Danh sách chương

Nhưng tại sao trước đây cô là một zombie mà lại không cảm thấy thèm khát con người, điều này cần phải tìm cơ hội hỏi rõ Lan Cửu. 

Có lẽ nếu tìm ra nguyên nhân, có thể thay đổi thực đơn của zombie, như vậy không gian sinh tồn của loài người sẽ rộng hơn.

“Đi thôi.”

Giọng nói lạnh lẽo của Lan Cửu kéo Quách Tố Mặc trở lại thực tại, cô chạy vài bước để bắt kịp anh, tà váy dài và góc áo khoác bay theo gió tạo nên một đường cong đẹp mắt, thu hút sự ganh tỵ của những người phụ nữ xung quanh khi họ nhìn thấy.

Lan Cửu liếc nhìn cô gái đi bên cạnh mình qua khóe mắt, chiếc mũ lưỡi trai màu xanh dương che đi đôi mắt, đó là thứ cô nằng nặc đòi đội trước khi xuống xe. 

Bộ váy dài màu bạc kèm theo áo khoác trắng sữa và đôi bốt màu bạc đều là do anh chuẩn bị.

Trang phục này đầy dấu ấn và hơi thở của Lan Cửu, anh rất hài lòng.

Và thế là, Lan Cửu có thêm một sở thích kỳ lạ là trang điểm cho bạn đồng hành, và Quách Tố Mặc – người phải chịu đựng nhưng không thể từ chối – lại quay sang Ngũ Sắc mà trút giận, bắt nó mặc quần áo, thật sự là một đôi “phu xướng phụ tùy”.

Sau khi vào căn cứ, anh chàng đẹp trai mặt đen không đưa họ đến nơi lãnh đạo trung tâm căn cứ, mà dẫn họ đến một ngôi viện nhỏ ở góc đông bắc, trong đó có một tòa nhà nhỏ rất đặc biệt, là nơi họ sẽ ở trong chuyến đi này.

Anh chàng mặt đen chào theo kiểu quân đội trước khi rời đi: “Tiến sĩ, Thiếu tướng hiện đang họp, tối nay sẽ tổ chức tiệc tiếp đón ngài. Hiện tại khu chợ vẫn đang mở, nếu vị… tiểu thư đây muốn đi, có thể sắp xếp người đi cùng.”

“Không cần, tối nay trực tiếp vào chủ đề luôn. Ngoài ra, mang xe của tôi đến đây.” Lan Cửu không quan tâm đến nghi lễ, càng không muốn để người đàn ông khác tiếp xúc nhiều với người của mình.

“Nếu có việc gì, tiến sĩ có thể cho người đến đội tìm tôi. Tôi tên là Phong Luật.” Nói xong, anh ta lái xe rời đi.

“Phong Luật?” Quách Tố Mặc ngẩn người khi nghe tên này, Lan Cửu kéo cô vào sân, vừa đi vừa hỏi: “Sao vậy? Lát nữa anh sẽ đưa em đi dạo khu chợ nhé.” Không phải tốt hơn mấy tên đàn ông thô kệch trong quân đội sao.

“Không có gì, chỉ là nghĩ rằng lát nữa sẽ để Ngũ Sắc nhả ra một ít vật tư để đi chợ đổi lấy tinh hạch.” Dù biết Lan Cửu sẽ không để cô thiếu tinh hạch tu luyện, nhưng Quách Tố Mặc không muốn hoàn toàn dựa vào anh, muốn tự mình kiếm được những gì có thể.

Thực ra, cô bị bất ngờ khi gặp Phong Luật ở đây. Theo ấn tượng trong nguyên tác, hiện tại đáng lẽ cốt truyện đang đến giai đoạn nam nữ chính ở căn cứ Kinh Đô tỏa sáng và dần dần nắm quyền cao.

Bạch liên hoa Mộc Uyển Uyển lúc này đang bày mưu tính kế để gây ra đòn chí mạng cho tình cảm của họ, sau sự kiện này, nam nữ chính sẽ xác định mối quan hệ, hai gia đình hợp tác nắm quyền căn cứ Kinh Đô, mở ra chương mới của cốt truyện dẫn dắt loài người vào kỷ nguyên mới.

Tuy nhiên, Phong Luật – nhân vật chính trong mâu thuẫn lần đầu của nam nữ chính, lại chỉ làm một sĩ quan ở Vệ Ngũ. 

Vậy ai sẽ là chất xúc tác cho tình cảm của nam nữ chính? Ai sẽ làm quân sư cho bạch liên hoa?

Cốt truyện lạc hướng thế này, thật sự ổn không…

Tuy nhiên, phát hiện tối nay khiến Quách Tố Mặc biết rằng cốt truyện vẫn chưa lạc xa. 

Tất nhiên, cô bây giờ cũng không quan tâm lắm, vì Lan Cửu sẽ đưa cô đi dạo khu chợ! Các tinh hạch, chờ ta đến chiếm lấy nào!

Xe của họ được lính đưa vào sân nhỏ, Lan Cửu lên xe nghiên cứu gì đó, Quách Tố Mặc tranh thủ thời gian kéo Ngũ Sắc xuống, bắt nó nhả ra mấy gói thực phẩm. 

Hiện tại thứ thiếu nhất là thực phẩm, cô lấy ra một ba lô quân dụng và nhét đầy, còn các thứ như dầu gội, bàn chải đánh răng, xà phòng, để sau có dịp xử lý.

Cuối cùng, Quách Tố Mặc vẫn phải đi dạo một mình, vì Lan Cửu bị mời đi như một vị thần, trước khi đi còn đưa cho cô một tấm bảng trong suốt nhỏ cỡ lòng bàn tay. 

Quách Tố Mặc cầm tấm bảng giống như điện thoại viễn tưởng này nghịch một hồi, cuối cùng cũng mở được, hóa ra đó là một thiết bị định vị.

Bản đồ dạng 2D trên bảng trong suốt rất dễ hiểu, Quách Tố Mặc dùng nó như GPS điện thoại, chỉ chưa đầy mười phút đã tìm thấy lối vào khu chợ.

Khu chợ thực ra chỉ là một con đường rộng, mọi người bày ra những vật dụng không cần dùng hoặc thu thập được nhưng không muốn đổi ở trung tâm căn cứ, mong có thể đổi lấy những thứ mình cần.

Lúc này đã hơn bốn giờ chiều, các đội nhóm lần lượt quay về, vì vậy khu chợ ngày càng đông, hàng hóa bày bán cũng khá phong phú. Rốt cuộc luôn có những người có khả năng thu thập được những vật tư mà người khác không thể tìm thấy.

 

Hết Chương 56:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Nguyệtmooon

    Truyện cuốn quá

    1. Cấp 1

      kratos01

      Cám ơn nàng ạ <3

  2. Cấp 1

    Mynhung

    Truyện hay lắm ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      Cám ơn nàng rất nhiều <3

Trả lời

You cannot copy content of this page