Chương 2:
21/11/2024
Chương 3:
21/11/2024
Chương 1:
21/11/2024
Chương 4:
22/11/2024
Chương 5:
22/11/2024
Chương 6:
22/11/2024
Chương 7:
23/11/2024
Chương 8:
23/11/2024
Chương 9:
23/11/2024
Chương 10:
24/11/2024
Chương 11:
24/11/2024
Chương 12:
24/11/2024
Chương 14:
25/11/2024
Chương 15:
25/11/2024
Chương 13:
25/11/2024
Chương 16:
26/11/2024
Chương 17:
26/11/2024
Chương 18:
26/11/2024
Chương 19:
27/11/2024
Chương 20:
27/11/2024
Chương 21:
27/11/2024
Chương 22:
28/11/2024
Chương 23:
28/11/2024
Chương 24:
28/11/2024
Chương 25:
30/11/2024
Chương 27:
30/11/2024
Chương 26:
30/11/2024
Chương 28:
24/12/2024
Chương 29:
24/12/2024
Chương 30:
24/12/2024
Chương 31:
25/12/2024
Chương 32:
25/12/2024
Chương 33:
25/12/2024
Chương 34:
25/12/2024
Chương 35:
25/12/2024
Chương 36:
25/12/2024
Chương 38:
27/12/2024
Chương 39:
27/12/2024
Chương 37:
27/12/2024
Chương 40:
28/12/2024
Chương 41:
28/12/2024
Chương 42:
28/12/2024
Chương 43:
29/12/2024
Chương 44:
29/12/2024
Chương 45:
29/12/2024
Chương 46:
01/01/2025
Chương 47:
01/01/2025
Chương 48:
01/01/2025
Điều trớ trêu là, tin tức chị ta tự sát từng lên xu hướng tìm kiếm một lần, và chính qua đó Nhạc Đống mới chú ý đến cô và sau đó phát hiện, xác nhận cô chính là người em gái mà ông tìm kiếm nhiều năm trời.
Với mối dây rối rắm như vậy, rõ ràng Nhạc Đống không thể mắc chứng “Stockholm”, nên Úc Thịnh đoán rằng những lần hợp tác trước đây của hắn ta với Cố Giác chỉ là để lấy lòng tin. Còn sau khi có được lòng tin sẽ xảy ra điều gì, mới là điều cô quan tâm.
Hay như tổng giám đốc của Đại Trí Địa Ốc – Ngô Quảng Diễm, khi còn trẻ từng bí mật qua lại với ông cụ Cố và sinh ra một đứa con ngoài giá thú.
Đứa con ngoài giá thú này gần đây vừa tốt nghiệp về nước, gia nhập làm việc tại tập đoàn nhà họ Cố.
Cô không rõ ông cụ Cố có biết đến sự tồn tại của đứa con này hay không, nhưng rõ ràng Cố Giác không hề biết rằng mình có một người em trai cùng tuổi.
Bản thân Cố Giác là con út được sinh ra trong cuộc hôn nhân thứ hai của ông nội, vì thế mà được yêu chiều từ nhỏ hơn so với hai người anh chị lớn tuổi hơn.
Kể từ khi nắm quyền điều hành tập đoàn, hắn ta đã dần dần làm suy yếu quyền lực và mối quan hệ của anh trai và chị gái cùng hai người con trai của họ.
Ngay cả những người thân cùng sống dưới một mái nhà, hắn ta còn có thể thẳng tay như vậy, huống chi là một đứa con ngoài giá thú từ bên ngoài?
Nếu biết được, chắc chắn Cố Giác sẽ không để người đó tồn tại trong tập đoàn nhà họ Cố.
Còn nhiều ví dụ khác nữa…
…
Phóng tầm mắt ra khắp buổi tiệc, nơi đâu cũng là cảnh tượng phồn hoa, nhưng bên trong lại đầy rẫy những âm mưu khó lường. Và những biến số này, với Úc Thịnh, chính là cơ hội kinh doanh.
Khi Úc Thịnh đang say sưa giao tiếp và kết nối, không biết từ khi nào Cố Giác đã biến mất khỏi buổi tiệc.
Ngôi nhà cũ của gia đình họ Cố rất rộng lớn, biệt thự được chia thành hai dãy trước và sau, nối với nhau bằng một nhà kính trồng cây xanh rộng lớn.
Nhà kính này rất lớn, được các người làm vườn chăm sóc cẩn thận, bốn mùa đều rực rỡ sắc hoa, ngay cả vào mùa đông cũng vẫn tràn ngập sắc màu.
Nhà kính không nằm trong phạm vi tổ chức tiệc, ít có người đặt chân tới, nhưng lúc này, từ sâu trong những tầng lá chồng chất lại vang lên tiếng nói chuyện.
“…Chú Chu? Vậy bây giờ em lại tự tìm cho mình một người chú mới à?” Giọng nam trầm thấp, đầy từ tính và quyến rũ.
“Chẳng liên quan gì đến anh.” Giọng nữ ngọt ngào, mềm mại.
“Không liên quan? Ha…” Giọng nam cất tiếng cười, nhưng tiếng cười đó lạnh lùng và chứa đựng cả sự tức giận: “Ai cho phép em nói chuyện với anh như thế?”
“Bỏ ra! Anh uống say rồi!” Có lẽ người đàn ông đã làm điều gì đó, giọng nữ ngọt ngào mang theo sự hoảng hốt: “Bây giờ không còn như trước nữa, chúng ta đã không còn quan hệ gì rồi, anh không có quyền can thiệp vào chuyện của em!”
“Ồ? Thật sao?”
“Anh làm gì… Ưm…”
Tiếp theo đó là âm thanh của quần áo cọ xát, trong ánh sáng mờ ảo, sau rặng cây lá rậm rạp, người đàn ông ép cô gái nhỏ nhắn vào góc tường, một tay giữ chặt má cô, hôn sâu lên đôi môi cô.
Ở phía bên kia của rặng cây, Úc Thịnh – người vừa nhận được tài liệu từ Thu Dữ và đang muốn tìm một nơi yên tĩnh để xem xét –: …
Chết tiệt…
Mắt mờ rồi…
Úc Thịnh vừa mặt không cảm xúc lẩm bẩm vừa lặng lẽ tắt âm điện thoại, nhanh chóng bật chế độ quay video.
Mặc dù tầm nhìn bị che khuất bởi lá cây, nhưng âm thanh lại ghi lại một cách rõ ràng.
“Ưm, ừ… Cố Giác!” Một nụ hôn sâu đến mức khiến má Hạ Oa đỏ ửng, thậm chí làm cô trông thêm phần quyến rũ.
Cô ta cố sức đẩy hắn ta, nhưng dù đã dồn hết sức lực, vẫn không lay chuyển được người đàn ông trước mặt chút nào.
Cô ta giận dữ: “Chúng ta đã chia tay rồi! Anh rốt cuộc muốn làm gì!”
“Chia tay? Người biến mất không lời từ biệt khi đó là em! Em biết anh đã tìm em bao lâu sau đó không?…”
“Rõ ràng là anh nói chia tay trước, và cũng rõ ràng chính là anh—Thôi đi, bây giờ nói những chuyện này không còn ý nghĩa gì nữa, tất cả đã qua rồi, giờ em rất ổn, và em cũng không còn thích anh nữa…”
“Hừ, cơ thể em có vẻ thành thật hơn em nghĩ…”
You cannot copy content of this page
Bình luận