Danh sách chương

Trong mơ màng, Quách Tố Mặc toàn thân run rẩy, cảm giác lạnh lẽo từ phía sau lưng khiến trong đầu cô hiện lên một câu: “Đây không phải là giường của cô!”

Suy nghĩ dần trở nên rõ ràng, âm thanh tí tách đều đặn cuối cùng cũng giúp những mớ hỗn độn trong đầu dần dần tan biến. 

Mí mắt cựa quậy, Quách Tố Mặc khó khăn mở đôi mắt nặng trĩu như nghìn cân.

Ngay trên đỉnh đầu là bóng đèn trắng chói mắt, bốn bức tường trắng có vết bẩn ở bốn góc, chiếc gương lớn gắn trên tường, và vòi nước nhỏ giọt dưới gương. 

Tất cả những điều này nói với Quách Tố Mặc rằng cô hiện đang ở trong một nhà vệ sinh.

Ánh mắt tập trung, cảm giác lạnh lẽo và đau đớn toàn thân tràn về, Quách Tố Mặc không có thời gian suy nghĩ tại sao mình lại ở đây, cô nhẫn nhịn đau đớn lật mình dậy từ từ bò dậy tìm đến van máy nước nóng và mở nó ra.

Nước ấm đổ xuống người cô, mặc dù không quá nóng nhưng với cơ thể lạnh giá của cô thì đã đủ ấm áp rồi.

Cô lau mặt, tiện tay kéo tóc ướt đang dính trên mặt ra sau. Nhưng ngay khoảnh khắc sợi tóc rời tay, Quách Tố Mặc cứng đờ toàn thân, cô máy móc quay người đối diện với gương.

Trên bề mặt gương mờ sương là một bóng dáng mảnh mai, nhỏ nhắn, tóc dài xõa trên vai, nước từ đỉnh đầu chảy xuống rửa sạch.

Đệt, trong gương có ma!

Quách Tố Mặc vốn không dám xem phim ma, cắn răng, run rẩy đưa hai tay lên gương lau vội.

“Á!—”

Quách Tố Mặc hét lên một tiếng chói tai, chạy xa nhất có thể khỏi gương, dán sát vào tường, môi run rẩy nhìn người trong gương đang làm động tác giống hệt mình. 

Người phụ nữ đó tóc dài ướt xõa trên vai, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt trái xoan, ngũ quan tinh tế, lông mi dài rậm, hiện tại đang dán vào tường nhìn cô với ánh mắt hoảng sợ.

Mẹ kiếp, nếu bây giờ cô còn không biết người trong gương là mình thì cô đúng là ma! Nhưng rõ ràng tháng trước cô vừa cắt tóc ngắn mà!

“Cộc cộc…” Lúc này cửa nhà vệ sinh bị người bên ngoài gõ.

“Tố Mặc, cô ở trong đó xong chưa? Đã lâu vậy rồi, còn có trẻ con muốn vào nữa, làm gì mà chiếm lâu vậy!”

Là giọng của một người phụ nữ lạ, trong ký ức của Quách Tố Mặc cũng không nghe thấy giọng này bao giờ, nhưng trong lòng cô mơ hồ có một suy đoán, điều này khiến cô tạm thời không muốn người khác nghi ngờ.

“Sắp xong rồi, chờ một chút.” Nhìn lại trong gương, cô run rẩy đi đến trước gương nhìn kỹ, toàn thân lại run lên lần nữa, nhưng thời gian không đợi người, cô chỉ có thể đứng lại dưới dòng nước nóng nhanh chóng tắm rửa.

Nhà vệ sinh này không lớn, Quách Tố Mặc thành công tìm thấy túi nhựa đựng quần áo ở góc, bên trong là một bộ nội y nữ và một bộ đồ thể thao màu xanh da trời, chắc là mang vào khi vào tắm, còn là của ai thì cũng không cần đoán.

Là của thân xác hiện tại của cô!

Quách Tố Mặc vừa nhanh chóng mặc quần áo vừa lầm bầm trong lòng chửi một vị đại thần nào đó, làm sao lại để cô gặp chuyện phiền phức này cơ chứ?!

Người phụ nữ bên ngoài đã không kiên nhẫn, đang chửi bới, còn có tiếng khóc thút thít của đứa trẻ, lương tâm vẫn chưa tàn của một ai đó vắt khô tóc ướt, chỉnh tề xong rồi hít sâu một hơi mở cửa.

“Kẹt—”

Tiếng móng tay cào lên bảng đen vang vào tai Quách Tố Mặc khi cửa mở, cùng với mùi hôi tanh nồng nặc trong không khí khiến cô có một dự cảm rất xấu.

Người phụ nữ vừa chửi bới ngoài cửa là một bà cô trung niên, mặc áo khoác đỏ chói, thân hình hơi đẫy đà, bên cạnh là một cậu bé nhỏ đang khóc thút thít.

Nhìn thấy Quách Tố Mặc cuối cùng cũng từ trong đi ra, bà cô trung niên trừng mắt bò mắt to nhìn cô một cái, sau đó đẩy cô ra kéo cậu bé nhỏ vào, ‘phập’ một tiếng đóng sập cửa nhà vệ sinh.

Quách Tố Mặc ổn định cơ thể đang lảo đảo, chống tay vào tường để đứng vững. Cú va chạm từ người phụ nữ đó không phải chuyện đùa, khiến cô choáng váng. 

Bây giờ, cô cần gấp một nơi để trú ngụ và làm rõ tình hình hiện tại.

 

Hết Chương 1:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Nguyệtmooon

    Truyện cuốn quá

    1. Cấp 1

      kratos01

      Cám ơn nàng ạ <3

  2. Cấp 1

    Mynhung

    Truyện hay lắm ạ

    1. Cấp 1

      kratos01

      Cám ơn nàng rất nhiều <3

Trả lời

You cannot copy content of this page