Chương 1: Phục Thiên Lâm (1)
13/04/2025
Chương 2: Phục Thiên Lâm (2)
13/04/2025
Chương 3: Phục Thiên Lâm (3)
13/04/2025
Chương 4: Phục Thiên Lâm (4)
13/04/2025
Chương 5: Thiên mệnh chi tử (1)
13/04/2025
Chương 6: Thiên mệnh chi tử (2)
13/04/2025
Chương 7: Ảo mộng
13/04/2025
Chương 8: Phó Điềm Điềm
13/04/2025
Chương 9:
13/04/2025
Chương 10:
13/04/2025
Chương 11:
13/04/2025
Chương 12:
13/04/2025
Chương 13:
13/04/2025
Chương 14:
13/04/2025
Chương 15:
13/04/2025
Chương 16:
13/04/2025
Chương 17:
13/04/2025
Chương 18:
13/04/2025
Chương 19:
13/04/2025
Chương 20:
13/04/2025
Chương 21:
13/04/2025
Chương 22:
13/04/2025
Chương 23
13/04/2025
Chương 24:
13/04/2025
Chương 25
13/04/2025
Chương 26
13/04/2025
Chương 27:
13/04/2025
Chương 28
13/04/2025
Chương 29:
13/04/2025
Chương 30: Cháy nhà mới ra mặt chuột
13/04/2025
Chương 31: Đoạt xá
13/04/2025
Chương 32:
13/04/2025
Chương 33: Song tu
13/04/2025
Chương 34: Giang Thính Huyền rối rắm
13/04/2025
Chương 35:
13/04/2025
Chương 36:
13/04/2025
Chương 37:
13/04/2025
Chương 38:
13/04/2025
Chương 39:
14/04/2025
Chương 40:
14/04/2025
Chương 41
14/04/2025
Chương 42
14/04/2025
Chương 43
14/04/2025
Chương 44: Tranh giành Cửu Cực Huyễn Liên
15/04/2025
Chương 45: Phó Điềm Điềm ở đâu?
15/04/2025
Chương 46: Phó Điềm Điềm ở đâu? (2)
15/04/2025
Chương 47:
15/04/2025
Chương 48: Tư tưởng tình yêu rối rắm của Long Ngạo Thiên
16/04/2025
Chương 49: Giằng co
18/04/2025
Chương 50:
19/04/2025
Chương 51:
19/04/2025
Chương 52: Mặc Sĩ Ngọc
22/04/2025
Chương 53: Sư huynh tốt nhất thế gian
23/04/2025
Chương 54:
24/04/2025
Chương 55: Nàng là tán tu
25/04/2025
Chương 56:
26/04/2025
Chương 57: Rừng Hồng Phong
27/04/2025
Chương 58: Gặp mặt
29/04/2025
Chương 59:
30/04/2025
Hệ thống: “……”
Ký chủ của nó hiển nhiên cũng kế thừa tính cách của Long Ngạo Thiên, tỷ như mang thù.
Nhưng Phó Điềm Điềm rất nhanh phát hiện nàng đi vào một thế giới ánh sáng, tạo thành từ vô số trận pháp.
Dưới chân dẫm lên chính là trận văn nửa trong suốt, giống như một cái bàn cờ thật lớn, bên cạnh người còn có hai quân cờ trắng đen.
Ánh mắt trông về phía xa, phía đối diện, phương hướng bị quân cờ che đậy có bóng người từ mơ hồ rõ ràng lên.
Đồng thời chính lúc này, đỉnh đầu vang lên âm thanh kỳ ảo thật lớn: “Hai người đánh cờ, thế hoà tắc ra.”
Rõ ràng là âm thanh của ‘ Mặc Sĩ Tiên Vương ’, nhưng khác với lúc trước nàng nghe được, âm thanh này không có chút tình cảm nào, cũng không ôn hòa, có vẻ lạnh nhạt, cao cao tại thượng, không thể trái nghịch.
“Thế hoà?”
Phó Điềm Điềm ban đầu cho rằng sẽ phải chém giết với người khác, nhưng trạm kiểm soát này thế nhưng yêu cầu thế hoà? Chẳng phải là muốn nàng cùng người đối diện hợp tác sao?
Nàng khẽ nhíu mày, nhìn về phía bóng người dần dần rõ ràng lên kia, ánh mắt từ bình tĩnh biến thành kinh ngạc.
“Giang Thính Huyền?”
Nàng hoài nghi ‘ Mặc Sĩ Tiên Vương ’ là cố ý, nếu không sao ở ngay cửa thứ nhất đã đụng phải đối thủ một mất một còn?
Phó Điềm Điềm tận lực khống chế biểu tình của chính mình, không biểu hiện ra cái gì khác thường, nhưng Giang Thính Huyền ở đối diện sau khi nhìn thấy nàng trong mắt lại có ám sắc xẹt qua, âm thanh càng hiện lãnh đạm.
“Là ngươi.”
Ngữ khí hắn chắc chắn, giống như đã xác định nàng là ai.
Sắc mặt Phó Điềm Điềm hơi khựng lại, cũng không hoảng hốt, nàng cong khóe môi, lộ ra tươi cười ôn nhu hoàn toàn tương phản cùng Phục Thiên Lâm, âm thanh như chim hoàng oanh: “Thế nhưng gặp được Giang thần tử của Thiên Cực tông, thật là vinh hạnh cho ta, xem ra bàn cờ này chỉ có thể cùng thần tử đồng mưu.”
Ánh mắt Giang Thính Huyền lạnh nhạt, không có ý tứ hợp tác cùng nàng, cũng không có ra tay.
Phó Điềm Điềm nhìn thẳng hắn trong chốc lát, chủ động nói: “Tiểu nữ tên Phó Điềm Điềm, việc ngày ấy chỉ là hiểu lầm, mong thần tử thứ lỗi.”
Nhưng ánh mắt Giang Thính Huyền xem nàng vẫn như cũ không có nửa điểm độ ấm.
Phó Điềm Điềm cũng không ngại, thấy hắn không có động tác, nàng không tiếng động cười nhạo, chỉ lo chính mình quan sát bàn cờ.
Trên bàn cờ lớn do trận pháp chồng chất tạo thành vô pháp bay lên không, chỉ có thể đi lại trong đó, ghi tạc vị trí tương ứng của từng quân cờ đen trắng trong lòng, phía trên vòm trời còn bay không ít quân cờ đen trắng, Phó Điềm Điềm thử thử, phát hiện có thể dịch xuống dưới.
‘Mặc Sĩ Tiên Vương’ chỉ nói cần đạt thành thế hoà, nhưng chưa nói quy tắc cụ thể, Phó Điềm Điềm tạm thời coi như cờ vây để xem, nhưng nếm thử vài bước, phát hiện quân cờ hỗn loạn bất kham, vô pháp rơi xuống, lại không giống cờ vây.
Chẳng lẽ là cờ thượng cổ gì? Vậy nàng không biết cách đi nha.
Phó Điềm Điềm hơi hơi ngưng mi, lâm vào trầm tư.
Đúng vào lúc này, Giang Thính Huyền vẫn luôn không có động tĩnh gì dời tầm mắt khỏi người nàng, hắn hơi hơi giơ tay, một quân cờ màu trắng liền từ trên không trung rơi xuống bên trong bàn cờ.
Phó Điềm Điềm hơi hơi sửng sốt, dò hỏi: “Ngươi hiểu cách đi của loại cờ này?”
Đây không phải là ức hiếp Long Ngạo Thiên không kiến thức sao?
Ánh mắt Giang Thính Huyền nhạt nhẽo không gợn sóng, ước chừng là do đang ở trong bí cảnh xác thật cần hai người hợp tác, hắn lạnh nhạt nói: “Ngũ tử.”
“Ngũ tử?” Phó Điềm Điềm lại lần nữa sửng sốt, lại nhìn bàn cờ, chợt bừng tỉnh đại ngộ: “Cờ năm quân?”
Nàng có chút bực bội.
Làm đến thần thần bí bí như vậy, hóa ra lại là cờ năm quân? Có dám cho chút thứ cao cấp hay không? Mệt nàng còn suy nghĩ bao nhiêu lâu.
Chửi thầm một câu, Phó Điềm Điềm xoay đầu đi, từ không trung tháo xuống một quân đen. Nếu Giang Thính Huyền là quân trắng, nàng tự nhiên là tương phản.
Lấy xuống một quân, nàng nhíu mày: “Cờ năm quân đạt thế hoà như thế nào?”
Nếu bàn cờ không lớn, hạ hết bàn cờ còn không thua không thắng tự nhiên là thế hoà, nhưng bàn cờ này liếc mắt một cái không thấy giới hạn, phía trên vòm trời quân cờ nhiều không đếm xuể, dựa theo quy tắc cờ năm quân, căn bản không có khả năng xuất hiện thế hoà.
Giang Thính Huyền ở đối diện nàng giống như cũng đang tự hỏi vấn đề này, không có trả lời nàng.
Nhìn hắn một cái, Phó Điềm Điềm chuyển ánh mắt nhắm ngay một quân cờ.
“Nếu bàn cờ vô pháp thu nhỏ lại, vậy hủy diệt quân cờ thì sao?”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Thuhien10
Xin cho mình 1 tim nhé
1 tháng