Chương 1:
17/03/2025
Chương 2:
17/03/2025
Chương 3:
17/03/2025
Chương 4:
17/03/2025
Chương 5:
17/03/2025
Chương 6:
17/03/2025
Chương 7:
17/03/2025
Chương 8:
17/03/2025
Chương 9:
17/03/2025
Chương 10:
17/03/2025
Chương 11:
19/03/2025
Chương 13:
19/03/2025
Chương 12:
19/03/2025
Chương 14:
19/03/2025
Chương 15:
19/03/2025
Chương 16:
19/03/2025
Chương 17:
19/03/2025
Chương 18:
19/03/2025
Chương 19:
19/03/2025
Chương 20:
19/03/2025
Sắc mặt Tiêu Đường Nghị lập tức thay đổi:
“Vân Hoa, nàng muốn làm gì?”
Ta siết chặt thanh đao trong tay, không do dự vạch một đường sâu trên cánh tay mình, đẩy mạnh Tiêu Đường Nghị về phía sau, đồng thời giật lấy tín hiệu pháo hiệu bên hông chàng.
Theo kế hoạch ban đầu, Tiêu Đường Nghị sẽ giả vờ bị bắt, thâm nhập vào đại doanh địch để thăm dò.
Nhưng lần này, ta sẽ thay chàng làm việc đó.
Ta dùng hết sức lực, lao về phía Từ tiên sinh, cất cao giọng gào thét:
“Tiên sinh cứu mạng! Tiêu Đường Nghị muốn gi*ết ta!”
Từ tiên sinh sững sờ trong thoáng chốc, nhất thời không rõ tình huống trước mắt.
Ngay lúc ấy, một mũi tên sắc bén xuyên qua vòng vây binh sĩ bên hắn.
Vừa mới lắng xuống, chiến trường lập tức đại loạn.
Mưa tên dày đặc, binh mã của Tiêu Đường Nghị lại một lần nữa tràn vào, lần này tấn công càng mạnh mẽ hơn.
Từ tiên sinh bị cuốn vào chiến cuộc, không thể lo cho mạng sống của ta nữa.
Ta siết chặt vết thương trên cánh tay, lảo đảo chạy về phía đại doanh địch.
Dọc đường né tránh đao thương, cuối cùng ta cũng đến được kho lương.
Binh sĩ gác cửa vừa trông thấy ta, giật mình quát lên:
“Sao ngươi lại quay về?”
Lục hoàng tử nhíu mày.
Trong ánh mắt đầy nghi hoặc của hắn, ta chậm rãi giật dây pháo hiệu.
Tiếng rít sắc bén vang lên giữa màn đêm tĩnh mịch, ngay sau đó, hàng ngàn mũi hỏa tiễn xé tan bóng tối, lao thẳng về phía đại doanh.
Chỉ trong chớp mắt, bầu trời đêm rực sáng như pháo hoa.
Ta ngửa đầu, hít sâu một hơi, trong lồng ngực như có thứ gì đó xé toạc.
Lục hoàng tử giận dữ gầm lên:
“Gi*ết nàng ta!”
Ta tung chân đá văng thùng dầu, đẩy ngã đống lửa, thẳng tay nắm chặt lấy vạt áo hắn, kéo hắn vào biển lửa.
“Mối thù diệt môn, hôm nay ta muốn ngươi dùng mạng trả lại!”
Lục hoàng tử vùng vẫy kịch liệt, thét lên đầy phẫn nộ:
“Nữ nhân điên khùng! Buông tay!”
Ngọn lửa bốc cao ngập trời.
Ta đứng trong biển lửa hừng hực, lặng lẽ nhìn gương mặt hắn vặn vẹo vì tức giận và sợ hãi, khóe môi ta nhếch lên cười thỏa mãn.
Chắc chắn hắn không thể ngờ, sẽ có một ngày, chính ta lại là kẻ tự tay tiễn hắn xuống Hoàng Tuyền.
Khói đen tràn vào phổi, lửa nóng táp lên tà váy.
Ta nhìn về phía Đông.
Không còn nghe thấy gì nữa.
Có lẽ… Tiêu Đường Nghị đã thoát ra rồi.
Không biết có phải ảo giác hay không, dường như ta thấy ai đó đang thúc ngựa lao về phía ta.
13
Ta mơ một giấc mộng rất dài.
Mùa xuân năm ấy, Đông cung cháy lớn.
Ta được kéo ra từ chiếc vại nước trong phòng, khi ấy đã ngừng thở.
Tiêu Đường Nghị ôm chặt thi thể ta, chẳng nói một lời.
Ngày hôm sau, chàng đích thân tới Càn Vân Quán.
“Cô nghe nói, trên đời này… có những cấm thuật.”
Lão đạo im lặng hồi lâu, chậm rãi đáp:
“Dùng tuổi thọ của điện hạ để đổi, tự nhiên có thể.”
“Được, đổi đi.”
“Điện hạ không muốn hỏi xem… sẽ bị trừ bao nhiêu năm sao?”
“Bất kể bao nhiêu năm, đều đổi.”
“Nếu nàng không muốn đặt chân vào kinh thành nữa, thì phải làm sao?”
Tiêu Đường Nghị trầm mặc giây lát, sau đó gật đầu:
“Cũng tốt.”
Không trở lại cũng tốt.
“Ta nguyện ý cứu nàng, chuyện này không liên quan đến nàng.”
Về sau, ta mang theo một vệt tàn hồn, đến cầu xin lão đạo.
Ấy chính là mười năm tuổi thọ của Tiêu Đường Nghị đổi lấy cho ta.
Ta nằm giữa bóng tối vô tận.
Tứ bề đen đặc, không thấy ánh mặt trời.
Lão đạo chậm rãi lên tiếng, giọng nói xa xăm như từ một nơi rất xa vọng đến:
“Thí chủ, phía trước đường lớn thênh thang, hãy đi tiếp thôi.”
Phía trước dần xuất hiện một quầng sáng rực rỡ.
Ta biết chỉ cần bước vào, liền có thể chuyển sinh.
Ta tiến về phía trước hai bước, rồi đột nhiên dừng lại.
Quay đầu, ta lặng người nhìn lại bóng tối vô tận.
Lão đạo lên tiếng, như đã thấu triệt tâm tư ta:
“Bần đạo hiểu nỗi lo trong lòng thí chủ. Nhưng điện hạ vốn là chân long thiên tử, tất có thể gặp hung hóa cát.”
You cannot copy content of this page
Bình luận