Chương 1: Sống lại
20/04/2025
Chương 2: Sống lại 2
20/04/2025
Chương 3: Mục tiêu
20/04/2025
Chương 4: Mục tiêu 2
20/04/2025
Chương 5: Sinh nghi
20/04/2025
Chương 6: Gặp phụ thân
20/04/2025
Chương 7: Tâm sự
20/04/2025
Chương 8: Chủ kiến
20/04/2025
Chương 9: Mộng đẹp
20/04/2025
Chương 10: Kén rễ
20/04/2025
Chương 11: Thưởng mai
20/04/2025
Chương 12: Tặng quạt
20/04/2025
Chương 13: Hiểm độc
20/04/2025
Chương 14: Nghiệt duyên
20/04/2025
Chương 15: Trà ngon
20/04/2025
Chương 16: Hôn sự
20/04/2025
Chương 17: Làm mai
20/04/2025
Chương 18: Ngắm tranh
20/04/2025
Chương 19: Thiệp mời
20/04/2025
Chương 20: Dự tiệc
20/04/2025
Chương 21: Công chúa
20/04/2025
Chương 22: Gặp lại
20/04/2025
Chương 23: Vui mừng
20/04/2025
Chương 24: Dò hỏi
20/04/2025
Chương 25: Gà con
20/04/2025
Chương 26: Trở về
20/04/2025
Chương 27: Đế sư tương lai
20/04/2025
Chương 28: Lễ vật
20/04/2025
Chương 29: Tặng quà
20/04/2025
Chương 30: Diễn trò
20/04/2025
Chương 31: Bạn tốt
20/04/2025
Chương 32: Đêm tuyết (1)
20/04/2025
Chương 33: Đêm tuyết (2)
20/04/2025
Chương 34: Đêm tuyết (3)
20/04/2025
Chương 35: Đêm tuyết (4)
20/04/2025
Chương 36: Đêm tuyết (5)
20/04/2025
Chương 37: Đêm tuyết (6)
20/04/2025
Chương 38: Đêm tuyết (7)
20/04/2025
Chương 39: Bẫy rập (1)
20/04/2025
Chương 40: Bẫy rập (2)
20/04/2025
Chương 41: Bẫy rập (3)
20/04/2025
Chương 42: Bẫy rập (4)
20/04/2025
Chương 43: Bẫy rập (5)
20/04/2025
Chương 44: Uống thuốc
20/04/2025
Chương 45: Tô tần
20/04/2025
Chương 46: Tần Vũ
20/04/2025
Chương 47: Tưởng Anh
20/04/2025
Chương 48: Tưởng Củng
20/04/2025
Chương 49: Giải quyết
20/04/2025
Chương 50: Mưu kế không thành
20/04/2025
Chương 51: Nhớ tiểu thư
20/04/2025
Chương 52: “Tình thương của phụ thân”
20/04/2025
Chương 53: Có tiểu thư thật tốt
20/04/2025
Chương 54: Báo ứng
20/04/2025
Chương 55: Nàng không từ chối nữa
20/04/2025
Chương 56: Ác giả ác báo
20/04/2025
Chương 57: Tôn Dục Tuyền
20/04/2025
Chương 58: Bố trí
20/04/2025
Chương 59: Hố cha vợ
20/04/2025
Chương 60: Chu nhị tiểu thư
20/04/2025
Chương 61: Tranh cổ
20/04/2025
Chương 62: Phụ thân tốt
20/04/2025
Chương 63: Tài năng làm giả tranh
20/04/2025
Chương 64: Thật giả
20/04/2025
Chương 65: Khen ngợi
20/04/2025
Chương 66: Ban chữ
20/04/2025
Chương 67: Thẩm định
20/04/2025
Chương 68: Thiên vị
20/04/2025
Chương 69: Nhà mình vẫn hơn
20/04/2025
Chương 70: Đổi ý
20/04/2025
Chương 71: Tỷ muội ruột
20/04/2025
Chương 72: Biết quản gia
20/04/2025
Chương 73: Cho tiền mua nhà
20/04/2025
Chương 74: Đừng làm mai cho con
20/04/2025
Chương 75: Đứa bé thiện lương
20/04/2025
Chương 76: Vẽ tranh
20/04/2025
Chương 77: Cập kê
20/04/2025
Chương 78: Lời mời
20/04/2025
Chương 79: Chăm bệnh
20/04/2025
Chương 80: Chu tiểu thư quá dịu dàng
20/04/2025
Chương 81: Tò mò
20/04/2025
Chương 82: Khuyên tai
20/04/2025
Chương 83: Tự Cẩm thật tốt
20/04/2025
Chương 84: Chuẩn bị đồ cưới
20/04/2025
Chương 85: Chia quà
20/04/2025
Chương 86: Sinh nhật
20/04/2025
Chương 87: Quà cập kê
20/04/2025
Chương 88: Thọ yến
20/04/2025
Chương 89: Trấn an
20/04/2025
Chương 90: Ta đồng ý
20/04/2025
Chương 91: Tính toán
20/04/2025
Chương 92: Thăng chức
20/04/2025
Chương 93: Tôn Mộc Tuyền
20/04/2025
Chương 94: Thái hậu phạt
20/04/2025
Chương 95: Tứ hôn
20/04/2025
Chương 96: Hậu chiêu
20/04/2025
Chương 97: Ra tay
20/04/2025
Chương 98: Xuất gia
20/04/2025
Chương 99: Đến phủ
20/04/2025
Chương 100: Rời nhà
20/04/2025
Chương 101: An ủi
20/04/2025
Chương 102: Mặc nam trang
20/04/2025
Chương 103: Ở chung
20/04/2025
Chương 104: Mỳ Tây Bắc
20/04/2025
Chương 105: Chua lòm
20/04/2025
Chương 106: Mệnh phú quý
20/04/2025
Chương 107: Trung Thuận bá phu nhân
20/04/2025
Chương 108: Xoa bóp
20/04/2025
Chương 109: Cưỡi ngựa
20/04/2025
Chương 110: Đặt điều
20/04/2025
Chương 111: Có hầu kết
20/04/2025
Chương 112: Vả mặt
20/04/2025
Chương 113: Tan đàn xẻ nghé
20/04/2025
Chương 114: Trịnh phu nhân
20/04/2025
Chương 115: Tinh tiểu thư đến
20/04/2025
Chương 116: Ta mệt
20/04/2025
Chương 117: Bỏ trốn
20/04/2025
Chương 118: Ta đói
20/04/2025
Chương 119: Ta thích nữ tử
20/04/2025
Chương 120: Suy nghĩ phong phú
20/04/2025
Chương 121: Về Lạc Dương
20/04/2025
Chương 122: Dạy bơi
20/04/2025
Chương 123: Có chút tiều tụy
20/04/2025
Chương 124: Xin lỗi
20/04/2025
Chương 125: Làm mai
20/04/2025
Chương 126: Kiều Túc
20/04/2025
Chương 127: Tài trợ
20/04/2025
Chương 128: Ra ngoài
20/04/2025
Chương 129: Kiều Túc
20/04/2025
Chương 130: Ký kết
20/04/2025
Chương 131: Yêu mến
20/04/2025
Chương 132: Bảo vật
20/04/2025
Chương 133: Sa bàn
20/04/2025
Chương 134: Đề thân
20/04/2025
Chương 135: Đến nhà
20/04/2025
Chương 136: Mỹ nhân dưới đèn
20/04/2025
Chương 137: Nghi ngờ
20/04/2025
Chương 138: Chia xa
20/04/2025
Chương 139: Cãi nhau
20/04/2025
Chương 140: Lạc Dương
20/04/2025
Chương 141: Đi Lạc Dương
20/04/2025
Chương 142: Triệu Lạc Thần
20/04/2025
Chương 143: Thái tử đương triều Lâm Kỳ
20/04/2025
Chương 144: Góp sức
20/04/2025
Chương 145: Cảnh Hòa đế
20/04/2025
Chương 146: Nàng đừng… đừng quá đáng
20/04/2025
Chương 147: Thật sự muốn đi
20/04/2025
Chương 148: Ra ngoài chơi
20/04/2025
Chương 149: Lâm Kỳ
20/04/2025
Chương 150: Cầu hôn
20/04/2025
Chương 151: Sinh nhật
20/04/2025
Chương 152: Hồi cung
20/04/2025
Chương 153: Ám sát
20/04/2025
Chương 154: Lễ cập kê
20/04/2025
Chương 155: Tỉnh ngộ
20/04/2025
Chương 156: Ngụy quân tử
20/04/2025
Chương 157: Cưới Heo sữa
20/04/2025
Chương 158: Triệu gia cầu hôn
20/04/2025
Chương 159: Hồi kinh
20/04/2025
Chương 160: Kiếp trước
20/04/2025
Chương 161: Thông minh
20/04/2025
Chương 162: Trang điểm
20/04/2025
Chương 163: Lấy thân báo đáp
20/04/2025
Chương 164: Điểm yếu
20/04/2025
Chương 165: Chuẩn bị về nhà
20/04/2025
Chương 166: Vấn an
20/04/2025
Chương 167: Kiêng nể
20/04/2025
Chương 168: Không xuất giá
20/04/2025
Chương 169: Đến gặp Kiều Túc
20/04/2025
Chương 170: Làm thí nghiệm
20/04/2025
Chương 171: Lấy máu
20/04/2025
Chương 172: Bún gạo nồi đất
20/04/2025
Chương 173: Báo tin
20/04/2025
Chương 174: Mưu kế
20/04/2025
Chương 175: Cơ hội tốt
20/04/2025
Chương 176: Thủ đoạn
20/04/2025
Chương 177: Trai tài gái sắc
20/04/2025
Chương 178: Đối mặt
20/04/2025
Chương 179: Đầu quân cho Khánh Vương
20/04/2025
Chương 180: Biểu muội rất thích tranh cổ sao?
20/04/2025
Chương 181: Người kia là ai?
20/04/2025
Chương 182: Nắm bắt cơ hội
20/04/2025
Chương 183: Không muốn xuất giá
20/04/2025
Chương 184: Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
20/04/2025
Chương 185: Nịnh nọt Khánh Vương gia
20/04/2025
Chương 186: Lan thị
20/04/2025
Chương 187: Chùa Vĩnh Phúc
20/04/2025
Chương 188: Ước hẹn
20/04/2025
Chương 189: Phản công
20/04/2025
Chương 190: Có hẹn rồi
20/04/2025
Chương 191: Đẹp quá
20/04/2025
Chương 192: Khen Lâm Kỳ
20/04/2025
Bởi vì sinh thời Hứa Phượng Minh vẫn chưa xuất giá, dựa theo quy củ của triều Đại Chu, nàng không được chôn vào phần mộ gia tộc của An Quốc Công phủ, mà được chôn cất lẻ loi ở phía sau chùa Vĩnh Phúc, gần hoàng lăng.
Người trông coi mộ đã sớm bị Xuân Kiếm mua chuộc, mở cửa xong liền núp vào.
Chu Tự Cẩm mặc áo choàng lông chồn màu xanh ngọc có mũ trùm đầu, được Xuân Kiểm cũng Tố Tâm đỡ xuống xe ngựa, cố gắng chống đỡ nhìn về phía trước.
Phần mộ rợp bóng tùng xanh, cây cối tươi tốt, hành lang, phòng thờ, bàn thờ, lư hương, chân đèn đều là chất liệu đá xanh, bị mưa phùn làm ướt, càng nhuộm vẻ ảm đạm tiêu điều.
Tố Tâm bày đồ cúng, Xuân Kiếm đốt tiền giấy.
Đợi Xuân Kiếm đốt tiền giấy xong, Chu Tự Cẩm đỡ bia mộ, tiếng nhỏ như muỗi kêu: “Để ta ở lại một lát…”
Bây giờ ngay cả nói chuyện nàng cũng phải gắng hết sức lực.
Xuân Kiếm lặng lẽ kéo Tố Tâm đi, hai người lui xuống đứng dưới tán tùng cách đó không xa.
Chu Tự Cẩm quấn chặt áo choàng lông chồn, ngồi xuống chiếc ghế gấm mà Tố tâm đặt, yên lặng nhìn bia mộ của Hứa Phượng Minh, quá khứ hiện lên trong tâm trí.
Mười một năm trước, Chu phủ phái ma ma quản sự đến phủ An Quốc Công đón nàng.
Trước khi rời đi, Hứa Phượng Minh gọi nàng lại, mắt phượng chăm chú nhìn nàng, khàn giọng nói: “Tự Cẩm, em thật sự muốn đi?”
Lúc đó, Chu Tự Cẩm do dự một lúc, đáp: “Vâng.”
Nàng không muốn mãi mãi làm tỳ nữ của Hứa Phượng Minh, nàng muốn trở thành tiểu thư khuê các, có thể thể giao tiếp bình đẳng với Hứa Phượng Min, làm bạn tâm giao.
Ánh sáng trong mắt Hứa Phượng Minh lập tức tan đi, nhét một cái hà bao căng phồng vào tay Chu Tự Cẩm, thấp giọng nói: “Em đừng hối hận.”
Dứt lời, nàng cúi đầu tiếp tục cầm bút viết chữ, không nhìn Chu Tự Cẩm nữa.
Chu Tự Cẩm quỳ gối hành lễ, cung kính lui ra ngoài.
Ở trên xe ngựa, Chu Tự Cẩm mở hà bao ra. Trong hà bao là một xấp ngân phiếu, tổng cộng có sáu ngàn lượng.
Từ đó, Hứa Phượng Minh không chịu gặp nàng nữa.
Đêm trước khi nàng xuất giá, Hứa Phượng Minh vào kinh, chết đuối trên sông Kim Thủy.
Đầu ngón tay Chu Tự Cẩm không khống chế được run lên, dần dần lan ra toàn thân, nước mắt trào ra từ đôi mắt khô khốc, trái tim như bị kim đâm…
Nàng nhắm mắt lại, nước mắt từ đôi mắt khô cạn chảy ra, trượt vào tóc mai.
Chu Tự Cẩm sống bên bờ sông Đan Thủy ở Trạch Châu từ nhỏ, kỹ năng bơi rất tốt, nếu nàng ở bên cạnh lúc Hứa Phượng Minh rơi xuống nước, có lẽ Hứa Phượng Minh sẽ không chết.
Nếu sống lại một đời, nàng chắc chắn sẽ nghe Hứa Phượng Minh, ở lại bên cạnh Hứa Phượng Minh, không trở về Chu phủ, không gả cho Tôn Dục Tuyền, nhất định phải cứu Hứa Phượng Minh, các nàng sẽ sống với nhau thật tốt.
Sống thật hạnh phúc.
Thấy thân thể Chu Tự Cẩm nghiêng về trước bia mộ, Xuân Kiếm cả kinh, vội vàng cùng Tố Tâm chạy tới: “Phu nhân!”
Chu Tự Cẩm không trả lời.
Nàng cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng, nỗi đau tận xương dường như đang tan biến.
Biết mình sắp chết, Chu Tự Cẩm tựa trán lên bia mộ Hứa Phượng Minh, đón nhận cái chết đến.
Tại thời khắc cuối cùng của cuộc đời, Chu Tự Cẩm nhỏ giọng lẩm bẩm như muỗi kêu: “Tiểu thư, em hối hận, em thật sự rất hối hận…”
****
Thái giám tổng quản Lý Việt được tuyên vào ngự thư phòng.
Cảnh Hòa Đế Lâm Kỳ đang ngồi phía sau thư án trạm trổ hình rồng phê duyệt tấu chương.
Lý Việt khom người hành lễ.
Cảnh Hòa đế chuyên chú xem tấu chương trên bàn, cân nhắc một chút, nâng bút phê chu sa, phê mấy chữ, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Chôn cất Chu thị ở phần mộ phía sau chùa Vĩnh Phúc.”
Lý Việt cúi đầu cung kính đáp: “Vâng.”
Cảnh Hòa đế im lặng một lúc, thấp giọng nói: “Chôn ở… bên cạnh ngôi mộ đó!”
Không đợi Lý Việt trả lời, hắn lập tức nói: “Chuyện hậu sự của Chu thị, ngươi đi làm, không cho phép người khác nhúng tay vào.”
Lý Việt sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt chợt lóe, rũ mắt xuống trầm giọng nói: “Vâng, bệ hạ.”
Lâm Kỳ ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trên khuôn mặt tuấn tú nhợt nhạt mang theo chút buồn bã.
Bên ngoài cửa sổ dài sát đất bằng gỗ tử đàn, những chiếc lá xanh mướt của cây long nhãn bị gió lạnh đầu xuân thổi đến lay động.
Giống như lúc còn ở An Quốc Công phủ.
Khi đó, bên ngoài cửa sổ thư phòng của hắn cũng có hai gốc cây long nhãn bốn mùa xanh tươi.
Lâm Kỳ vẫn còn nhớ rõ, lúc Chu Tự Cẩm mới tới Hương Chương uyển ríu rít hỏi hắn: “Đây là cây gì? Tại sao mùa đông mà lá vẫn xanh như thế? Là cây nhựa ruồi [1] sao? Ơ, nhưng lá không giống cây nhựa ruồi…”
[1]: là chi thực vật có hoa trong họ Aquifoliaceae. Chi này có từ 400 đến 600 loài, bao gồm các loài cây thường xanh và lá rộng, cây bụi, và dây leo phân bố ở những vùng nhiệt đới đến ôn đới trên toàn cầu.
Ở trước mặt người ngoài, nàng tuân thủ lễ nghi, nhưng ở trước mặt hắn nàng lại rất hay nói, ríu rít không ngừng, tự mình vui vẻ, cũng không cần hắn trả lời.
Nàng có lòng hư vinh, nhưng lại quá hão huyền, trước khi rời đi nàng nghiêm túc nói cho hắn biết, nàng không muốn làm tỳ nữ, nàng muốn làm quý nữ nhà cao cửa rộng, muốn mặc quần áo đẹp, đeo trang sức tinh xảo quý giá, ngồi xe ngựa xinh đẹp dạo chơi khắp nơi.
Nàng luôn ham ăn, mặt đã tròn mũm mĩm còn không chiu tiết chế, lúc rời đi vẫn là vừa trắng vừa mềm, thế nhưng lần trước khi các mệnh phụ vào triều kiến, hắn nhìn nàng từ xa, nàng trông thật mảnh mai gầy yếu.
Hắn còn tưởng nàng cố ý ăn kiêng theo nữ tử kinh thành lấy gầy làm đẹp, hiện tại mới hiều được, thì ra tất cả đều do Tôn Dục Tuyền gây nên.
Hắn vẫn cho rằng mình còn trẻ, nàng cũng còn trẻ, lúc nào cũng có thể gặp được, nhưng ai ngờ từ nay về sau, hắn sẽ không bao giờ được nhìn thấy nàng nữa.
Hắn không còn được nhìn thấy nàng nữa.
Cảnh Hòa đế rũ mắt xuống: “Tôn Dục Tuyền khi quân phạm thượng, tội ác tày trời, tam pháp ty hội thẩm, nhất định phải xử lý nghiêm khắc.”
Lý Việt trả lời: “Vâng.”, rồi khom người lui xuống.
Ngực Cảnh Hòa đế đau đớn một hồi, hắn dùng khăn che miệng, thân thể gầy yếu cong lại như con tôm, không biết qua bao lâu, Cảnh Hòa đế mới buông khăn ra.
Trên khăn tay trắng như tuyết loang lỗ vệt máu màu tím đen.
You cannot copy content of this page
Bình luận