Một tay cậu nắm chặt con dao, tay kia thì mạnh mẽ kéo cô dậy.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?” Cô lật người dậy, tay nắm chặt cây gậy sắt mà cô đã ôm trong lúc ngủ.
Lúc này, cô đã tỉnh táo và biết rõ mình đang ở trong thế giới tận thế của cuốn tiểu thuyết, không còn là thế kỷ 21 yên bình nữa.
Cậu thiếu niên tái mét, môi run rẩy nói: “Zombie… zombie đến rồi.”
Quách Tố Mặc gạt cậu ta ra, tiến đến cửa sổ, Tiểu Nghiêm cũng theo sát phía sau.
Một đợt tấn công zombie lớn!
Đó là ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu Quách Tố Mặc khi cô nhìn thấy số lượng zombie ngày càng tăng bên ngoài cửa sổ.
Bên trong tầng này đã không còn yên tĩnh nữa, những quân nhân ở giữa đã chuẩn bị sẵn sàng, những người dân thường xung quanh họ đang căng thẳng thu dọn đồ đạc.
Đội của Phong Dực đã bắt đầu đóng gói vật tư, còn nhóm người của gã lực lưỡng thì đang phân phát dao lớn và rìu.
Thực sự sắp lao ra ngoài rồi, nhưng đám người tay không tấc sắt, yếu ớt này thì sao?
Lương tâm của Quách Tố Mặc không nhiều, cô chỉ có thể bảo Tiểu Nghiêm và vài người bạn của cậu ta đi sát sau lưng mình, còn những người khác thì đành mặc kệ.
Cô không phải là vị cứu tinh và cũng không có khả năng đó, hơn nữa, cặp đôi nam nữ chính không phải đang ở đây sao.
Trước khi xuyên không, bạn bè của Quách Tố Mặc đều biết cô là người lạnh lùng, vì thế đến giờ vẫn chưa có bạn trai, làm một cô gái kỹ thuật viên lăn lộn trong xã hội, kỹ năng sinh tồn không tệ.
Để sống sót, cô có thể làm bất cứ điều gì.
Trong lúc hỗn loạn, Quách Tố Mặc dẫn Tiểu Nghiêm và vài thiếu niên khác lén lấy một cái ba lô rồi đi đến khu vực thực phẩm.
Một gã đàn ông thấy mấy đứa nhỏ cũng chẳng thèm để ý, vì họ không thể mang hết thực phẩm đi.
Khi họ đã thu dọn xong, đội quân đã dẫn đầu xuống lầu. Quách Tố Mặc vội kéo Tiểu Nghiêm theo sau họ, đội của Phong Dực và Mộc Uyển Uyển cũng theo sau, những người dân thường lẫn lộn vào trong, và nhóm đàn ông thì đi sau cùng.
Khi xuống lầu mới biết tầng họ đang ở chỉ là tầng hai của trung tâm thương mại.
Tầng trệt vô cùng hỗn loạn, kính vỡ văng tứ tung, xác zombie nằm la liệt không đầu, máu đỏ sẫm văng tung tóe trên sàn, tường và cột, xen lẫn là chất trắng từ não.
Dù đã nhìn thấy cảnh tượng tương tự từ trên cao, dạ dày Quách Tố Mặc vẫn không khỏi quay cuồng, nhưng không có thời gian để nôn, vì đội ngũ không dừng lại mà tiếp tục mở cửa và lao ra ngoài.
Sét là khắc tinh của quái vật tà ác, nên khi những tia sét loé lên, đám zombie phía trước ngã rạp. Âu Dương Thanh Việt không cần dùng súng, hắn ta dang tay, những tia sét đan xen nhau, một cái vung tay đã làm đám zombie xung quanh ngã xuống.
Còn dây leo của Nhan Hoa Nồng nhanh chóng xuyên qua đầu zombie, cành lá xuyên qua não.
Quách Tố Mặc vung gậy sắt, cố gắng đập nát đầu zombie, trong lúc trống rỗng nhìn thấy cảnh hai người hợp tác nhuần nhuyễn, đồng tử co rút lại.
Cô chắc chắn nhìn thấy Nhan Hoa Nồng dùng dây leo làm vỏ bọc để tìm kiếm tinh thể trong đầu zombie!
Khốn kiếp! Nhân vật chính đúng là đỉnh, vung tay giết cả đám, trong khi cô phải vất vả mới giải quyết được vài con.
Nếu không phải lo lắng về việc dị năng băng mới thức tỉnh của cô yếu đến mức chỉ có thể ngưng tụ một mũi băng nhỏ, cô cũng muốn dùng dị năng để chiến đấu.
Nhưng cơ thể đã được cường hóa, tốt hơn nhiều so với người thường.
Tiểu Nghiêm và vài người bạn của cậu ta theo sát sau lưng cô, thỉnh thoảng bổ sung vài nhát dao vào những zombie tấn công cô, giúp Quách Tố Mặc đỡ tốn sức.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Nguyệtmooon
Truyện cuốn quá
1 năm
kratos01
Cám ơn nàng ạ <3
1 năm
Mynhung
Truyện hay lắm ạ
1 năm
kratos01
Cám ơn nàng rất nhiều <3
1 năm