Sói Vương Si Tình

Chương 10:

Chương trước

Chương sau

Ngoại truyện – Tống Ngân Việt

 

1.

 

Từ khi sở hữu khả năng thiên phú ấy, tôi đã có thể cảm nhận được khí tức của một người.

 

Tộc trưởng nói đó chính là người định mệnh của tôi, ngài dặn tôi phải đối xử thật tốt với cô ấy.

 

Tôi luôn ghi nhớ lời dặn đó.

 

Khí tức này thường rất xa xôi, nhưng đến năm tôi 12 tuổi, tôi cảm nhận được nó, rất gần.

 

Nhưng khí tức ấy vô cùng yếu ớt.

Tôi nhận ra cô ấy đang gặp nguy hiểm.

 

Tộc trưởng từng nói, trước khi trưởng thành, không được tự ý rời khỏi Thung lũng Sói Vương. 

 

Nhưng tôi không thể chờ được nữa.

 

Nơi này hoang vu, rất ít dấu chân người. 

 

Nếu không cứu, cô ấy sẽ c.h.ế.t.

 

Tôi lén trốn khỏi Thung lũng Sói Vương, đi.ê.n cuồng lao về phía khí tức ấy.

 

Quả nhiên, tôi đã tìm thấy cô ấy.

 

Cô ấy nằm trên mặt đất, toàn thân bẩn thỉu, nhưng vẫn rất đẹp.

Là người đẹp nhất mà tôi từng thấy.

 

Khoảnh khắc đó, tôi cảm giác mình bị thần tình yêu b.ắ.n trúng.

 

Lúc đó, dù chỉ mới 12 tuổi, nhưng hình dạng của tôi đã rất lớn, vượt xa những con sói hoang bình thường.

 

Tôi cẩn thận ngậm lấy cô ấy, quay về thung lũng.

Tôi biết tộc trưởng nhất định có cách cứu cô ấy!

 

2.

 

Tộc trưởng đã chữa khỏi cho cô ấy, sau đó đưa người ra ngoài thung lũng, đợi đội cứu hộ đến cứu.

 

Từ sau khi cô ấy rời đi, tôi cảm nhận được khí tức đó ngày càng xa dần.

 

Tôi rất nhớ cô ấy, nỗi khao khát được ra khỏi thung lũng cũng dâng lên đến đỉnh điểm.

Nhưng chỉ khi trưởng thành, tôi mới được phép rời khỏi nơi này.

 

Chỉ khi trưởng thành, tôi mới có thể hóa hình.

 

Hình dạng sói của chúng tôi rất dữ tợn, trước đây những người phụ nữ mà tộc nhân đưa về thung lũng đều bị dọa sợ mà bỏ chạy.

 

Tôi lo rằng cô ấy cũng sẽ ghét bỏ hình dạng nguyên bản của mình.

 

Tôi mong chờ mãi, cuối cùng đã đến ngày trưởng thành.

 

Nhưng theo thỏa thuận giữa sói tộc và nhân gian, mỗi đời sói vương đều phải đến sở thú ở một thời gian để kiểm soát các bầy sói.

 

Tôi là người mạnh nhất trong thế hệ này, vì vậy tộc trưởng đã chọn tôi.

 

Tôi rất muốn gặp cô ấy, nhưng không còn cách nào khác, tôi lại lén trốn ra ngoài thêm một lần nữa.

 

May mắn thay, ông trời đúng là ưu ái tôi.

 

Không ngờ vừa ra khỏi thung lũng, tôi đã gặp được cô ấy.

 

Càng không ngờ hơn, chúng tôi còn thuận lợi kết hôn.

 

Ngày nhận được sổ hộ khẩu, tôi vui mừng đến mức cả đêm không ngủ, ở sở thú tru lên suốt một đêm.

 

Hổ Sâm từ Thung lũng Hổ Vương đã đi cùng với tôi đến đây, nhưng cậu ta không hiểu.

Tôi liếc nhìn cậu ta, lòng nghĩ: Con hổ ngốc này chẳng hiểu gì về vẻ đẹp của tình yêu cả.

 

Ngày kết hôn, tôi cố kìm nén cảm xúc, tỏ vẻ lạnh lùng mà bảo cô ấy đừng tìm mình.

Nhưng thực ra, tôi muốn gặp cô ấy đến phát điên.

 

Chỉ cần cô ấy gọi tôi một tiếng, dù ở trời Nam hay đất Bắc, tôi cũng nhất định lao đến bên cô ấy.

 

Tôi lén tìm thêm hai công việc bán thời gian khác.

Trong lúc làm việc tại sở thú, tôi sử dụng phân thân để đi nơi khác.

 

Phân thân sẽ nằm ở đó, giả vờ ngủ.

 

Tôi đã duy trì như vậy suốt một tháng.

 

Cho đến khi cô ấy xuất hiện.

 

3.

 

Sau khi rời thung lũng, tôi mới hiểu được sự khác biệt to lớn giữa trong thung lũng và thế giới bên ngoài.

 

Dù cố gắng làm việc thế nào, vẫn chẳng thể kiếm được nhiều tiền.

 

Nhưng điều khiến tôi không ngờ nhất chính là cô ấy đã tỏ tình với tôi.

 

Ban đầu, tôi vui mừng khôn xiết, nhưng ngay sau đó là cảm giác tự ti tràn ngập trong lòng.

 

Cô ấy là một người xuất sắc, không có tôi, cô ấy vẫn có thể sống một cuộc đời thật tốt đẹp.

Không giống tôi, chẳng có gì trong tay.

 

Sự tự ti trói buộc, đến mức tôi thậm chí còn nghĩ đến việc rời bỏ cô ấy.

 

Ngày hôm đó, tôi về lại thung lũng và khóc rất lâu. 

 

Nhưng sau đó, tôi lau nước mắt và quyết định bắt đầu từ một quầy hàng ăn vặt!

 

Khác biệt thân phận thì sao chứ? 

 

Chỉ cần cố gắng, nhất định sẽ có ngày đuổi kịp cô ấy!

 

Tôi tìm kiếm thông tin trên mạng, công việc này dù vất vả nhưng lại có thu nhập cao.

 

Tộc Sói có sức mạnh, thể chất tốt, chịu khó chịu khổ, tôi nhất định sẽ cho cô ấy một tương lai tốt đẹp.

 

Và không phụ sự mong đợi, tôi đã làm được.

 

Sau này, chúng tôi tổ chức một lễ cưới hoành tráng để bù lại. 

 

Hôm đó, cô ấy thật sự rất đẹp.

Tất nhiên, với tôi, vợ lúc nào cũng đẹp.

 

Tôi biết cô ấy rất thích những loài động vật lông xù, vì vậy tôi đã bắt đứa cháu trai của mình đến để chơi cùng.

 

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên và hạnh phúc của cô ấy, tôi cảm thấy mọi việc mình làm đều xứng đáng.

 

Thậm chí, tôi còn nghĩ liệu có nên bắt thêm vài con sói nhỏ nữa cho vợ vui không.

 

Việc sinh những chú sói con quá đau đớn, tôi không muốn cô ấy phải chịu khổ.

Chỉ cần chúng tôi yêu nhau là đủ.

 

Hết.

 

Hết Chương 10:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page