Danh sách chương

Ta Làm Kế Tỷ Của Đệ Đệ Bệnh Kiều

Chương 13: Có phải sẽ trở nên xấu xí không?

Sau khi nêm xong, bột nhào từ men cũng đã lên men, xả khí nhào thành dải nhỏ, rắc chút dầu và bột hoa tiêu, vặn như bánh quẩy, xếp thẳng vào nồi.

 

Đậy nắp nồi, mười mấy phút sau, bánh chín, rau cũng nhừ.

 

Khi nắp nồi mở ra, đừng nói là bọn trẻ trong sân, ngay cả người đi qua cũng kinh ngạc.

 

“Đây là mùi gì, thơm đến vậy.” Có một nam tử áo trắng cầm quạt lụa dừng chân ở đầu ngõ, vừa hít thở, vừa dặn dò thuộc hạ: “An Dương quận bao lâu rồi chưa ngửi thấy mùi thơm như vậy, đi điều tra xem, nhà ai đang làm món ngon gì.”

 

“Vâng, công tử.” Thuộc hạ chắp tay cúi đầu, theo mùi mà vào ngõ nhỏ.

 

Ôn Tự Cẩm lại không biết chuyện này, nàng thấy bánh bột mì đã nở, lại thấm đẫm nước súp, lập tức hài lòng cười.

 

Tần Nham không biết từ lúc nào đã cầm bát lớn đứng một bên.

 

Ôn Tự Cẩm lấy bánh bột mì ra trước, rồi mới đổ rau vào bát lớn khác.

 

Cà tím xé nhỏ đã hòa quyện với nước súp, đậu đũa xanh tươi mềm nhừ, còn có thịt ba chỉ mỡ nạc đan xen, với thân thể tan chảy ngay khi chạm vào, tản ra hương thơm hấp dẫn.

 

Trương Thúy Hương vừa đặt bát lên bàn, mấy đứa trẻ tự động xúm lại.

 

Mùi thịt thơm quá.

 

Bọn họ đã bao lâu rồi không được ăn thịt.

 

Lươn tuy ngon nhưng không thể so với mùi vị thực sự của thịt heo, hơn nữa, đã rất lâu rồi kể từ lần cuối ăn súp mì.

 

“Lại đây, lại đây, cầm đũa tới.”

 

Ôn Tự Cẩm không thể nhìn đám nhóc này chảy nước miếng, nàng cười cầm bát đũa từ nhà bếp ra, mỗi người phân phát một phần, chuẩn bị ăn thì mới phát hiện thiếu một đứa nhỏ.

 

“Thủy Linh đâu rồi?”

 

Là đứa nhỏ nhất nhà, Yến Thủy Linh không phải làm việc cũng không phải lo lắng gì, mỗi ngày vô ưu vô lo chơi đùa, là tiểu muội được cưng chiều nhất.

 

Mỗi bữa ăn cô bé luôn chạy đến trước, hôm nay nồi thức ăn thơm như vậy, mà lại không thấy bóng dáng.

 

Ôn Tự Cẩm trong lòng lấy làm lạ, đặt đũa xuống, ở cửa thấy Yến Thủy Linh đang trốn.

 

“Thủy Linh, ăn cơm nào.” Nàng đến gần, ôn tồn nói: “Tỷ làm thịt ba chỉ, Thủy Linh không phải thích ăn thịt nhất sao?”

 

Yến Thủy Linh vẫn rụt rè không chịu động đậy.

 

Ôn Tự Cẩm trong lòng càng lạ, đưa tay kéo, một khuôn mặt nhỏ nhắn không khác gì bình thường nhưng nhìn kỹ lại, có thể thấy sưng lên một vòng xuất hiện trước mặt nàng.

 

Ôn Tự Cẩm: “……”

 

“Tỷ, tỷ tỷ.” Yến Thủy Linh chu cái miệng nhỏ xinh: “Thủy Linh, trở nên xấu xí rồi.”

 

Mới bốn tuổi, bé con đã biết đến xấu đẹp.

 

Ôn Tự Cẩm vừa kinh ngạc vừa buồn cười, ngồi xuống hỏi: “Thủy Linh làm sao biết mình trở nên xấu xí?”

 

Cô bé nhỏ xíu rụt rè đôi tay, có chút tủi thân: “Cay, rất cay.”

 

Ôn Tự Cẩm lập tức hiểu ra, nàng nhìn củ tỏi tím trên đất, thử hỏi: “Thủy Linh có phải ăn một miếng tỏi? Rồi lại dùng tay bóc tỏi dụi mắt không?”

 

Yến Thủy Linh tủi thân gật đầu.

 

Tỷ tỷ bảo cô bé bóc tỏi, cô bé tưởng là gì ngon lắm, lén ăn một miếng, kết quả là cay đến khóc.

 

Muốn dùng tay nhỏ lau nước mắt, nhưng quên rằng tay vừa bóc tỏi xong.

 

Kỳ thực Yến Thủy Linh cũng không biết thế nào là đẹp xấu, nhưng cô bé có thể cảm nhận được khuôn mặt nóng rát, như bị lột da.

 

Vậy sau này cô bé có phải sẽ không có da mặt nữa không?

 

Có phải sẽ trở nên xấu xí không?

 

Trong nỗi sợ hãi khủng khiếp, mùi thơm nồng nàn như thế cũng không thể thu hút Yến Thủy Linh, trái lại, khiến cô bé trốn ở cửa không dám gặp ai.

 

Không có da mặt, Thủy Linh lại dọa sợ ca ca tỷ tỷ thì làm sao đây.

 

Không đúng, cô bé đã dọa sợ tỷ tỷ rồi.

 

Yến Thủy Linh càng nghĩ càng buồn, nước mắt to như hạt đậu treo trên khóe mắt, càng làm cho da mặt đau rát thêm.

 

“Được rồi, được rồi, không có xấu đi đâu.”

 

Ôn Tự Cẩm suýt nữa thì cười chết, nàng ôm lấy cô bé, dịu dàng dỗ dành: “Thủy Linh vẫn xinh xắn đáng yêu, chỉ là bị tỏi làm cay thôi, sau này không được đụng vào tỏi nữa, càng không được cắn, nghe chưa.”

 

Sau một hồi dỗ dành, cuối cùng cũng an ủi được cô bé.

 

Ôn Tự Cẩm mang Yến Thủy Linh trở lại phòng, mọi người vẫn chưa động đũa, đều chờ họ.

 

“Mau ăn đi, nguội sẽ không ngon.”

 

Ôn Tự Cẩm vừa ngồi xuống, chuẩn bị gọi mọi người ăn, thì thấy tất cả đều đồng loạt cầm đũa, ăn ngấu nghiến.

 

Bánh bột mì mềm dẻo, thấm đẫm nước súp, mặn ngọt vừa phải, thơm ngon đậm đà, chỉ ăn bánh không cũng đã thấy thỏa mãn.

 

Cà tím được hầm nhừ, đậu đũa cũng mềm mịn, mỗi lần gắp đều kẹp được cả hai thứ, nhét vào miệng, lại cắn thêm một miếng bánh hoa quế, thực sự hạnh phúc đến mức mắt cũng híp lại.

 

Nếu lúc này, lại gắp thêm một miếng thịt ba chỉ giòn thơm mềm mại, thì thực sự là một bữa tiệc vị giác, bùng nổ trong miệng, tan chảy.

 

Người ăn cơm Ôn Tự Cẩm nấu, chưa bao giờ ồn ào trên bàn ăn.

 

Bởi vì miệng chỉ dùng để ăn còn không đủ, nào có thời gian mà nói chuyện.

 

Một lúc lâu, tiểu viện yên tĩnh và hòa thuận, chỉ còn tiếng nhai nhóp nhép và tiếng bát đũa va chạm.

 

Nếu lắng nghe kỹ, có thể miễn cưỡng nghe thấy một tiếng nuốt nước miếng khe khẽ.

 

Sau bữa trưa, Trương Thúy Hương phải ra ngoài.

 

Mấy ngày nay, nàng ta rảnh rỗi thì ra ngoài tìm kiếm, nghe nói là để tìm người phu quân thất lạc của mình.

 

Hai người trước khi chạy nạn đã hẹn nhau sẽ gặp ở thành.

 

Nhưng An Dương quận lớn biết bao, người lại đông biết bao, một nữ tử yếu đuối muốn tìm người ở đây, chẳng khác nào mò kim đáy bể.

 

Tần Nham không muốn mẫu thân vất vả, muốn đi cùng, nhưng bị Trương Thúy Hương ngăn lại.

 

Nàng ta nhìn Ôn Tự Cẩm với vẻ suy tư, khẽ dặn dò nữ nhi: “Tiểu muội kia rất giỏi, con ở cùng nàng hãy học hỏi. Nếu có thể học được một nửa, chắc chắn cả đời sẽ được hưởng lợi.”

 

Tần Nham mơ hồ không hiểu vì sao mẫu thân lại dặn dò mình như vậy, nhưng vẫn gật đầu.

 

Trương Thúy Hương ra ngoài.

 

Hết Chương 13: Có phải sẽ trở nên xấu xí không?.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Hang@2002

    Dịch thêm đi dịch giả ơi

  2. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

  3. Cấp 1

    Hang@2002

    Truyện k dịch nữa à. Sao lại để đọc giả đọc nửa chừng vậy chứ

  4. Cấp 1

    Trương Ngân Hằng

    Truyện đã hoàn mà sao mãi chưa dịch ra chương mới vậy ạ

  5. Cấp 1

    Trương Ngân Hằng

    Bh ra chương mới vậy

Trả lời

You cannot copy content of this page