Tại Sao Học Sinh Giỏi Không Thích Giảng Bài Cho Học Sinh Kém?

Chương 2: 

Chương trước

Chương sau

 

Giảng bài cho học thần – Bí quyết làm mì chua cay ngon nằm ở gừng và hành…

Học thần: Em hiểu rồi.

 

Giảng bài cho học bá – Để làm mì chua cay ngon, em phải phi gừng và hành trước, sau đó thả mì vào thì sẽ ngon.

Học bá: Em hiểu rồi.

 

Giảng bài cho học sinh bình thường—

 

Giáo viên: Làm mì chua cay, trước tiên các em đun dầu nóng đến 80%, thái một miếng gừng nhỏ và một đoạn hành, cho vào phi đến khi dầu dậy mùi thơm thì đổ nước ấm vào. 

 

Giáo viên: Nước sôi thì thả mì, phần nấu mì các em đều biết rồi nên thầy không nhắc lại. 

 

Giáo viên: Đợi nước gần cạn thì nêm gia vị: muối 2g, bột ngọt 2g, hạt nêm 2g, nửa muỗng nước tương, 3 muỗng giấm. Nếm thử, thiếu gì thì thêm vào, cuối cùng là bắc nồi ra. 

Học sinh: Thầy ơi, nếu em làm không ngon thì sao?

Thầy: Tập nhiều là được thôi, không thì em làm thử một lần để thầy xem vấn đề nằm ở đâu.

Sau một hồi thực hành, hầu hết học sinh đều hiểu.

 

Giảng bài cho học kém— 

 

Giáo viên: Làm mì chua cay, trước tiên đun dầu nóng đến 80%…

Học kém: Thầy ơi, thế nào là nóng đến 80%?

Thầy: Là dầu chưa sôi nhưng khá nóng rồi.

Học kém: Nhưng làm sao để biết nó khá nóng?

Thầy: Em đưa mu bàn tay đến cách mặt dầu khoảng 5cm, cảm thấy ấm là được.

Học kém: Thế nếu em bị bỏng thì sao?

Thầy: Em để tay cách 5cm sẽ không bỏng đâu.
 

Học kém: Nhưng dầu có thể bắn lên mà.

Thầy: Dầu không bắn nếu trong đó không có nước.

Học kém: Thế làm sao đảm bảo dầu không có nước?

Thầy: Lớp 3 đã học rồi, rửa sạch chảo xong thì đun nóng, để nước trong chảo bốc hơi hết là được.

Học kém: Ồ…

Thầy: Rồi sau đó em đưa tay đến cách mặt dầu…

Học kém: Tay nào? Thầy vừa bảo em rửa sạch chảo mà?

 …

 

* Mẩu chuyện 3: 

 

Học kém (vỗ vai học bá): Câu ( ) – 250 = 746, cái này là bao nhiêu vậy?

Học bá (liếc nhẹ một cái): 996.

Học kém (mặt ngơ ngác): Tính kiểu gì ra thế?

Học bá (bĩu môi): Đơn giản vậy, nhẩm trong đầu là ra rồi.

Học kém (nài nỉ không ngừng): Tớ không hiểu đâu, cậu viết ra từng bước cho tớ được không?

Học bá (mặt đầy vẻ chán ghét): Cậu chuyển 250 sang vế bên phải là được.

Học kém (mặt như bừng tỉnh): À, tớ biết rồi. Là như này đúng không? ( ) = 746 – 250.

Học bá (mặt đỏ bừng tức giận): Trời đất, cậu tính thử xem đúng không nào?

Học kém (vẫn không hiểu): Ủa, sai chỗ nào ta… Ơ… Tại sao ra 496, lại ít hơn cậu tận 500?

Học bá (thở dài phì phò): Cậu chuyển vế còn sai thì làm sao mà đúng được!

Học kém (đột nhiên vui vẻ): À, hóa ra tớ chưa hiểu chuyển vế là gì. Cậu dạy tớ đi!

 

Học bá (nể mặt tình bạn): Thôi được rồi, chuyển 250 từ vế trái sang vế phải, sẽ thành như thế này: ( ) = 746 + 250.

Học kém (tỏ vẻ khó hiểu): Sao lại thế được? Vế trái là dấu trừ, chạy sang vế phải lại thành dấu cộng à?

Học bá (bắt đầu mất kiên nhẫn): Chuyển vế sang bên phải thì thành cộng mà, chuyện đơn giản vậy còn không hiểu à?

Học kém (mặt mờ mịt): Tớ thấy sai sai đấy, chưa bao giờ nghe nói dấu trừ biến thành dấu cộng cả.

Học bá (nói cả buổi giải thích): %&@#(&&^%… Tóm lại, chuyển vế là thành dấu cộng rồi!

Học kém (yếu ớt phản kháng): Tớ vẫn cảm thấy không đúng đâu.

Học bá (mất hết kiên nhẫn): Lười giải thích rồi, cậu tự đi xem đáp án đi.

Học kém (lật đáp án ra xem): Ồ, đáp án đúng thật là 996 này. Nhưng làm sao tính ra vậy? Cậu viết từng bước chi tiết hơn đi.

Học bá (nhẫn nhịn giảng lại lần nữa): Chuyển vế thực chất giống như thêm hoặc bớt cùng một số ở cả hai vế.

Học kém (ra vẻ nghiêm túc): Ừm ừm, tớ đang nghe đây.

Học bá (giải thích lần cuối): Cậu xem nhé, thêm 250 vào cả hai vế, ta có: 250 + ( ) – 250 = 746 + 250, rồi rút gọn lại sẽ được: ( ) = 746 + 250.

Học kém (mặt kinh ngạc): Không đúng nha! Ban đầu đâu có hai số 250 ở đó, sao tự nhiên lại thêm vào thế?

Học bá (muốn phát điên): Đó là giả thiết cả hai vế thêm cùng một số cho cân bằng! Sao cậu không hiểu nổi vậy?

Học kém (tỏ vẻ hiểu ra): À, hình như tớ hiểu được một chút rồi đó.

 

Học bá (thở phào nhẹ nhõm): Hiểu rồi thì tốt, cậu xem, chẳng phải kết quả là 996 rồi sao?

Học kém (gật đầu lia lịa): Ừ đúng rồi, 746 + 250 = 996, chuẩn luôn.

Học bá (đã mất mười phút): Haha, hiểu là tốt rồi.

Học kém (bỗng hét toáng lên): Khoan đã, ( ) – 250 = 746 với 746 + 250 = ( ) là hai bài khác nhau mà?

Học bá (??????): Hả?

Học kém (rón rén hỏi): Thật sự giống nhau à… cái đó… cậu giảng lại phần chuyển vế được không?

Học bá (muốn đập đầu vào tường): Không phải vừa mới viết ra cho cậu rồi sao? Cậu xem lại đi!

Học kém (nhìn học bá với ánh mắt tội nghiệp): Cậu ơi, số 250 này từ đâu ra vậy?

Học bá (phun máu ba lít): Xỉu.

Học kém (lấy tay khép mắt học bá): 746 cũng tốt mà, về sau không cần phải 996 nữa đâu. Giống như tớ vậy, chẳng có tư cách để hưởng “phúc lợi” 996 đâu.

 

Kết luận: Ngoài việc tái hiện chân thực cảnh học bá và học kém tương tác thường ngày, phần còn lại chỉ để giải trí thôi!

 

Hết Chương 2: .

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page