Chương 1: Phục Thiên Lâm (1)
13/04/2025
Chương 2: Phục Thiên Lâm (2)
13/04/2025
Chương 3: Phục Thiên Lâm (3)
13/04/2025
Chương 4: Phục Thiên Lâm (4)
13/04/2025
Chương 5: Thiên mệnh chi tử (1)
13/04/2025
Chương 6: Thiên mệnh chi tử (2)
13/04/2025
Chương 7: Ảo mộng
13/04/2025
Chương 8: Phó Điềm Điềm
13/04/2025
Chương 9:
13/04/2025
Chương 10:
13/04/2025
Chương 11:
13/04/2025
Chương 12:
13/04/2025
Chương 13:
13/04/2025
Chương 14:
13/04/2025
Chương 15:
13/04/2025
Chương 16:
13/04/2025
Chương 17:
13/04/2025
Chương 18:
13/04/2025
Chương 19:
13/04/2025
Chương 20:
13/04/2025
Chương 21:
13/04/2025
Chương 22:
13/04/2025
Chương 23
13/04/2025
Chương 24:
13/04/2025
Chương 25
13/04/2025
Chương 26
13/04/2025
Chương 27:
13/04/2025
Chương 28
13/04/2025
Chương 29:
13/04/2025
Chương 30: Cháy nhà mới ra mặt chuột
13/04/2025
Chương 31: Đoạt xá
13/04/2025
Chương 32:
13/04/2025
Chương 33: Song tu
13/04/2025
Chương 34: Giang Thính Huyền rối rắm
13/04/2025
Chương 35:
13/04/2025
Chương 36:
13/04/2025
Chương 37:
13/04/2025
Chương 38:
13/04/2025
Chương 39:
14/04/2025
Chương 40:
14/04/2025
Chương 41
14/04/2025
Chương 42
14/04/2025
Chương 43
14/04/2025
Chương 44: Tranh giành Cửu Cực Huyễn Liên
15/04/2025
Chương 45: Phó Điềm Điềm ở đâu?
15/04/2025
Chương 46: Phó Điềm Điềm ở đâu? (2)
15/04/2025
Chương 47:
15/04/2025
Chương 48: Tư tưởng tình yêu rối rắm của Long Ngạo Thiên
16/04/2025
Hệ thống thật ra không có ý tưởng phun trào gì, chỉ nghiêm túc nói: “Ký chủ, động tĩnh quá lớn, những người khác rất nhanh sẽ chạy tới.”
“Ta biết.”
Trả lời hệ thống một câu, sắc mặt Phó Điềm Điềm cũng nghiêm túc lên, nàng cắn đầu lưỡi, đôi tay nhanh chóng kết ấn, thấp giọng nói: “Ảo mộng.”
Thân thể của nàng ở trong đen tối hóa thành từng điểm quang mang, phảng phất tiêu thất vào hư không, tìm không thấy dấu vết gì.
Chỉ một phần mười giây, Giang Thính Huyền đã đáp xuống nơi này, nhưng trên mặt đất chỉ còn lại mũi băng nhọn lạnh lẽo chưa tan, nữ tử kia chớp mắt đã biến mất vô tung.
Lại một giây sau, lục tục có người chạy đến dừng ở bên cạnh hắn, trong đó một vị liếc mắt đánh giá chung quanh một cái, chắp tay nói: “Giang sư huynh?”
Bọn họ cũng không có phát hiện dị thường gì, chỉ cảm thấy được linh lực thần tử dao động.
Khuôn mặt Giang Thính Huyền lạnh nhạt, không nói thêm gì, xoay người trở về, còn để lại một câu: “Trưởng lão chấp pháp lập tức điều tra.”
Những người khác có chút hai mặt nhìn nhau, nhưng cuối cùng đều cúi đầu nói: “Tuân lệnh.”
Phó Điềm Điềm sử dụng bí thuật, không một tiếng động về tới Quân Lâm các của chính mình, đóng cửa sổ lại, nàng ‘ phi ’ ra một ngụm máu bầm.
Ngụm máu kia vẫn chưa rơi xuống đất, giữa không trung liền tự động thiêu đốt hầu như không còn.
Mà nàng lại từ chỗ cổ áo kéo ra một mặt dây chuyền kim sắc hình tròn có khắc hoa văn huyền bí, nàng nắm lấy mặt dây, linh khí kích động, khuôn mặt bay nhanh xảy ra biến hóa, hình dáng từ nhu mỹ trở nên lập thể lên.
Sau đó nàng nhanh chóng thay pháp y màu lam, lắc mình biến hoá, thành ‘ Phục Thiên thủ tịch ’ kiệt ngạo tà tứ.
Thẳng đến lúc này, hắn mới có thời gian nói chuyện cùng hệ thống.
“ Một ngụm máu này của ta, cần tu luyện nửa tháng mới có thể hồi phục trở về, khối băng chết tiệt kia, lần trước còn chưa thể cảm giác được hơi thở của ta, lần này thế nhưng phát hiện.”
Hắn lộ ra một chút đau lòng.
Hệ thống lại không có cảm xúc gì quá lớn, nó đã quen phương thức biểu đạt mãnh liệt của ký chủ, chỉ bình tĩnh nói: “Hắn hẳn là chỉ phát hiện ngươi xuất hiện ở phụ cận Nộ Đào Các, mà không phát hiện ngươi ‘mị hoặc’ Tề sư đệ.”
Người trước nhiều lắm chỉ gây hỗn loạn một trận, người sau sẽ không làm người khác liên tưởng đến ‘ Phục Thiên Lâm ’.
“Cũng coi như trong xui xẻo có may mắn.”
Phục Thiên Lâm than một tiếng, rất nhanh thu thập xong dấu vết, khoanh chân ngồi.
Chỉ độ nửa khắc, liền có đệ tử bước nhanh đi tới, nhẹ gõ cửa phòng.
Phục Thiên Lâm đứng dậy mở cửa, nhìn chăm chú sư đệ trước mắt, hờ hững nói: “Chuyện gì?”
Sư đệ kia chỉ là đệ tử nội môn, lại đây thông truyền tin tức, thấy hắn dò hỏi, cũng không dám ngẩng đầu, có chút khẩn trương mà trả lời: “Hồi Phục Thiên sư huynh, có kẻ xấu lẻn vào bên trong tông môn, các trưởng lão giận dữ, hạ lệnh nghiêm tra, xin sư huynh chú ý nhiều hơn một chút.”
“A?” Phục Thiên Lâm cười khẽ một tiếng, không chút để ý nói: “Vậy kẻ xấu kia đã làm cái gì? Lại khiến các trưởng lão phẫn nộ như thế?”
Hắn chỉ thuận miệng hỏi, sư đệ trước mặt lại hiếm thấy chần chờ một chút, mới thấp giọng mở miệng: “Nghe nói là… là ở khi thần tử tắm gội lẻn vào, nhìn trộm thần tử tắm ……”
“……”
Nếu không có lực khống chế cường đại, Phục Thiên Lâm thiếu chút nữa chửi ầm lên.
Hắn nhìn trộm khối băng chết Giang Thính Huyền kia hồi nào?!
Dùng sức lực cực lớn, Phục Thiên Lâm mới khống chế được chính mình không lộ ra khác thường.
Chờ sư đệ kia rời đi, hắn lập tức mắng cùng hệ thống: “Khối băng chết còn rất tự luyến, ta nhìn lén hắn tắm gội? Ta mà phải nhìn lén hắn tắm gội? Bổn thủ tịch cái gì không có, cần phải nhìn của hắn chắc?”
Hắn trong lúc hừ lạnh sờ sờ bụng của mình, nhớ tới một màn trước đó trong lúc vô ý thấy được, hơi chút ưỡn ngực lên phía trước, nói: “Ta cũng có cơ bụng sáu khối, so với hắn còn đẹp mắt hơn.”
Hệ thống không còn lời gì để nói.
Hùng hùng hổ hổ một lúc lâu, Phục Thiên Lâm mới an tĩnh lại.
Một lần nữa khoanh chân ngồi xuống, hắn bình tĩnh nói: “Như vậy cũng tốt, trưởng lão điều tra liền sẽ không nghĩ sự kiện này chủ yếu có quan hệ cùng Tề sư đệ.”
Vẫn tốt hơn là bị phát hiện ra chân tướng.
Hơi hơi trầm ngâm, hắn mới tiếp tục nói tiếp: “Bí cảnh có quan hệ cùng ‘tiên’ đều cực kỳ nguy hiểm, hệ thống, trước khi xuất phát chúng ta mang theo cả Trần Đình Vũ.”
Hệ thống không có phản đối, thiên mệnh chi tử được Thiên Đạo sủng ái, rất khó ngã xuống, có hắn ở bên người xác thật sẽ may mắn hơn rất nhiều.
You cannot copy content of this page
Bình luận