Danh sách chương

【Hôm nay là ngày 18 tháng 3 năm 2066, trời quang, chỉ số biến dị không khí là 3, Tam Thanh Sơn và Hoang Nguyên tạm thời không có dị thường…】

 

【Biến dị đã lắng xuống, mọi thứ đang từng bước khôi phục! Lâm Tuyết Phong, sĩ quan đồn trú của Quân đoàn Phòng thủ Dị thực vật, đã giải ngũ do bị thương.

Ngô Việt – sĩ quan đồn trú mới, đã đề xuất trong cuộc họp đại diện lần thứ chín của Viện Hàn Chương rằng cần nhanh chóng khôi phục cuộc sống của người dân…】

 

【Cuộc tổng điều tra toàn dân lần đầu tiên của Hoa Thành bắt đầu!】

 

【Mời tất cả cư dân trong Hoa Thành mang theo Thẻ cống hiến cá nhân và giấy tờ tùy thân hợp lệ, đến trung tâm hành chính để xác nhận và đăng ký, đồng thời nhận lương thực cứu trợ…】

 

Từ bốn phương tám hướng, tiếng phát thanh vang lên rõ ràng, ngay cả ở những khu vực xa xôi trong rừng núi cũng có thể nghe thấy.

 

Từ vùng hoang nguyên, từng tiếng bước chân vọng lại, giống như có người đang chạy về.

 

Trong rừng sâu, từng đợt âm thanh kỳ lạ vang lên, như tiếng lá cây cọ xát khi những thân cây điên cuồng mọc lên, như tiếng hoa bung nở từng đợt lốp bốp.

 

Còn xen lẫn cả tiếng chim thú rên rỉ kỳ quái, mang theo vẻ cầu khẩn thê lương…

 

Đột nhiên, từ trong khu rừng, một cô gái trẻ loạng choạng bước ra.

 

Cô trông chỉ khoảng mười tám – mười chín tuổi, làn da trắng mịn, dường như chỉ cần bị lá cây quẹt nhẹ cũng có thể để lại vệt đỏ.

 

Thế nhưng, khi cô mặc bộ quần áo cũ nát, xiêu vẹo chui ra khỏi rừng, những chiếc lá răng cưa lại vội vàng tránh sang hai bên, những rễ cây uốn lượn cũng nhẹ nhàng co lại, tựa hồ sợ làm cô vấp ngã.

 

Tuy nhiên, khi rời khỏi rừng, trước mắt cô là một bức tường hoa hồng leo cao hơn 5 mét, trải dài vô tận về hai phía.

 

Những chùm nụ hoa hồng phấn rũ xuống, hương thơm thoang thoảng cuốn theo từng cơn gió, mang theo những cánh hoa bay xa.

 

Nhưng chỉ cần nhìn kỹ sẽ phát hiện, bên dưới những đóa hoa rực rỡ là những cành gai dày đặc, lấp lánh hàn quang, đầu nhọn thậm chí còn ánh lên sắc kim loại.

 

“Trông quen quá…”

 

Cô gái lẩm bẩm, sau đó không hề do dự đưa tay chạm vào.

 

Ngay sau đó, bức tường hoa hồng khẽ lay động, cành nhánh vặn vẹo, chen chúc đan xen, rồi mở ra một khoảng trống đủ để cô đi qua.

 

Cô gái hơi sững sờ, nhưng vẫn không do dự bước vào.

 

Bên trong, là một khu thành thị hoang tàn gần như không có lấy một mảng xanh.

 

 

Trong thành phố, tiếng người lao xao.

 

Những tòa nhà cao tầng vẫn đứng sừng sững, nhưng cũng có không ít công trình đã đổ sập thành phế tích. 

 

Trên đường phố đầy rẫy vết nứt và hố sâu, dấu tích của những trận tàn phá kinh hoàng.

 

Bốn phía tràn ngập vẻ tiêu điều, chỉ có vài khóm cỏ dại mọc từ kẽ tường lay động theo gió, nhìn quanh không tìm thấy lấy một cây xanh hoàn chỉnh.

 

Càng khiến thành phố thêm phần hoang vắng.

 

Trái ngược với bầu không khí đó, giọng phát thanh lại vang lên mạnh mẽ, dõng dạc, lặp đi lặp lại: 【Cuộc tổng điều tra toàn dân lần đầu tiên của Hoa Thành bắt đầu!】

 

【Mời tất cả cư dân trong Hoa Thành mang theo giấy tờ tùy thân hợp lệ và Thẻ cống hiến cá nhân, đến trung tâm hành chính để xác nhận và đăng ký, đồng thời nhận lương thực cứu trợ…】

 

Giọng nói ấy cứ lặp đi lặp lại, càng lúc càng có nhiều người từ khắp nơi đổ ra đường.

 

Từ khu dân cư, từ trung tâm thương mại, từ khu vui chơi… thậm chí từ những đống đổ nát, từng bóng người dần xuất hiện, mặt mũi lấm lem, nhưng ánh mắt lại ngập tràn phấn khởi.

 

Họ tụ tập thành từng nhóm, nhanh chóng chạy về trung tâm thành phố, vừa chạy vừa trò chuyện rôm rả.

 

“Gần đây chỉ số biến dị ổn định thật đấy, Tam Thanh Sơn cũng không có động tĩnh gì.”

 

“Tam Thanh Sơn trước giờ vẫn ít biến dị hơn Hoang Nguyên mà…”

 

“Có ngọn núi ấy và bức tường hoa hồng bảo vệ, Hoa Thành mình chịu ít thiệt hại hơn hẳn…”

 

Hoài Du im lặng lắng nghe trong đám đông, dần hiểu ra — thì ra đó là Tam Thanh Sơn, còn bức tường hoa kia gọi là Hành Lang Hoa Hồng.

 

“Người có dị năng hệ mộc trong Hoa Thành cũng nhiều, mẹ tôi bảo là nhờ thần núi bảo hộ.”

 

“Dị năng giả cũng chỉ có mấy người, hơn nữa đều gia nhập quân phòng thủ cả rồi, đâu liên quan gì đến chúng ta.”

 

“Liên quan chứ sao không! Nhỡ đâu chúng ta đạt đến ngưỡng biến dị, cũng thức tỉnh dị năng thì sao?”

 

“Đừng có mơ nữa! Người bình thường biến dị thì chỉ có hóa điên thôi. Mà những ai có dị năng, càng về sau mức độ ô nhiễm cũng nặng hơn mà…”

 

Hết Chương 1: Biến dị đã lắng xuống.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page