Danh sách chương

Chương 1: Người kể chuyện

04/05/2025

Chương 2: Diêu Thủ Ninh

04/05/2025

Chương 3: Từ Hổ Lang

04/05/2025

Chương 4: Kể chuyện xưa

04/05/2025

Chương 5: Hỏi Quỷ Thần

04/05/2025

Chương 6: Nói đến tin

04/05/2025

Chương 7: Vào ảo ảnh

04/05/2025

Chương 8: Hỏi thần minh

04/05/2025

Chương 9: Nói chuyện xưa

04/05/2025

Chương 10: Nhân duyên sai

04/05/2025

Chương 11: Nghi ngờ

04/05/2025

Chương 12: Khéo léo hỏi thăm

04/05/2025

Chương 13: Nói đến thần y

04/05/2025

Chương 14: Đặt bẫy

04/05/2025

Chương 15: Khảo công khóa

04/05/2025

Chương 16: Ôn Hiến Dung

04/05/2025

Chương 17: Hết mưa rồi

04/05/2025

Chương 18: Tin đồn xuất hiện

04/05/2025

Chương 19: Tiếng đập cửa

04/05/2025

Chương 20: Giấc mơ kỳ lạ

04/05/2025

Chương 21: Ngày lễ đến

04/05/2025

Chương 22: Tâm trạng bất an

04/05/2025

Chương 23: Phá cửa tiệm

04/05/2025

Chương 24: Nói báo quan

04/05/2025

Chương 25: Có dự cảm

04/05/2025

Chương 26: Con ngựa phát điên

04/05/2025

Chương 27: Gặp quý nhân

04/05/2025

Chương 28: Cứu mạng

04/05/2025

Chương 29: Một luồng khí đen hiện ra

04/05/2025

Chương 30: Người chết

04/05/2025

Chương 31: Kỳ lạ

04/05/2025

Chương 32: Ai nói chuyện

04/05/2025

Chương 33: Nương ở đâu

04/05/2025

Chương 34: Ta hộ tống

04/05/2025

Chương 35: Biết cất nhắc

04/05/2025

Chương 36: Bị đả kích

04/05/2025

Chương 37: Ngài trúng tà

04/05/2025

Chương 38: Hỏi thân phận

04/05/2025

Chương 39: Cầu an ủi

04/05/2025

Chương 40: Đừng lo lắng

04/05/2025

Chương 41: Nốt ruồi giữa mi tâm

04/05/2025

Chương 42: Hoa mắt

04/05/2025

Chương 43: Mơ tiếp

04/05/2025

Chương 44: Bình an trở về

04/05/2025

Chương 45: Không chào đón

04/05/2025

Chương 46: Được nghe lại

04/05/2025

Chương 47: Ban đêm dạy dỗ nữ nhi

04/05/2025

Chương 48: Sau khi sự việc xảy ra

04/05/2025

Chương 49: Có phiền não

04/05/2025

Chương 50: Có ác ý

04/05/2025

Chương 51: Tìm con

04/05/2025

Chương 52: Tặng tranh chữ

04/05/2025

Chương 53: Nhớ lại kiếp trước

04/05/2025

Chương 54: Thần dị xuất hiện

04/05/2025

Chương 55: Trấn Yêu Tà

04/05/2025

Chương 56: Nhiệm vụ mới

04/05/2025

Chương 57: Giỏi ngụy trang

04/05/2025

Chương 58: Rắn náo loạn vào ban đêm

04/05/2025

Chương 59: Tìm con trai

04/05/2025

Chương 60: Sinh ra nghi ngờ

04/05/2025

Chương 61: Lục quản sự

04/05/2025

Chương 62: Người hôn mê

04/05/2025

Chương 63: Cho ngươi mượn

04/05/2025

Chương 64: Nổi tranh chấp

04/05/2025

Chương 65: Để lại lời nguyền

04/05/2025

Chương 66: Thiên Yêu Tộc

04/05/2025

Chương 67: Yêu cổ thuật

04/05/2025

Chương 68: Đại Nho Lực

04/05/2025

Chương 69: Liễu Tịnh Chu

04/05/2025

Chương 70: Đệ tử

04/05/2025

Chương 71: Hiển lộ hần uy

04/05/2025

Chương 72: Dỗ muội muội

04/05/2025

Chương 73: Người thành thật

04/05/2025

Chương 74: Hòa thuận

04/05/2025

Chương 75: Tra án

04/05/2025

Chương 76: Tìm xa phu

04/05/2025

Chương 77: Hắn ta đã chết

04/05/2025

Chương 78: Nàng ta giấu giếm

04/05/2025

Chương 79: Nói dối

04/05/2025

Chương 80: Có ác ý

04/05/2025

Chương 81: Biết trước sự tình

04/05/2025

Chương 82: Cơn ác mộng

04/05/2025

Chương 83: Chuyện kỳ dị

04/05/2025

Chương 84: bị ép buộc

04/05/2025

Chương 85: Rất ngột ngạt

04/05/2025

Chương 86: Ly tâm

04/05/2025

Chương 87: Ảo cảnh hiện ra

04/05/2025

Chương 88: Có lời muốn nói

04/05/2025

Chương 89: Xuất hiện manh mối

04/05/2025

Chương 90: An toàn nhất

04/05/2025

Chương 91: Lựa chọn

04/05/2025

Chương 92: Gió yêu nổi lên

04/05/2025

Chương 93: Bà lão rắn xuất hiện

04/05/2025

Chương 94: Đánh thức hắn

04/05/2025

Chương 95: Hắn điên rồi

04/05/2025

Chương 96: Thu dọn tàn cuộc

04/05/2025

Chương 97: Nhớ nhân tình

04/05/2025

Chương 98: Đại nhi tử trở về

04/05/2025

Chương 99: Nói tình tiết vụ án

04/05/2025

Chương 100: Đồ háo sắc

04/05/2025

Chương 101: Nhớ lại quá khứ

04/05/2025

Chương 102: Có niềm tin

04/05/2025

Chương 103: Ngụy quân tử

04/05/2025

Chương 104: Chuyện phiền toái

04/05/2025

Chương 105: Trưởng thành

04/05/2025

Chương 106: Rửa nhục

04/05/2025

Chương 107: Nhận thưởng

04/05/2025

Chương 108: Được khen thưởng

04/05/2025

Chương 109: Hình Ngục ty

04/05/2025

Chương 110: Thật là can đảm

04/05/2025

Chương 111: Lôi kéo làm quen

04/05/2025

Chương 112: Vào Hình Ngục

04/05/2025

Chương 113: Gặp bất trắc

04/05/2025

Chương 114: Quyết tâm

04/05/2025

Chương 115: Tôn thần y có vấn đề

04/05/2025

Chương 116: Không được nói với mẹ con

04/05/2025

Chương 117: Tiếng nước chảy

04/05/2025

Chương 118: Bạn thân tốt

04/05/2025

Chương 119: Dung mạo vô cùng xuất sắc

04/05/2025

Chương 120: Chỉ là lời đồn mà thôi

04/05/2025

Chương 121: Bệnh tình nặng hơn

04/05/2025

Chương 122: Hỏi thăm

04/05/2025

Chương 123: Lo lắng

04/05/2025

Chương 124: Ngăn cản

04/05/2025

Chương 125: Tìm thuốc dẫn

04/05/2025

Chương 126: Gả cho Hà Thần

04/05/2025

Chương 127: Cảnh tượng vô cùng chẳng lành

04/05/2025

Chương 128: Dỗ con gái

04/05/2025

Chương 129: Nghi hoặc

04/05/2025

Chương 130: Nguy cơ bị bắt

04/05/2025

Chương 131: Phải giữ bí mật

04/05/2025

Chương 132: Giữ bí mật

04/05/2025

Chương 133: Có nốt ruồi nhỏ

04/05/2025

Chương 134: Có chuyện muốn nói

04/05/2025

Chương 135: Cuộc trò chuyện giữa cha và con gái

04/05/2025

Chương 136: Mọi việc có cha đây

04/05/2025

Chương 137: Nói lời thật lòng

04/05/2025

Chương 138: Nhắm vào Diêu gia

04/05/2025

Chương 139: Hộp thuốc

04/05/2025

Chương 140: Da rắn

04/05/2025

Chương 141: Mưa gió nổi lên

04/05/2025

Chương 142: Diêu Hồng bị bắt

04/05/2025

Chương 143: Chuẩn bị

04/05/2025

Chương 144: Xin tranh chữ

04/05/2025

Chương 145: Nói thật

04/05/2025

Chương 146: Ta cũng muốn thử lần

04/05/2025

Chương 147: Thừa cơ xâm nhập

04/05/2025

Chương 148: Tìm ra vài bức tranh chữ

04/05/2025

Chương 149: Biến động

04/05/2025

Chương 150: Hà Thần xuất hiện

04/05/2025

SAU KHI NAM CHÍNH PHÁT ĐIÊN

Chương 90: An toàn nhất

Chương trước

Chương sau

Một khắc trước Đỗ ma ma còn đang đầy ý cười, vẻ mặt ôn hòa nói chuyện với Diêu Thủ Ninh, sau một khắc sắc mặt bà lạnh lùng, ra tay nhanh chóng, “Ba” một tiếng nắm chặt con rắn đen kia trong lòng bàn tay.

Lúc Diêu Thủ Ninh ngửa đầu, vốn tưởng rằng hôm nay nhất định sẽ bị con rắn đen này quấn lên người, lại không ngờ Đỗ ma ma ra tay liền dễ dàng giải quyết vấn đề.

Con rắn đen kia thật lớn, bảy tấc lại bị Đỗ ma ma nắm vào trong tay.

Bề ngoài trông bà cổ hủ nghiêm cẩn, kì thực sức mạnh vô cùng lớn.

Trong lúc nắm chặt đến mức xương rắn phát ra tiếng động, móng tay gần như muốn bóp nát da rắn chui vào trong thịt, con rắn lớn màu đen há to miệng, lè lưỡi phát ra tiếng ‘Xèo xèo’.

Thân rắn thật dài từ trên cổng vườn rơi xuống, quấn chặt lấy cánh tay Đỗ ma ma, như muốn dùng sức của mình để vặn cánh tay bà, buộc bà buông tay.

Đỗ ma ma cũng không nói lời nào, buông lỏng tay đang dắt Diêu Thủ Ninh ra, tay còn lại cố gắng kéo đuôi con rắn, kéo xong liền dang hai tay ra, mạnh mẽ kéo con rắn đen kia khỏi cánh tay mình, thân rắn bị kéo căng, tiếp theo bẻ đuôi rắn, rồi đập mạnh xuống nền gạch.

Mấy tiếng “bốp bốp” vang lên, chỉ thấy con rắn đen kia trong khoảnh khắc bị đập đến đầu vỡ vụn, máu chảy đầy đất.

Chỉ là con rắn kia mặc dù bị thương, nhưng vẫn chưa chết.

Cái đầu của con rắn bị vỡ nát trườn về phía trước, dường như muốn trốn thoát.

Đỗ ma ma nhấc chân tiến lên, dùng đế giày nghiền mạnh lên đầu rắn, giẫm nát đầu rắn kia, cho đến khi nó không còn khả năng gây sự nữa bà mới nhấc chân lên.

“Dọa Diêu tiểu thư phải không?”

Bà dùng thủ đoạn lôi đình thu thập xong con rắn đen này, mới lộ ra ý cười, ôn hòa hỏi Diêu Thủ Ninh một tiếng.

“Không sao.”

Diêu Thủ Ninh cũng không thể nói mình bị con rắn đen đột nhiên xuất hiện hù dọa, hay là bị phương thức giết rắn đơn giản thô bạo của Đỗ ma ma chấn động.

“Từ sau khi có rắn náo loạn, trong phủ thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy rắn, chúng ta đều quen rồi.” Bà vỗ tay:

“Khi ta còn trẻ, theo trưởng công chúa trấn thủ Tây Nam, cũng thường xuyên tiếp xúc với mấy thứ này.”

Bà nói xong, ngửa đầu nhìn thoáng qua cổng hoa viên phía trên.

Viên đá kia đã lâu ngày, chịu gió thổi mưa dầm, có màu xanh đen.

Con rắn đen bị yêu khí ép buộc, nó đã sớm đến đây, nằm sấp ở phía trên, ngay cả bà cũng không có chú ý tới, Diêu Thủ Ninh làm sao phát hiện con rắn đen tồn tại?

Nghi vấn trong lòng bà chợt lóe lên, nhưng còn chưa kịp nói chuyện, tiếng gió thổi tới thoáng cái thay đổi.

‘Ô ô ô——’

Trước đó gió còn nhẹ nhàng, nhưng sau khi con rắn chết bị đập vỡ đầu trên mặt đất ngừng giãy dụa, gió đột nhiên trở nên mạnh hơn.

Tiếng gió tràn vào vườn, dường như có người ‘nức nở nghẹn ngào’ khóc nhỏ.

Cùng lúc này, một mùi tanh xen lẫn trong gió truyền đến, mùi vị kia đối với người của phủ tướng quân là quá quen thuộc.

Sắc mặt Đỗ ma ma biến đổi, “Nguy rồi!”

Diêu Thủ Ninh không đi hỏi chuyện gì mà nguy rồi, bởi vì trong tai nàng, đã ‘nghe’ được tiếng ‘xào xạc’ quỷ dị.

Vừa nghe, hình như mưa rất to trên mái nhà, nhưng hôm nay trời nắng, mây trắng bồng bềnh, căn bản không có mưa.

Lại nghe kỹ, lại giống như có rất nhiều bò sát, đang nhanh chóng xông tới nơi này.

Tướng quân phủ lại có rắn náo loạn!

Ý tưởng này vừa nảy ra, trước mặt nàng bỗng nhiên xuất hiện một hình ảnh khác: chỉ thấy trên tường vây, trong góc liên tiếp chui ra bầy rắn sặc sỡ đủ màu sắc, chúng quấn lấy nhau, đan xen, giống như thủy triều rắn khủng bố đến cực điểm, xông tới trong vườn.

Mà ngay lúc này, rừng trúc trong vườn cũng ‘động”.

Từng thanh trúc bị gọt thành hình kiếm bắt đầu nhanh chóng dịch chuyển, hình thành kiếm trận vô cùng lớn, dũng mãnh đưa đàn rắn này vào trong đó.

Vô số măng nhọn chọc thủng mặt đất, lần lượt đâm từng con rắn đang bò lổm ngổm.

Máu thịt bay khắp nơi, mùi hôi thối nồng nặc.

Những con rắn này giống như hung hãn không sợ chết, tạo thành biển rắn, bắt đầu trùng kích trúc kiếm trận.

Chẳng mấy chốc, thân trúc đã bị vô số rắn độc nhiều màu sắc quấn lấy, một số thanh kiếm trúc không chịu được lực tác động của những con rắn này, phát ra tiếng gãy ‘cạch’.

“Sẹt sẹt sẹt — ‘

Tiếng rắn bò, tiếng Xi..Xiiii, tiếng kiếm trúc đâm vào da thịt cùng với tiếng kiếm trúc đứt gãy trộn lẫn vào nhau, tạo thành một loại âm điệu khiến người ta sởn tóc gáy.

“Diêu tiểu thư!”

Diêu Thủ Ninh lần đầu tiên trong đời nhìn thấy một màn đẫm máu mà không thể tưởng tượng nổi như vậy, đang trợn mắt há hốc mồm lại không biết làm sao, đột nhiên nghe được bên tai truyền đến tiếng hô của Đỗ ma ma, thoáng cái phá vỡ “hình ảnh” trước mắt nàng nhìn thấy:

“Người mau mau đi vào đi!”

Trên mặt Đỗ ma ma đã không còn ý cười, có vẻ đặc biệt nghiêm túc, đưa tay chỉ về phía trước:

“Đi vào, vào phòng thế tử!”

Trong mắt bà ẩn chứa vẻ lo lắng, hiển nhiên đã ý thức được tình thế nghiêm trọng, rồi lại sợ sau khi biểu lộ ra sẽ dọa cô nương trẻ tuổi trước mặt.

“Ma ma, bà phải cẩn thận.”

Diêu Thủ Ninh phục hồi tinh thần lại, lập tức gật đầu.

Nàng nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy “nhìn thấy”, run rẩy, sắc mặt trắng bệch, do dự một chút, nhắc nhở:

“Ta cảm thấy có rất nhiều con rắn đến.”

“Ta biết.”

Ánh mắt Đỗ ma ma nhu hòa: “

“Bất quá ta không sợ nó!”

Cảnh tượng như vậy, phủ tướng quân gần đây đã trải qua rất nhiều lần.

Thế nhưng Diêu Thủ Ninh có thể bén nhạy phát giác có rất nhiều rắn, vẫn là làm cho Đỗ ma ma có cái nhìn khác về nàng.

Nhìn ra được, thiếu nữ trước mặt có chút sợ hãi.

Nàng được nuôi dưỡng ở trong khuê các, có cha mẹ yêu thương, trước kia chỉ sợ là chưa từng trải qua cảnh tượng như vậy.

Nhưng lúc này nàng không vì kinh hách mà thất thố, ngược lại còn nhớ rõ nhắc nhở mình, phần quan tâm này làm cho Đỗ ma ma có chút hưởng thụ, dịu dàng nói:

“Diêu tiểu thư, trong vườn này, sân nhỏ của Thế tử là tạm thời an toàn nhất.”

Hôm nay đàn rắn này bị lão yêu quái sai khiến, lại một lần nữa phát điên công kích, động tĩnh lớn, sẽ kinh động đến trưởng công chúa.

Trong vườn lưu lại Hắc Giáp, một khi công chúa tới, nhất định có thể bức lui lão yêu phụ này lần nữa!

Diêu Thủ Ninh cũng biết mình ở lại nơi này chỉ là gánh nặng mà thôi, hơn nữa theo những gì nàng ‘nhìn thấy’ trước đó, trong rừng trúc trước mặt có càn khôn, một khi khởi động, liền có thể nhốt bầy rắn trong đó, có thể ngăn chặn đàn rắn này trong chốc lát.

Đỗ ma ma cũng nói, trong vườn của Lục Chấp có Hắc Giáp trấn thủ, nơi này lại là phủ tướng quân, nghe được tiếng động, trưởng công chúa nhất định sẽ kịp thời chạy tới.

“Ma ma, bà phải thật tốt, đừng để bị thương.”

Nàng nhịn bối rối trong lòng, nói xong quay đầu chạy về phía Đỗ ma ma chỉ tay, một khắc cũng không dám dừng lại.

Phía sau truyền đến tiếng vang bén nhọn, một khẩu pháo vọt lên giữa không trung.

Chủ viện của Lục Chấp vẫn là hết sức dễ tìm, bố cục lâm viên như vậy, phần lớn đều không khác nhau nhiều lắm.

Dọc theo đường đi, nàng cũng nhìn thấy có người hầu có trật tự xách vũ khí chạy ra ngoài, hiển nhiên đã nghe được tiếng pháo ngút trời lúc trước, biết đây là tín hiệu bầy rắn sắp tập kích.

Diêu Thủ Ninh nhấc làn váy chạy như bay, nhanh chóng chạy vào trong chủ viện của Lục Chấp.

Hết Chương 90: An toàn nhất.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page