buộc cao, thân tựa vào lan can, một chiếc mặt nạ bạc che nửa mặt, chỉ lộ ra một phần dung mạo nhưng cũng đủ khiến người ta say mê.
Các cô nương qua đường đều không nhịn được mà ngoảnh lại nhìn hắn.
Hắn tiện tay ném một thỏi bạc lên bàn, khẽ nâng cằm, giọng điệu tùy ý:
“Cớ sao thanh mai trúc mã lại chẳng thể dài lâu? Nào, đổi lại đi.”
“Hãy kể một câu chuyện khác: Trúc mã phiêu bạt tha hương, nhiều năm sau trở về, cùng thanh mai bạch đầu giai lão.”
Người kể chuyện rối rít cảm tạ, vội vàng nhận bạc.
Cố Cảnh Sách lại chẳng buồn liếc hắn thêm một lần, chỉ khẽ đáp một tiếng:
“Lần sau ta lại đến nghe.”
Hắn bước về phía ta.
Rõ ràng là cuối hạ, vậy mà có những người, chỉ cần liếc mắt một cái, đã thấy giống hệt như mùa hè rực rỡ, ngang tàng.
Cố Cảnh Sách đặt thứ gì đó vào tay ta.
Là một viên đường. Hắn cúi mắt nhìn ta, thấy ta sững sờ thì khẽ cười, giọng nói trầm thấp:
“Lý gia tiểu Khanh Khanh, có phải nàng đã quên rồi không? Chúng ta cũng là thanh mai trúc mã.”
“Bảy tuổi ta được đón về, liền gặp nàng, bị nàng đánh cho một trận. Trong Thượng Kinh này, ta cũng chỉ nhớ mỗi mình nàng.”
“Ta từng nghe một câu: Tình căn thâm chủng… hóa ra, hạt giống này từ lâu đã cắm rễ trong lòng ta rồi.”
Hắn bật cười một tiếng, ánh mắt thâm trầm mà sáng rực:
“Rốt cuộc, ta cũng chẳng tìm được ai có cái đầu cứng như nàng nữa.”
Ta sững sờ bởi cảm xúc hiện lên trong mắt hắn.
Nhưng hắn chỉ đưa tay nhẹ nhàng nghiêng đầu ta sang một bên, giọng nói khẽ như gió lướt qua:
“Đừng nói gì cả, bên ngoài sắp bắn pháo hoa rồi.”
Dường như ta thoáng thấy Triệu Hành khoác bạch y, thân như ngọc thạch, đứng ở nơi xa lặng lẽ nhìn về phía này.
Nhưng khi ta nhìn lại, hắn đã không còn ở đó nữa, như một giấc mộng cũ vừa vỡ tan thành từng mảnh.
Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng pháo hoa nổ vang vọng khắp trời.
Ta bị Cố Cảnh Sách ôm vào lòng, ngửa đầu nhìn pháo hoa rực rỡ bừng lên giữa màn đêm, đẹp đến mê mẩn.
Ta nghiêng đầu nhìn hắn, chẳng ngờ hắn vẫn luôn nhìn ta.
Mặt ta nóng lên, nhưng vẫn nhẹ giọng hỏi:
“Cố Cảnh Sách, ngươi từng ăn qua thanh mai chưa?”
Giữa tiếng huyên náo của phố phường, hắn cúi xuống, hơi thở nóng ấm phả bên tai ta:
“Đương nhiên là đã ăn qua. Trong phủ ta còn chôn hai hũ thanh mai tửu, cay nồng mà hậu vị lại ngọt. Ta vẫn luôn tiếc không nỡ uống, đến khi đó sẽ đào lên cho nàng nếm thử.”
Ngươi thấy không, kỳ thực là không giống nhau.
Có người nói thanh mai chua chát khó nuốt, nhưng cũng có kẻ chỉ cười nhẹ, nói rằng mình yêu nhất chính là thanh mai tửu.
Ta đưa tay, khẽ chạm vào chiếc mặt nạ bạc, chậm rãi nâng một góc lên, để lộ ra đôi mày mắt tuấn mỹ của chàng.
Hội hoa đăng có một quy ước, nếu gặp lang quân nào hợp ý, có thể vén mặt nạ của hắn.
Ta ngẩng đầu, môi lướt nhẹ qua khóe miệng chàng.
Chàng vươn tay giữ lấy cằm ta, cúi người xuống hôn, vừa lúc pháo hoa bùng nổ giữa trời đêm.
Trong khoảng khắc môi răng quấn quýt, chàng khàn giọng gọi ta:
“Khanh khanh.”
You cannot copy content of this page
Bình luận