Danh sách chương

Đồng đồng có giá trị tương đương với đơn vị tiền tệ thông thường của Long Quốc.

“Số tiền đó có đủ để thuê phòng không?”

“Đủ, nhưng tối đa chỉ được 5 ngày. Tôi khuyên cậu nên giữ lại một phần để mua đồ ăn.”

Sở Giang Nguyệt có lòng tốt nhắc nhở.

Cậu nam sinh cân nhắc một lúc, cuối cùng quyết định chỉ thuê ba ngày, giữ lại 400 đồng đồng để mua thức ăn.

Khi đã có chỗ ăn, chỗ ngủ, cậu ta mới thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng vượt qua được giai đoạn khó khăn!

Sở Giang Nguyệt nhìn sang những người khác.

Mấy học sinh thấy người dẫn đầu đã đổi cả chiếc mặt dây chuyền mang từ nhỏ để lấy tiền, cũng bắt đầu bới đồ đạc của mình ra đổi.

Những ai hỏi, Sở Giang Nguyệt đều kiên nhẫn giải đáp.

Còn những người không chịu nghe, cô thậm chí chẳng thèm nhìn đến.

“Anh Thẩm, anh đi đâu vậy?”

Thẩm Tri Quy thấy tình hình đã ổn, nên quyết định trở về phòng.

Nhưng vừa đi được hai bước, đã có người gọi anh lại.

“Dừng lại! Chúng tôi đã đưa các người đến khách sạn, xem như hoàn thành lời hứa.”
“Từ giờ trở đi, các người tự quyết định con đường của mình.

Còn nữa, các người vẫn là vị thành niên, đừng có suy nghĩ vớ vẩn.
Lão đại của chúng tôi không có hứng thú với đám mầm non các người đâu.”

Tô Chúc Thành chặn người muốn dây dưa với Thẩm Tri Quy lại, đợi đến khi Thẩm Tri Quy vào phòng, anh ta mới chịu nhường đường.

Sở Giang Nguyệt ngồi trên chiếc ghế ông chủ xa hoa sau quầy, vui vẻ xem kịch hay.

Quả nhiên, người xuất sắc dù ở bất kỳ thời điểm nào cũng không thiếu kẻ theo đuổi.

Xem ra ah ấy còn được cả già lẫn trẻ yêu thích nữa!

Hơn mười học sinh, những người ngoan ngoãn đã có phòng riêng, còn những kẻ không chịu nghe lời thì khi thời gian hai tiếng kết thúc, đã bị khách sạn tự động đuổi ra ngoài.

Đối với chuyện này, Sở Giang Nguyệt không hề tỏ ra thương cảm, tất cả đều là do họ tự chuốc lấy.

Xử lý xong chuyện tiếp nhận khách mới, Sở Giang Nguyệt bước ra khỏi tòa nhà số 1, đi đến bên cạnh cây giống kết quả ngẫu nhiên mà cô đã trồng trước đó, giơ tay truyền vào nó một ít dị năng hệ mộc.

Không biết có phải là ảo giác hay không, Sở Giang Nguyệt luôn có cảm giác như cây giống này đang vui vẻ phấn khích.

Thậm chí, cô còn cảm nhận được suy nghĩ của nó là “Ngon quá, muốn ăn nữa!”

Chuyện gì thế này?

Kiếp trước, dù dị năng của cô đã thăng đến cấp 4, nhưng chưa từng xuất hiện chức năng này!

Sở Giang Nguyệt nghĩ mãi cũng không hiểu được.

Nhưng mà, cô suy nghĩ một lúc rồi không muốn nghĩ nữa, dù sao chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc sử dụng dị năng bình thường, thậm chí còn giúp cô hiểu được cảm xúc của thực vật.

Điều này chỉ có lợi chứ không có hại với cô.

Nhìn cây giống do chính tay mình trồng càng ngày càng cao lớn, tâm trạng của Sở Giang Nguyệt vô cùng tốt.

“Ký chủ! Ký chủ! Lại có người đến kìa! Hình như còn có người bị thương nữa, ký chủ mau cứu người đi!”

Tiểu Hồ Ly vốn không biết chạy đi đâu chơi, đột nhiên nhảy vọt đến, phóng vài cái đã leo lên vai Sở Giang Nguyệt.

“Ai?”

“Không biết nữa, nhưng có vẻ là một đội dị năng.”

Đội dị năng? Vậy rất có thể là người từ căn cứ an toàn.

Tỉnh H đã có căn cứ an toàn, không lý nào thủ đô của Long Quốc, thành phố B lại chưa xây dựng căn cứ.

“Cách khách sạn bao xa? Còn nữa… tôi là một thương nhân.”

Không có lợi thì không làm, nếu cứu người mà phần thưởng nhận được không xứng đáng, thì chắc chắn Sở Giang Nguyệt sẽ không động tay.

“Tôi thấy người bị thương kia sắp không trụ được nữa rồi, một khi anh ta ngã xuống, cả đội sẽ có khả năng bị tiêu diệt hoàn toàn…”

Tiểu Hồ Ly càng nói càng nhỏ giọng, nhưng sắc mặt của Sở Giang Nguyệt lại càng lúc càng cau có.

“Được rồi, tôi đi xem thử.”

Sở Giang Nguyệt biết rõ, Tiểu Hồ Ly đang cố làm ra vẻ đáng thương trước mặt cô, mà cô thì lại không thể nào cưỡng lại được chiêu này của nó.

Coi như nể mặt nó vậy.

Thời gian cấp bách, Sở Giang Nguyệt cũng không kịp quay về lấy vũ khí, cứ thế tay không rời khỏi phạm vi bảo hộ của Khách Sạn Giang Lâm.

Có Tiểu Hồ Ly dẫn đường, chẳng mấy chốc, Sở Giang Nguyệt đã nhìn thấy vài người đang ra sức chiến đấu với đám zombie.

Số lượng zombie ở đây không nhiều, nhưng vận may của họ thực sự quá tệ, chẳng ngờ lại đụng phải mấy con zombie cấp 1 cùng lúc.

Hiện tại, số người thức tỉnh dị năng vốn đã ít, mà phần lớn còn có cấp bậc rất thấp.

Khi đối mặt với zombie sơ cấp thì vẫn có thể ứng phó dễ dàng, nhưng gặp phải zombie cấp 1, hơn nữa lại còn bị lấy số đông áp đảo, thì thực sự rất khó thoát thân.

Chưa kể, bọn họ còn phải đề phòng bản thân bị zombie cào trúng hoặc cắn phải, khắp nơi đều bị áp chế, thì càng khó phát huy thực lực.

Nghe thấy có người đến, ban đầu mấy người kia lộ vẻ vui mừng, nhưng khi nhìn thấy chỉ có mỗi một mình Sở Giang Nguyệt, ánh sáng trong mắt họ lại tối sầm xuống.

Tuy nhiên, Sở Giang Nguyệt vừa tới liền dùng dây leo trói chặt vài con zombie, dị năng của cô có ưu thế rất lớn trong tấn công tầm xa.

Những người vừa liều mạng chiến đấu ban nãy thấy zombie bị trói lại thì lập tức vui mừng, sau đó nhanh chóng lùi về phía sau.

Bọn họ cũng không còn nghĩ đến việc thu thập tinh hạch của zombie cấp 1 nữa, giờ đây chỉ muốn rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt.

Mấy con zombie cấp 1 bị trói chặt cùng nhau, trơ mắt nhìn miếng thịt đến tận miệng lại bay đi mất, tức giận đến mức giãy giụa điên cuồng, miệng phát ra những âm thanh “hô! hô!” đầy dữ tợn.

Hết Chương 28: Vượt Qua Giai Đoạn Khó Khăn.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    linhngo

    Tớ vừa ck 54415, ad nạp phale giúp

  2. Cấp 1

    luongtieuvan

    Add check giúp mình ạ. Id 5228 vừa nạp 50k lúc 18h28

  3. Cấp 1

    Theophilus

    ID 49011, nạp lúc 8h42, sốp check hộ vs. Mình nạp 50k

    1. Cấp 1

      kratos01

      Ad đã nạp Pha Lê thành công, bạn ấn F5 hoặc tải lại trình duyệt để bắt đầu mở khóa chương đọc truyện nhé <3 Chương sẽ khoá lại sau khi mở 60ph để tránh tình trạng share tk, nên đọc đến đâu mở chương đến đó, đừng mở trước nhé bạn <3 Chúc bạn đọc truyện vui vẻ <3

  4. Cấp 1

    Theophilus

    ID 49011, nạp lúc 8h42, sốp check hộ vs

  5. Cấp 1

    linhchipham

    tiết tấu chậm và lê thê vãi loằn

Trả lời

You cannot copy content of this page