Danh sách chương

Trương Thúy Hương vội vàng cản lại hắn ta, giọng điệu mềm mại hơn nhiều: “Chu đại ca, bọn trẻ còn ở đây, đừng làm chúng sợ, khuya rồi quấy rầy hàng xóm không tốt.”

 

Mặt Chu Đôn đột nhiên căng lại: “Sao, mấy đứa bà con của nàng còn chưa đi? Là muốn ở lỳ đây à?”

 

“Chúng sắp đi rồi, tìm được nhà thuê là đi.” Trương Thúy Hương nhịn cảm giác buồn nôn, khoác lấy tay hắn ta: “Chu đại ca về nghỉ ngơi trước, mấy hôm nữa lại đến, ta làm vài món ngon đãi ngươi uống rượu.”

 

Đây chỉ là kế hoãn binh.

 

Chu Đôn cười lạnh một tiếng, chống người dậy, không còn loạng choạng hay phả hơi rượu nữa.

 

Hắn ta liếc nhìn Trương Thúy Hương một cái, bỗng cúi đầu ghé sát tai nàng ta, lạnh lùng thả một câu: “Đừng quên, trong thành đang kiểm tra dân tị nạn không có thân nhân.”

 

Nói xong, hắn ta đứng thẳng dậy, bước đi.

 

Trương Thúy Hương lập tức cảm thấy lạnh toát toàn thân, răng va lập cập, gắng gượng khóa then cửa.

 

Quay lại, Tần Nham đã từ trong phòng lao ra: “Nương, hắn nói gì với nương vậy?”

 

Trương Thúy Hương môi run rẩy vài lần, mới miễn cưỡng nở nụ cười: “Không có gì.”

 

Tần Nham hỏi thêm, nhưng nàng ta im lặng không nói.

 

Ôn Tự Cẩm đứng bên khung cửa sổ nhìn thấy cảnh này, nàng biết rằng, nơi này có lẽ không thể chứa nổi tỷ muội nàng nữa.

Trong một biệt viện nhã nhặn, một nam tử áo trắng cầm quạt lụa, nhìn về phía thuộc hạ.

 

“Xác định đã làm giống chưa?” Hắn ta hỏi.

 

“Thuộc hạ trốn trên cây quan sát một hồi, xác định là giống y như họ làm.” Thuộc hạ chắp tay đáp.

 

Nam tử áo trắng khẽ nhếch miệng cười, gật đầu nhẹ.

 

Thuộc hạ lập tức vỗ tay ra hiệu.

 

Rất nhanh, một hộp đựng thức ăn tinh xảo được mang đến.

 

Thuộc hạ bước lên, mở nắp hộp, lộ ra hai đĩa nhỏ bên trong.

 

Một đĩa là món hỗn hợp đậu đũa, cà tím và thịt ba chỉ, một đĩa là bánh hoa quế vặn rất đẹp mắt.

 

Rất đẹp, rất tinh tế, cũng rất thơm.

 

Nam tử áo trắng cầm đôi đũa bạc, gắp một miếng thịt ba chỉ, nhưng đột nhiên cảm thấy mất hứng.

 

Hắn ta đặt đũa xuống, thở dài.

 

“Công tử, không hợp khẩu vị sao?” Thuộc hạ vẻ mặt khó hiểu.

 

“Vẫn không giống.” Nam tử áo trắng lắc đầu, phất tay áo bỏ đi: “Tuy có mùi thơm, nhưng không đậm đà như ngày đó ngửi thấy, quá kém, quá kém.”

 

Hắn ta thậm chí không thèm nếm thử.

 

Thuộc hạ vừa nhíu mày, vừa vẫy tay sắp xếp người.

 

Lần này không được, thì làm lần thứ hai.

 

Hắn ta không tin rằng, đầu bếp trong đại phủ lại không bằng một tiểu cô nương nông thôn.

 

Trong khi những người trong phủ cao môn đại tộc đang lãng phí nhân lực vật lực để nghiên cứu một món ăn, thì ở một tiểu viện trong con hẻm nhỏ phía đông An Dương quận, Ôn Tự Cẩm đang hì hục đổ nước ra ngoài.

 

Sau một đêm lắng đọng, chất rắn và chất lỏng trong chậu đã phân rõ.

 

Đổ bỏ phần nước, phần còn lại chính là bột sắn.

 

Nhưng hiện tại bột ướt chưa thích hợp để bảo quản, cần phải phơi khô.

 

Ôn Tự Cẩm tìm một tấm vải, trải ra, cẩn thận rải bột sắn lên.

 

Thời tiết dần nóng lên, phơi khô không cần quá lâu, nhưng phải luôn cảnh giác đề phòng gió thổi.

 

Nếu chẳng may tấm vải bị gió cuốn đi, hai ngày công sức sẽ tan thành mây khói.

 

Dưới ánh nắng gay gắt, Ôn Tự Cẩm ngồi xổm trong sân, nhìn bột sắn khô lại thành từng mảng, lúc này cần phải dùng tay nghiền nát, phơi thêm một chút nữa, sẽ biến thành những hạt nhỏ mịn.

 

Mất đến hai ngày, hai mươi cân sắn chỉ còn lại năm cân bột sắn.

 

Ôn Tự Cẩm vừa vui mừng, vừa cẩn thận gói lại bằng giấy dầu.

 

“Tỷ tỷ, bột sắn này phải ăn thế nào mới ngon?” Yến Thủy Linh nằm bò trên miệng chum nước, mắt sáng rực nhìn Ôn Tự Cẩm: “Ngon không? Thơm không? Ngọt không?”

 

Tâm tư của cô bé này chẳng che giấu được chút nào.

 

Ôn Tự Cẩm mỉm cười: “Ngon lắm, rất ngon.”

 

“À, ngon đến thế nào, Thủy Linh… có thể nếm thử không?” Cô bé chớp chớp đôi mắt to tròn linh động.

 

Ôn Tự Cẩm còn chưa kịp nói gì, cửa đã bị đẩy mở.

 

Tần Nham xách một bọc lớn bước vào.

 

“Tứ tỷ, tỷ cần bí đỏ và khoai sọ, ta mua về rồi.” Cô nhóc đặt số tiền còn lại lên bàn: “Tổng cộng dùng hết mười lăm văn, còn dư năm văn, đều ở đây.”

 

Nụ cười của Ôn Tự Cẩm cứng lại một chút.

 

Rõ ràng ngay từ đầu nàng đã giới thiệu rất rõ ràng, nàng tên là Ôn Tự Cẩm, Tự như Tự trong Tự tại, Cẩm như Cẩm trong Cẩm tú. 

 

Kết quả không biết đứa nhóc nào lại phổ biến tên thật của nàng là “Ôn Tứ Cân,” nên Tần Nham mới gọi nàng là “Tứ tỷ.”

 

Rõ ràng nàng là đại tỷ cơ mà.

 

“Để đó đi.” Sau một lúc, Ôn Tự Cẩm mới nặn ra được một câu: “Minh Lãng đi đun nước, lát nữa tỷ sẽ cắt bí đỏ và khoai sọ thành miếng rồi hấp.”

 

Yến Thủy Linh không hiểu chuyện, chỉ nghĩ tỷ tỷ muốn hấp đồ ăn ngon, liền vui vẻ vỗ tay.

 

Để kết hợp với bột sắn, bí đỏ cần chọn quả già, gọt vỏ, bỏ ruột và cắt thành miếng, cùng với khoai sọ cho vào nồi, nhưng phải sắp xếp riêng biệt, không được lẫn lộn.

 

Đun sôi nồi nước lớn, hấp trong hai mươi phút, đến khi có thể dễ dàng xiên qua bằng đũa là chín.

 

Lấy bí đỏ và khoai sọ ra, dùng thìa nghiền thành bột, rắc đều bột sắn vào, trộn đều thành hỗn hợp bột nhão.

 

Thông thường, khi làm viên khoai, người ta sẽ trộn bột sắn vào ngay, nhưng thực ra làm thế rất khó để nhào thành viên.

 

Lúc này, tài nghệ của đầu bếp cao minh mới thể hiện.

 

Ôn Tự Cẩm trực tiếp lấy một muỗng nước sôi, đổ vào hỗn hợp bột nhão, trước tiên nhào thành những viên bột nhỏ ướt, sau đó mới trộn đều với phần còn lại.

 

Sau một quá trình điều chỉnh độ ẩm ngắn ngủi, bí đỏ nghiền và khoai sọ nghiền trở thành hai khối bột.

 

Thời đại này chưa có khoai lang tím, nhưng có rau dền đỏ.

 

Rửa sạch rau dền đỏ và nấu lâu cho đến khi nước chuyển màu tím, vớt rau dền mềm nhừ ra, cho khoai sọ trắng vào nấu cùng, nấu đến khi khoai sọ ngấm màu tím, rồi vớt ra nghiền và nhào bột.

 

Hết Chương 15: Tứ tỷ.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Hang@2002

    Dịch thêm đi dịch giả ơi

  2. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  3. Cấp 1

    Hang@2002

    Truyện k dịch nữa à. Sao lại để đọc giả đọc nửa chừng vậy chứ

  4. Cấp 1

    Trương Ngân Hằng

    Truyện đã hoàn mà sao mãi chưa dịch ra chương mới vậy ạ

  5. Cấp 1

    Trương Ngân Hằng

    Bh ra chương mới vậy

Trả lời

You cannot copy content of this page