Chương 1: Sống lại
20/04/2025
Chương 2: Sống lại 2
20/04/2025
Chương 3: Mục tiêu
20/04/2025
Chương 4: Mục tiêu 2
20/04/2025
Chương 5: Sinh nghi
20/04/2025
Chương 6: Gặp phụ thân
20/04/2025
Chương 7: Tâm sự
20/04/2025
Chương 8: Chủ kiến
20/04/2025
Chương 9: Mộng đẹp
20/04/2025
Chương 10: Kén rễ
20/04/2025
Chương 11: Thưởng mai
20/04/2025
Chương 12: Tặng quạt
20/04/2025
Chương 13: Hiểm độc
20/04/2025
Chương 14: Nghiệt duyên
20/04/2025
Chương 15: Trà ngon
20/04/2025
Chương 16: Hôn sự
20/04/2025
Chương 17: Làm mai
20/04/2025
Chương 18: Ngắm tranh
20/04/2025
Chương 19: Thiệp mời
20/04/2025
Chương 20: Dự tiệc
20/04/2025
Chương 21: Công chúa
20/04/2025
Chương 22: Gặp lại
20/04/2025
Chương 23: Vui mừng
20/04/2025
Chương 24: Dò hỏi
20/04/2025
Chương 25: Gà con
20/04/2025
Chương 26: Trở về
20/04/2025
Chương 27: Đế sư tương lai
20/04/2025
Chương 28: Lễ vật
20/04/2025
Chương 29: Tặng quà
20/04/2025
Chương 30: Diễn trò
20/04/2025
Chương 31: Bạn tốt
20/04/2025
Chương 32: Đêm tuyết (1)
20/04/2025
Chương 33: Đêm tuyết (2)
20/04/2025
Chương 34: Đêm tuyết (3)
20/04/2025
Chương 35: Đêm tuyết (4)
20/04/2025
Chương 36: Đêm tuyết (5)
20/04/2025
Chương 37: Đêm tuyết (6)
20/04/2025
Chương 38: Đêm tuyết (7)
20/04/2025
Chương 39: Bẫy rập (1)
20/04/2025
Chương 40: Bẫy rập (2)
20/04/2025
Chương 41: Bẫy rập (3)
20/04/2025
Chương 42: Bẫy rập (4)
20/04/2025
Chương 43: Bẫy rập (5)
20/04/2025
Chương 44: Uống thuốc
20/04/2025
Chương 45: Tô tần
20/04/2025
Chương 46: Tần Vũ
20/04/2025
Chương 47: Tưởng Anh
20/04/2025
Chương 48: Tưởng Củng
20/04/2025
Chương 49: Giải quyết
20/04/2025
Chương 50: Mưu kế không thành
20/04/2025
Chương 51: Nhớ tiểu thư
20/04/2025
Chương 52: “Tình thương của phụ thân”
20/04/2025
Chương 53: Có tiểu thư thật tốt
20/04/2025
Chương 54: Báo ứng
20/04/2025
Chương 55: Nàng không từ chối nữa
20/04/2025
Chương 56: Ác giả ác báo
20/04/2025
Chương 57: Tôn Dục Tuyền
20/04/2025
Chương 58: Bố trí
20/04/2025
Chương 59: Hố cha vợ
20/04/2025
Chương 60: Chu nhị tiểu thư
20/04/2025
Chương 61: Tranh cổ
20/04/2025
Chương 62: Phụ thân tốt
20/04/2025
Chương 63: Tài năng làm giả tranh
20/04/2025
Chương 64: Thật giả
20/04/2025
Chương 65: Khen ngợi
20/04/2025
Chương 66: Ban chữ
20/04/2025
Chương 67: Thẩm định
20/04/2025
Chương 68: Thiên vị
20/04/2025
Chương 69: Nhà mình vẫn hơn
20/04/2025
Chương 70: Đổi ý
20/04/2025
Chương 71: Tỷ muội ruột
20/04/2025
Chương 72: Biết quản gia
20/04/2025
Chương 73: Cho tiền mua nhà
20/04/2025
Chương 74: Đừng làm mai cho con
20/04/2025
Chương 75: Đứa bé thiện lương
20/04/2025
Chương 76: Vẽ tranh
20/04/2025
Chương 77: Cập kê
20/04/2025
Chương 78: Lời mời
20/04/2025
Chương 79: Chăm bệnh
20/04/2025
Chương 80: Chu tiểu thư quá dịu dàng
20/04/2025
Chương 81: Tò mò
20/04/2025
Chương 82: Khuyên tai
20/04/2025
Chương 83: Tự Cẩm thật tốt
20/04/2025
Chương 84: Chuẩn bị đồ cưới
20/04/2025
Chương 85: Chia quà
20/04/2025
Chương 86: Sinh nhật
20/04/2025
Chương 87: Quà cập kê
20/04/2025
Chương 88: Thọ yến
20/04/2025
Chương 89: Trấn an
20/04/2025
Chương 90: Ta đồng ý
20/04/2025
Chương 91: Tính toán
20/04/2025
Chương 92: Thăng chức
20/04/2025
Chương 93: Tôn Mộc Tuyền
20/04/2025
Chương 94: Thái hậu phạt
20/04/2025
Chương 95: Tứ hôn
20/04/2025
Chương 96: Hậu chiêu
20/04/2025
Chương 97: Ra tay
20/04/2025
Chương 98: Xuất gia
20/04/2025
Chương 99: Đến phủ
20/04/2025
Chương 100: Rời nhà
20/04/2025
Chương 101: An ủi
20/04/2025
Chương 102: Mặc nam trang
20/04/2025
Chương 103: Ở chung
20/04/2025
Chương 104: Mỳ Tây Bắc
20/04/2025
Chương 105: Chua lòm
20/04/2025
Chương 106: Mệnh phú quý
20/04/2025
Chương 107: Trung Thuận bá phu nhân
20/04/2025
Chương 108: Xoa bóp
20/04/2025
Chương 109: Cưỡi ngựa
20/04/2025
Chương 110: Đặt điều
20/04/2025
Chương 111: Có hầu kết
20/04/2025
Chương 112: Vả mặt
20/04/2025
Chương 113: Tan đàn xẻ nghé
20/04/2025
Chương 114: Trịnh phu nhân
20/04/2025
Chương 115: Tinh tiểu thư đến
20/04/2025
Chương 116: Ta mệt
20/04/2025
Chương 117: Bỏ trốn
20/04/2025
Chương 118: Ta đói
20/04/2025
Chương 119: Ta thích nữ tử
20/04/2025
Chương 120: Suy nghĩ phong phú
20/04/2025
Chương 121: Về Lạc Dương
20/04/2025
Chương 122: Dạy bơi
20/04/2025
Chương 123: Có chút tiều tụy
20/04/2025
Chương 124: Xin lỗi
20/04/2025
Chương 125: Làm mai
20/04/2025
Chương 126: Kiều Túc
20/04/2025
Chương 127: Tài trợ
20/04/2025
Chương 128: Ra ngoài
20/04/2025
Chương 129: Kiều Túc
20/04/2025
Chương 130: Ký kết
20/04/2025
Chương 131: Yêu mến
20/04/2025
Chương 132: Bảo vật
20/04/2025
Chương 133: Sa bàn
20/04/2025
Chương 134: Đề thân
20/04/2025
Chương 135: Đến nhà
20/04/2025
Chương 136: Mỹ nhân dưới đèn
20/04/2025
Chương 137: Nghi ngờ
20/04/2025
Chương 138: Chia xa
20/04/2025
Chương 139: Cãi nhau
20/04/2025
Chương 140: Lạc Dương
20/04/2025
Chương 141: Đi Lạc Dương
20/04/2025
Chương 142: Triệu Lạc Thần
20/04/2025
Chương 143: Thái tử đương triều Lâm Kỳ
20/04/2025
Chương 144: Góp sức
20/04/2025
Chương 145: Cảnh Hòa đế
20/04/2025
Chương 146: Nàng đừng… đừng quá đáng
20/04/2025
Chương 147: Thật sự muốn đi
20/04/2025
Chương 148: Ra ngoài chơi
20/04/2025
Chương 149: Lâm Kỳ
20/04/2025
Chương 150: Cầu hôn
20/04/2025
Chương 151: Sinh nhật
20/04/2025
Chương 152: Hồi cung
20/04/2025
Chương 153: Ám sát
20/04/2025
Chương 154: Lễ cập kê
20/04/2025
Chương 155: Tỉnh ngộ
20/04/2025
Chương 156: Ngụy quân tử
20/04/2025
Chương 157: Cưới Heo sữa
20/04/2025
Chương 158: Triệu gia cầu hôn
20/04/2025
Chương 159: Hồi kinh
20/04/2025
Chương 160: Kiếp trước
20/04/2025
Chương 161: Thông minh
20/04/2025
Chương 162: Trang điểm
20/04/2025
Chương 163: Lấy thân báo đáp
20/04/2025
Chương 164: Điểm yếu
20/04/2025
Chương 165: Chuẩn bị về nhà
20/04/2025
Chương 166: Vấn an
20/04/2025
Chương 167: Kiêng nể
20/04/2025
Chương 168: Không xuất giá
20/04/2025
Chương 169: Đến gặp Kiều Túc
20/04/2025
Chương 170: Làm thí nghiệm
20/04/2025
Chương 171: Lấy máu
20/04/2025
Chương 172: Bún gạo nồi đất
20/04/2025
Chương 173: Báo tin
20/04/2025
Chương 174: Mưu kế
20/04/2025
Chương 175: Cơ hội tốt
20/04/2025
Chương 176: Thủ đoạn
20/04/2025
Chương 177: Trai tài gái sắc
20/04/2025
Chương 178: Đối mặt
20/04/2025
Chương 179: Đầu quân cho Khánh Vương
20/04/2025
Chương 180: Biểu muội rất thích tranh cổ sao?
20/04/2025
Chương 181: Người kia là ai?
20/04/2025
Chương 182: Nắm bắt cơ hội
20/04/2025
Chương 183: Không muốn xuất giá
20/04/2025
Chương 184: Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
20/04/2025
Chương 185: Nịnh nọt Khánh Vương gia
20/04/2025
Chương 186: Lan thị
20/04/2025
Chương 187: Chùa Vĩnh Phúc
20/04/2025
Chương 188: Ước hẹn
20/04/2025
Chương 189: Phản công
20/04/2025
Chương 190: Có hẹn rồi
20/04/2025
Chương 191: Đẹp quá
20/04/2025
Chương 192: Khen Lâm Kỳ
20/04/2025
Chương 193: Té xe
25/04/2025
Chương 194: Bắt kẻ thông dâm
25/04/2025
Chương 195: Giải quyết xong
25/04/2025
Chương 196: Đuổi đến thôn trang
25/04/2025
Chương 197: Đi suối nước nóng
11/05/2025
Chương 198: Hắn ta sinh mấy đứa nhỏ rồi
11/05/2025
Chương 199: Gửi thư
11/05/2025
Chương 200: Gặp lại
25/05/2025
Chương 201: Tình cảm thân thiết
25/05/2025
Đầu xuân, mưa phùn tí tách, ẩm ướt và se lạnh.
Sáng sớm, phủ Uy Viễn Hầu nằm trong ngõ Hạnh Hoa ở kinh thành chìm trong tĩnh lặng, ánh đèn mờ nhạt nhấp nháy, như những ngôi sao điểm xuyết giữa vô số các lầu các bên trong nội trạch.
Trong phòng ngủ của Hầu phu nhân Chu Tự Cẩm bởi vì đốt địa long nên khô ráo ấm áp, chỉ là trong phòng tràn ngập mùi thuốc nồng nặc.
Chu Tự Cẩm nằm ở trên giường, thân thể cuộn lại như một con tôm, cố gắng hết sức để chịu đựng cơn đau nhức dữ dội ở ngực và bụng.
Trong phòng rõ ràng có đốt địa long, nhưng nàng vẫn cảm thấy rất lạnh, cảm giác lạnh lẽo giống như từ trong xương cốt chui ra, sau đó lan tràn khắp cơ thể nàng.
Chu Tự Cẩm biết mình sắp chết.
Năm nay nàng mới hai mươi lăm tuổi, lại sắp phải kết thúc cuộc đời này.
Không biết Tôn Dục Tuyền lấy từ đâu ra loại thuốc độc mạnh như vậy.
So với người khác, cuộc đời này của nàng thật phức tạp.
Phụ thân của Chu Tự Cẩm là Lại bộ thượng thư Chu Dận vừa bị giáng chức đến biên giới Tây Bắc.
Mẹ của nàng, Lan thị, vốn là nha hoàn thông phòng của Chu Dận.
Trước đêm Chu Dận cưới vợ, mẫu thân của Chu Dận là Thượng thị đã bán Lan Thị khi đó đang mang thai ba tháng cho thương nhân Từ Trí đang kinh doanh một cửa hàng sách ở Trạch Châu, nằm ở biên giới phía Bắc.
Năm Chu Tự Cẩm tám tuổi, cha kế Từ Trí và mẹ Lan thị lần lượt chết bệnh, Chu Tự Cẩm bị lão thái thái là mẫu thân của Từ Trí bán vào An Quốc Công phủ, trở thành tiểu tỳ nữ trong phòng Nhị cô nương Hứa Phượng Minh của phủ An Quốc Công.
Năm Chu Tự Cẩm mười bốn tuổi, con đường làm quan của Chu Dận thuận lợi thăng tiến, biết được sự tồn tại của Chu Tự Cẩm nên sai người đón nàng trở về.
Trở lại Chu phủ không quá nửa năm, đích mẫu Chu phu nhân liền làm chủ gả Chu Tự Cẩm cho thứ tử Tôn Dục Tuyền của Uy Viễn Hầu phủ.
Tôn Dục Tuyền vẫn luôn nhàn rỗi ở nhà, nay được nhạc phụ Chu Dận đề bạt nhậm chức ở công bộ.
Vì để con đường làm quan của Tôn Dục Tuyền được thuận lợi, Chu Tự Cẩm lấy ra đồ cưới của mình cho Tôn Dục Tuyền sử dụng, niịnh bợ lấy lòng cha ruột Chu Dận, mặt dày qua lại cùng các phu nhân quan lớn.
Chỉ trong vòng năm năm, Tôn Dục Tuyền thăng liền ba cấp, trở thành công bộ viên ngoại lang.
Đúng lúc này, đích huynh của Tôn Dục Tuyền là Uy Viễn Hầu Tôn Mộc Tuyền bệnh nặng mà chết, Tôn lão phu nhân vì nỗi đau mất con cũng buông tay lìa đời.
Tôn Mộc Tuyền không có con nối dõi, dưới sự bôn ba vất vả của Chu Tự Cẩm, Tôn Dục Tuyền kế thừa tước vị của huynh trưởng, trở thành tân Uy Viễn Hầu, Hầu phu nhân Chu Tự Cẩm cũng vinh phu thê quý [1], trở thành hồng nhân trong giới quý phụ kinh thành.
[1] có nghĩa là người chồng vinh hiển và nổi bật, và người vợ cũng được vinh danh theo đó.
Trải qua mười năm, từ một nha hoàn nhất đẳng ở Quốc Công phủ, Chu Tự Cẩm lắc mình biến thành đích thê của một Uy Viễn Hầu trẻ tuổi quyền cao chức trọng, ai không biết nội tình sẽ nói Chu Tự Cẩm là chim sẻ bay lên cành cao biến thành phượng hoàng?
Mọi người đều nói Chu Tự Cẩm có phúc, nhưng những gian nan cay đắng trong đó chỉ có mỗi Chu Tự Cẩm nàng là biết rõ ràng nhất.
Đại nha hoàn Tố Tâm nhẹ tay nhẹ chân đi vào, mở nắp lư hương Bạch Ngọc cho thêm chút vụn trầm hương vào.
Mùi hương thoang thoảng nhất thời trở nên nồng nặc, xua tan đi mùi thuốc trong phòng.
Tố Tâm đi đến bên giường, nghiêng người cẩn thận xem xét Chu Tự Cẩm: “Phu nhân, người thấy đỡ hơn chưa?”
Chu Tự Cẩm đang nghe tiếng mưa rơi bên ngoài, nhất thời không nói gì – đối với nàng mà nói, chỉ một hai câu đơn giản, cũng phải tốn rất nhiều sức – một lát sau mới nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.
Nhìn thấy Chu Tự Cẩn gầy đến nỗi không còn hình dạng gì, da dẻ nhợt nhạt, đôi mắt trũng sâu, trong lòng Tố Tâm cảm thấy khó chịu, nhịn không được nói: “Phu nhân, Hầu gia mang theo lão phu nhân, Lưu di nương cùng Đại công tử, Nhị công tử đi biệt việt Tung Sơn tắm suối nước nóng, người ở ngoại thư phòng cũng nói không biết khi nào Hầu gia mới trở về…”
Chu Tự Cẩm không nói gì, trong lòng nàng vô cùng rõ ràng.
Mẫu tử Tôn Dục Tuyền mặc dù dám hạ độc hại nàng, nhưng cũng sợ nàng phản công trước khi chết, cho nên cả đám bọn họ toàn bộ đều chạy trốn.
Nàng gả cho Tôn Dục Tuyền mười năm, tổng kết lại chỉ trong một câu – hoang đường, kết quả chỉ là may áo cưới cho người khác.
Chu Tự Cẩm cho rằng nàng và Tôn Dục Tuyền là phu thê hoạn nạn có nhau, cùng nắm tay nhau vượt qua khó khăn, ân ái đến răng long đầu bạc, ai ngờ cha nàng chân trước vừa bị giáng chức rời khỏi kinh thành, chân sau Tôn Dục Tuyền liền đưa biểu muội tiểu Lưu thị cùng một đôi nhi nữ vào cửa – thì ra hắn ta đã sớm nạp chất nữ nhà mẹ đẻ là Lưu thị làm thiếp, sinh ra hai đứa nhỏ, trong bụng còn đang mang thai đứa thứ ba.
Đối mặt với cơn giận dữ của Chu Tự Cẩm, Tôn Dục Tuyền thản nhiên thừa nhận, hắn ta chưa bao giờ thích Chu Tự Cẩm mạnh mẽ, có năng lực, hắn ta thích chính là nữ nhân ngây thơ hồn nhiên như Lưu thị, coi trượng phu là trời.
Sau khi biết được chân tướng, Chu Tự Cẩm cố gắng giữ lấy lòng tự trọng của mình, nàng tự nhủ: Tôn Dục Tuyền không thích ta, ta cũng không thích hắn, những hy sinh trước đây, coi như nuôi một con chó, cùng lắm phận ai nấy lo.
Không ngờ Tôn Dục Tuyền lại độc ác tới mức ấy, một mặt giả vờ xin lỗi nàng, mặt khác lại hạ độc vào trong canh, tự tay đút cho nàng uống.
Đến khi sắp chết, Chu Tự Cẩm mới phát hiện, cả đời này của nàng, ngoại trừ phụ mẫu cùng với Nhị cô nương Hứa Phượng Minh mà nàng hầu hạ ở phủ An Quốc Công ra, không có ai thật lòng đối xử tốt với nàng.
Thể nhưng, mẹ đẻ đã sớm mất, phụ thân cũng bị giáng chức đến Trạch Châu xa xôi, ngay cả Hứa Phượng Minh cũng đã qua đời mười năm trước.
Để lại một mình nàng cô đơn trong thế giới lạnh lẽo này…
Hiện giờ nàng sắp rời khỏi thế giới này, Chu Tự Cẩm chỉ muốn nhân lúc còn chút hơi tàn, đi viếng mộ của Hứa Phượng Minh một chút.
Bên ngoài truyền đến một loạt tiếng bước chân dồn dập.
Đại nha hoàn Xuân Kiếm vội vã vén rèm gấm lên đi vào: “Phu nhân, xe ngựa đã chuẩn bị xong, người đi theo xe cũng đều đang chờ ở cửa sau.”
Xe ngựa lộng lẫy chạy thẳng vào phần mộ phía sau chùa Vĩnh Phúc.
You cannot copy content of this page
Bình luận