Thanh Mai Có Ngon Không?

Chương 12:

Chương trước

Chương sau

Thiên đăng được nâng lên, bắt đầu bay về phía trời cao.

 

Nhưng chỉ bay được một đoạn, ngoại y bỗng nhiên bén lửa, ngọn lửa nhanh chóng lan ra.

 

Ngay lúc thiên đăng lao xuống, xung quanh đột nhiên náo loạn.

 

Không biết bao nhiêu hắc y nhân từ khắp nơi đồng loạt lao ra, bách tính hoảng loạn bỏ chạy.

 

Lại có một nhóm lớn hắc y nhân trực tiếp đột kích lên Thừa Thiên Môn!

 

Ta theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Hành.

 

Nội giám cùng đại thần đồng loạt hô to “hộ giá”, thế nhưng hắn lại chẳng hề hoảng loạn, ngược lại còn bình tĩnh chỉ huy.

 

Chỉ là, không biết Ứng Như Thị đã ghé sát vào hắn nói gì, khiến hắn bỗng khựng lại, rồi đột nhiên lao về phía tường thành, chộp lấy mép tường, vội vã cúi xuống nhìn xuống bên dưới.

 

Dưới ánh đêm, ta có thể nhìn thấy rõ vẻ kinh hoàng trong mắt hắn.

 

Ta nghĩ chắc là ta nghe nhầm rồi.

 

Nếu không, thì giữa cảnh hỗn loạn thế này, làm sao ta có thể nghe thấy một tiếng “Khanh Khanh!” của hắn… tiếng gọi đó khàn khàn, tuyệt vọng?

 

Nhưng ta không có tâm tư để bận lòng chuyện này.

 

Không biết thị vệ hộ tống ta đã bị đám đông đẩy đi đâu mất.

 

May mà ta xuất thân tướng môn, nếu không e là đã sớm mất mạng dưới lưỡi đao của loạn quân.

 

Ta đưa tay rút con dao găm giấu trong giày nhưng lại chạm vào khoảng không.

 

Lúc này, ta mới nhớ ra, từ lâu Triệu Hành đã không cho ta mang theo vũ khí, nói là “không hợp với thân phận”.

 

Ta cắn răng, vừa lao nhanh về phía cửa, vừa cúi người nhặt lấy một thanh kiếm ai đó đánh rơi.

 

Lưỡi kiếm trước mắt lóe lên hàn quang, trên đó còn vương máu, không biết của ai.

 

Ta nâng kiếm lên đỡ đòn, nhưng thanh kiếm này không phải là đao cong ta quen dùng.

 

Mà bàn tay phải của ta cũng không phải tay thuận.

 

Một giây sơ sẩy, ta chặn không nổi.

 

Chỉ có thể trơ mắt nhìn mũi kiếm sắp đâm xuyên qua ngực mình.

 

Nếu thực sự ch*ết thế này, e rằng phụ thân ta ở nơi xa xôi cũng tức giận đến ngất đi mất.

 

Nhưng đúng lúc ấy, mũi kiếm bị một vật gì đó bắn trúng, chệch đi.

 

Ngay sau đó, một thiếu niên tóc buộc đuôi ngựa đã chắn trước mặt ta.

 

Hắn rút kiếm từ lồng ngực hắc y nhân, khẽ vung một đường, lưỡi kiếm tạo nên một đóa kiếm hoa tuyệt đẹp trong không trung.

 

Cố Cảnh Sách nghiêng đầu, đường nét dưới cằm hắn trong ánh đêm có phần căng cứng.

 

Thấy ta vẫn bình an vô sự, sắc mặt hắn mới giãn ra đôi chút.

 

Nhưng ngay sau đó, hắn vươn tay, mạnh mẽ kéo ta vào lòng, ôm chặt lấy.

 

Hắn thở hắt ra một hơi thật dài, đầu hơi tựa vào vai ta, khẽ điều chỉnh hơi thở, mãi sau mới cất giọng:

 

“Cuối cùng cũng đến kịp.”

 

“Thừa Thiên Môn dưới chân, người đông như vậy, dọc đường ta đi qua đã thấy không ít thương vong, ta thực sự lo lắng không tìm được nàng… trong lòng ta thật sự…”

 

Hắn đột nhiên ngừng lại, rồi hơi nghiêng mặt đi, ta cảm giác bả vai hắn khẽ run lên, giọng nói rất khẽ:

 

“Thật sự rất sợ hãi.”

 

Nam An vương Cố Cảnh Sách, từng bị kẹt trong rừng sâu chướng khí ở Lĩnh Nam suốt ba mươi ngày, cũng từng một mình gi*ết ra khỏi vòng vây của man tộc, lại có thể thốt ra hai chữ ‘sợ hãi’ một cách nhẹ nhàng như thế.

 

Xung quanh hỗn loạn vô cùng, vậy mà ta lại nghe rõ ràng từng nhịp tim hắn, nóng bỏng, dồn dập, đến mức khiến tim ta cũng bất giác đập nhanh hơn.

 

Hắn cầm kiếm trong một tay, tay còn lại hướng về phía ta, chờ ta đặt tay vào.

 

“Chỗ này không thể ở lâu, ta đưa ngươi rời khỏi đây trước.”

 

Ta không do dự, đặt tay vào lòng bàn tay hắn.

 

Mười ngón tay đan vào nhau.

 

Lòng bàn tay hắn có những vết chai mỏng do luyện võ, nhưng lại nóng đến bỏng rát.

 

Hắn kéo ta len lỏi qua dòng người hoảng loạn, tay nắm chặt không buông.

 

Gặp phải hắc y nhân cản đường, hắn liền xuống tay không chút do dự, một kiếm đâm thẳng.

 

Giữa đôi mày hắn vương chút sát khí lạnh lẽo, dứt khoát, gọn gàng.

 

Có lẽ cảm thấy cách này vẫn chưa đủ nhanh, hắn dứt khoát vươn tay vòng qua eo ta, giữ chặt, ôm ta sát vào người.

 

Bàn tay to lớn nóng rực, xuyên qua lớp y phục mỏng manh, truyền hơi ấm vào da thịt ta.

 

Hết Chương 12:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page