Tây Thi Đậu Phụ

Chương 11:

Chương trước

Chương sau

Ta dí lưỡi dao sát cổ bà ta, nghe bà bật khóc, gào lên: “Là ta làm! Nhưng thế thì đã sao! A Dung, bọn họ chết vì cống hiến thân thể cho âm nhạc tuyệt mỹ, là vinh hạnh lớn nhất đời bọn họ!”

 

“Ngươi điên rồi!”

 

Bà ta bật cười, cười đến rơi lệ, ánh mắt u mê điên dại: “Nhất là làn da của tỷ ngươi… Trình Thanh nói có được tấm da ấy thì ta đã vui biết bao! Khi đó ta liền nghĩ, mọi thứ đáng ra là của ta! Còn Tống A Cửu, hắn đáng chết! Ai bảo hắn dám…”

 

“Câm miệng!”

 

Ta gào lên, không chần chừ đâm mạnh dao vào bụng bà ta. 

 

Máu nóng trào ra, thiêu đốt tay ta như lửa.

 

“Ta không hối hận… chút nào…”

 

Bà ta rên rỉ, khóe môi nhếch lên một nụ cười thảm khốc. 

 

Ta rút dao ra, thân thể Trình phu nhân liền đổ sụp, ngã vật xuống đất, trút hơi thở cuối cùng trong lặng lẽ.

 

Ta nhớ sau khi A Cửu chết, từng đến chỗ hắn ở thu dọn đồ đạc.

 

Trong đó có một quyển sổ tay. 

 

Hắn từng đọc qua vài năm sách, nét chữ gọn gàng. 

 

Từng trang ghi rõ ràng mọi chuyện hắn từng làm theo lệnh Trình phu nhân, từng tội lỗi nhơ nhuốc, đều là bằng chứng rành rành.

 

Hóa ra mọi chủ ý đều từ một tay Trình phu nhân bày ra, Trình lão gia ban đầu chỉ là kẻ làm theo.

 

Kẻ cuồng nhạc thực sự là bà ta. 

 

Bệnh tật nhiều năm cũng là vì bị Trình Thanh hạ độc, cướp quyền trong phủ, đoạt hết gia sản.

 

Bà ta giết Trình Thanh, chỉ để giành lại những gì vốn là của mình, cả nhạc cụ làm từ da người… và quyền lực đã mất.

 

Chỉ tiếc, bà ta tính sai. 

 

Sai ở chỗ Trình Thanh cử A Cửu giám sát ta.

 

Sai càng lớn hơn – chính là đánh giá sai lòng người.

 

Ta nghĩ, rồi kéo xác bà ta vào phòng, rưới dầu đã chuẩn bị từ trước lên khắp sàn nhà.

 

Lửa vừa châm, bốc cháy ngùn ngụt, khói đen cuồn cuộn dâng cao, thiêu rụi tất cả.

 

Ta đứng ngoài nhìn trận hỏa hoạn, nghe tiếng gào thét trong phủ, khẽ mỉm cười: “Nương à… nữ nhi đã báo thù cho A tỷ, cho A Cửu rồi.”

 

 

Về sau, ta rời khỏi trấn nhỏ ấy. 

 

Vài tháng sau, nghe tin ngọn lửa hôm đó thiêu sạch Trình phủ.

 

Trong đống tro tàn, người ta đào được vô số nhạc cụ làm từ da người chưa cháy hết, phát ra thứ ánh sáng xanh kỳ dị — oán khí mãi chưa tan.

 

Cả trấn chấn động.

 

Những kẻ từng mất con gái phẫn nộ, dâng sớ lên kinh tố giác hết tội ác của Trình Thanh và Trình phu nhân.

 

Hoàng thượng giận dữ, hạ lệnh chém đầu huyện thái gia và tri phủ để răn đe thiên hạ.

 

Hoàn.

 

Hết Chương 11:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page