Chương 2:
04/04/2025
Chương 1:
04/04/2025
Chương 3:
04/04/2025
Chương 4:
04/04/2025
Chương 5:
04/04/2025
Chương 6:
04/04/2025
Chương 7:
04/04/2025
Chương 8:
04/04/2025
Chương 9:
04/04/2025
Chương 10:
04/04/2025
Chương 11:
07/04/2025
Chương 12:
07/04/2025
Chương 13:
07/04/2025
Chương 14:
07/04/2025
Chương 15:
07/04/2025
Chương 16:
07/04/2025
Chương 17:
07/04/2025
Chương 18:
07/04/2025
Chương 19:
07/04/2025
Chương 20:
07/04/2025
Chương 21:
07/04/2025
Ta hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nắm chặt vạt áo hắn, hỏi:
“Tiêu Chỉ, nói thật cho ta biết, có phải ngươi…”
Tiêu Chỉ sững người trong hai giây, sau đó đưa tay áp lên mặt ta:
“Đang nghĩ cái gì vậy?”
“Vậy tại sao ngươi không chạm vào ta?”
Ta tủi thân đến cực điểm, oán giận nói:
“Hôn cũng hôn rồi, ôm cũng ôm rồi, mỗi đêm đều thân mật với ta, vậy mà lại không chịu nói yêu ta.”
“Không danh không phận cũng đành, ngay cả… thân thể ta cũng không được hưởng chút gì sao?”
Tiêu Chỉ im lặng mấy giây, sau đó khẽ cười.
Hắn nhẹ nhàng dịch tay ra, chạm lên mái tóc ta, dịu dàng vuốt ve:
“Không phải nàng nói, nàng đến từ ngàn năm sau sao?”
Ta gật đầu, nhưng trong lòng lại không hiểu, chuyện này có liên quan gì?
Tiêu Chỉ nghiêng người nhìn ta, đôi mắt hắn sâu không thấy đáy, cứ như chỉ cần nhìn lâu thêm một chút, ta sẽ bị nhấn chìm trong đó.
“Nàng là người của ngàn năm sau, sớm muộn gì cũng sẽ quay trở về.”
“Ta không muốn vượt quá giới hạn, cũng không muốn sau này nàng phải hối hận.”
Ta sững sờ hồi lâu, chưa bao giờ nghĩ rằng, lý do hắn luôn kiềm chế bản thân lại là như thế này.
Sau một khoảng lặng, ta đỏ mặt, nhẹ giọng nói:
“Cũng không sao… dù sao… đây cũng là thân thể của Tứ di nương…”
Càng nói, giọng ta càng nhỏ lại, bởi vì… quá mất mặt.
Đây là lần đầu tiên trong đời ta chủ động cầu hoan trắng trợn như vậy.
Tiêu Chỉ cũng im lặng.
Từ khóe mắt, ta thoáng thấy hầu kết hắn khẽ trượt xuống, quai hàm căng cứng.
Một lát sau, hắn khẽ thở dài, giọng nói khàn đặc hơn bao giờ hết, bàn tay phủ lên tóc ta cũng siết chặt thêm đôi chút:
“Bất kể là thân thể của ai, chung quy vẫn là một trải nghiệm… Ta không thể.”
Hắn khẽ xoa loạn mái tóc ta, sau đó bật cười nhẹ, lại đưa tay vén mấy lọn tóc lòa xòa bên má ta, cúi xuống đặt một nụ hôn lên môi ta.
“Ta phải chịu trách nhiệm với nàng, có những ranh giới, không thể vượt qua.”
…
Không thể phủ nhận, ta đã bị cảm động đến mức rối bời.
Thậm chí có một khoảnh khắc nào đó, ta nghĩ…
Dù cho đây chỉ là một lời nói dối của hắn để che giấu chuyện bản thân ‘không thể hành sự’, ta cũng chấp nhận.
Tiêu Chỉ không chạm vào ta.
Nhưng điều không ai ngờ tới là… hắn lại cho ta một danh phận.
Không biết hắn đã thương lượng với lão tướng quân Tiêu Đình ra sao, nhưng chỉ biết rằng vài ngày sau, Tiêu Đình đích thân viết một tờ hưu thư, từ bỏ ta.
Còn Tiêu Chỉ, ngay trong ngày hôm đó, liền trịnh trọng tuyên bố với thiên hạ rằng hắn muốn cưới ta.
Tam thư lục lễ, danh chính ngôn thuận.
Tin tức vừa lan ra, cả thành Trường An lập tức dậy sóng, dư luận xôn xao chưa từng có.
Tiêu Chỉ ngay lập tức bị triệu vào cung.
Ai cũng đoán được, lấy lễ chính thê để cưới về thiếp thất mà chính thân phụ hắn vừa hưu bỏ, chuyện này thật sự là trò cười chấn động thiên hạ.
Huống chi, Tiêu Chỉ thân mang trọng trách, đại diện cho cả một quốc gia.
Nhưng chẳng ai biết, hắn đã nói gì với hoàng đế.
Chỉ biết rằng, năm ngày sau khi rời hoàng cung, hắn cưới ta.
Ngày hôm đó, Trường An rực rỡ hồng trang, dài hơn mười dặm.
Trong mùa hoa bay đầy trời ấy, ta gả cho Tiêu Chỉ, trở thành chính thất danh chính ngôn thuận của hắn.
Nhưng hắn vẫn không chịu chạm vào ta.
Mỗi đêm, đối diện với gương mặt khiến lòng ta ngứa ngáy không yên, chỉ có thể nhìn, không thể ăn, đúng là một kiểu tra tấn.
Thế nhưng, dù miệng thì oán trách, nhưng trong lòng ta vẫn vui vẻ.
Bởi vì ta càng ngày càng nhận ra rằng ta không chỉ say mê thân xác Tiêu Chỉ.
Thông qua vẻ ngoài hoàn mỹ kia, ta còn yêu cả tâm hồn hắn.
Tiêu Chỉ là một người rất tốt.
Dù không có gương mặt này, hắn vẫn dễ dàng khiến người ta rung động.
Vài ngày sau, Chu Ninh Thần bất ngờ tìm đến tướng quân phủ.
Hắn lấy cớ hộ tống tam tiểu thư về thăm nhà, sau đó nhân lúc nàng ấy đang trò chuyện với lão tướng quân, liền kéo ta ra hoa viên.
You cannot copy content of this page
Bình luận