Chương 1:
26/03/2025
Chương 2:
26/03/2025
Chương 3:
26/03/2025
Chương 4:
26/03/2025
Chương 5:
26/03/2025
Chương 6:
26/03/2025
Chương 7:
26/03/2025
Chương 8:
26/03/2025
Chương 9:
26/03/2025
Chương 10:
28/03/2025
Chương 11:
28/03/2025
Chương 12:
28/03/2025
Chương 13:
28/03/2025
Chương 14:
28/03/2025
Chương 15:
28/03/2025
Chương 16:
28/03/2025
Chương 17:
28/03/2025
Chương 18:
28/03/2025
Chương 19:
28/03/2025
Người vẫn mỉm cười ấy lại bỗng chốc nghẹn lời, rất nhanh dời mắt đi, như thể sắc phấn hồng nơi khóe mắt trên chiếc mặt nạ hồ ly đã loang nhẹ lên gương mặt gầy gầy của hắn.
“Lý gia tiểu Khanh Khanh, nàng nói như vậy, ta sẽ tin là thật đó.”
Ta kéo dài thanh âm, uyển chuyển đáp:
“Thực ra thì…”
“Cũng không hẳn là không thể.”
Đợi đến đêm hội hoa đăng, khắp thành tràn ngập ánh đèn lồng treo cao, muộn một chút e là còn có cả pháo hoa.
Cố Cảnh Sách vì phải sắp xếp công việc, ta lại ngồi không yên, hắn chỉ đành để ta tự do dạo chơi trên phố.
Đêm hội nhộn nhịp, ta đeo chiếc mặt nạ hồ ly kia, thích thú chạy loanh quanh giữa phố phường.
Dẫu sao Đông cung quy tắc nghiêm ngặt, đã lâu lắm rồi ta chưa được tự do như vậy.
Ta dừng chân trước một quầy hàng nhỏ, chủ quán là một lão nhân chừng sáu mươi, thấy ta chăm chú nhìn chiếc đèn thỏ treo ở góc, bèn lên tiếng:
“Cô nương, ngươi thích chiếc đèn này sao? Chỉ tiếc là vừa có người đặt trước rồi. Tiếc thật đấy.”
Ta vừa định nói “Không cần đâu” Thì chiếc đèn ấy đã bị một bàn tay gầy mà thanh mảnh lấy xuống.
Có người vừa dừng lại bên ta.
Lão chủ quán cười tít mắt:
“Chà, chủ nhân đặt đèn đến rồi. Nếu cô nương thực sự thích, thì có thể thương lượng với hắn một chút.”
Ta hơi ngẩng đầu, liền thấy người nọ một thân bạch y, cũng đeo một chiếc mặt nạ, lộ ra đường nét dưới cằm tinh tế.
Đôi mắt hắn dừng trên người ta.
Phía sau hắn treo đầy đèn lồng, làm sao ta có thể không nhận ra?
Là Triệu Hành.
Ta thật không ngờ, tân đế bận rộn quốc sự lại có thể xuất hiện dưới ánh đèn hoa đăng đêm nay.
Hắn giơ chiếc đèn thỏ trong tay lên, nhẹ giọng hỏi:
“Chiếc đèn này, cô nương có muốn mang đi không?”
Khoảnh khắc này như hòa vào một đêm Thượng Nguyên của nhiều năm trước.
Khi đó, ta bị dòng người xô đẩy, lạc mất gia nhân, chính Thái tử Triệu Hành tìm được ta.
Ta bị kinh hãi đến mức òa khóc, hắn bèn tháo xuống một chiếc đèn thỏ để dỗ ta vui.
Khi ấy, hắn cũng từng đỏ bừng vành tai, nhẹ giọng gọi ta một tiếng “Khanh khanh”.
Nay chỉ còn sót lại chút tình nghĩa cũ, nhưng cũng chỉ có thể làm như người xa lạ, gọi ta một tiếng “Cô nương” đầy xa cách.
Ta đã không còn muốn nghĩ xem rốt cuộc là vì sao, cũng không quan tâm hắn cùng Ứng Như Thị có thật là tình thâm nghĩa trọng hay không.
Chỉ biết rằng, vị trắc phi mà hắn từng cưới thấp kém kia, Lý Khanh Khanh, đã ch*ết trong một trận biến loạn.
Ta rũ mắt nhìn chiếc đèn thỏ kia, nhẹ giọng nói:
“Không cần đâu. Chiếc đèn này thuở nhỏ ta thấy thú vị, nay nhìn lại cũng chỉ có vậy.”
“Tựa như cành thanh mai trên nhánh, nhìn thì đẹp, nhưng ăn vào lại chua chát vô cùng. Tựa như con trúc mã mà ta từng cưỡi thời thơ ấu, nay đã chẳng bao giờ chạm vào nữa.”
Ta ngẩng đầu lên, nhìn hắn, mỉm cười:
“Thực ra, ngươi nói đúng. May mắn thay, ta đã sớm không còn buồn nữa.”
Ánh đèn phản chiếu lay động, vụn vỡ rơi vào đôi mắt hắn, như thể tràn đầy lệ.
Hắn khẽ nói:
“Ngươi hận ta.”
Ta lắc đầu, nhẹ giọng nói:
“Ta không hận ngươi. Gặp lại ngươi, ta chẳng còn vui mừng như thuở trước, nhưng cũng chẳng còn oán hận.”
“Ta đã sớm hiểu rõ, so với hận, quên đi mới là cách buông bỏ triệt để nhất.”
“Chỉ là, giữa ta và ngươi, chi bằng cứ như lời hứa năm nào, vĩnh viễn không gặp lại. Ta sẽ xem như chưa từng quen biết ngươi, chưa từng gặp gỡ ngươi.”
Không biết vì cớ gì chiếc đèn thỏ rơi xuống đất, bị gió thổi bay đi xa.
Hắn lảo đảo một bước, như thể đứng không vững.
Dưới lớp mặt nạ, cằm hắn khẽ run, đôi môi mím chặt, tựa hồ đang cắn đến mức bật máu.
Khóe mắt thấp thoáng một tia đỏ hồng, hắn lại ngước nhìn ta, tỉ mỉ quan sát từng đường nét, như muốn ghi khắc thật kỹ.
Hắn ho nhẹ hai tiếng, khóe môi cong lên một nụ cười nhợt nhạt:
“Xưa nay ta luôn làm theo lời ngươi muốn, lần này cũng vậy.”
You cannot copy content of this page
Bình luận