Sát Thủ Này Có Hơi Nghèo

Chương 3:

Chương trước

Chương sau

Ta vung đao đứng dậy, sát khí bừng bừng: “Ta đi giet gã, không lấy của ngài một xu!”

 

Mẹ nó! Ai đời lại đem xuân cung đồ giấu trong ô ngầm chứ?!

 

5.

 

Phó Bắc Nguy không cho ta đi, nói rằng ta sẽ đánh rắn động cỏ, phá hỏng đại sự của hắn.

 

Xì, cũng đúng lúc ta hối hận vì câu không lấy tiền, vậy thì càng hay.

 

Dường như hắn thực sự đang mưu tính chuyện gì đó lớn lao. 

 

Ta không hiểu nhiều, chỉ biết hiện tại tiểu hoàng đế mới mười lăm tuổi, triều đình nằm trong tay Thái hậu và Nhiếp chính vương, hai phe đang tranh đấu căng thẳng.

 

Bức họa mà Phó Bắc Nguy tìm kiếm có vẻ liên quan đến cơ mật của tiền triều, là một thứ vô cùng quan trọng.

 

Nghe xong, ta sững sờ, một thứ quan trọng như vậy mà hắn để ta đi lấy, chẳng lẽ không đáng tăng lương cho ta sao?!

 

Tăng lương thì không thấy đâu, nhưng nhiệm vụ thứ hai thì đến rồi.

 

Lần này, Phó Bắc Nguy lệnh cho ta cải trang thành nha hoàn, cùng hắn tham dự yến tiệc do tân Trạng nguyên tổ chức. 

 

Sau đó, ta phải tìm cơ hội ám sát lão Lại bộ Thượng thư béo hơn cả lợn, rồi vu oan cho Thiếu khanh của Đại Lý Tự, để Phó Bắc Nguy có thể đưa người của mình vào hai vị trí này.

 

Không thể không nói… Đúng là một kẻ nhẫn tâm!

 

Ta nhấc váy, sải bước dài đi thẳng vào trong, quay đầu nhìn lại, phát hiện Phó Bắc Nguy không theo kịp.

 

“Sao còn chưa đi?”

 

Từ xa, ta thấy sắc mặt Phó Bắc Nguy như thể không còn gì lưu luyến với nhân thế.

 

Đại nha hoàn trong phủ khẽ nhắc nhở: “Cô nương, chẳng có nha hoàn nhà ai lại đi đường kiểu này đâu…”

 

6.

 

Ta nhỏ bước đi theo sau Phó Bắc Nguy, băng qua hành lang dài.

 

Hắn khẽ liếc mắt ra hiệu, ta lập tức lướt lên mái nhà. 

 

Dựa theo tin tức hắn cung cấp, ta nhanh chóng tìm được Lại bộ Thượng thư.

 

Lúc lưỡi đao kề sát cổ, con heo này sợ đến mức co giật toàn thân.

 

“Đừng… đừng giet ta! Ta cho ngươi bạc! Rất nhiều bạc!”

 

Ta lạnh lùng cười nhạt: “Ngươi nghĩ ta sẽ tin sao?”

 

Gã thấy còn tia hy vọng, vội vã nói tiếp: “Thật đấy! Bạc của ta giấu dưới cây lê trong phủ…”

 

Còn chưa nói dứt lời, lưỡi đao trong tay ta đã nhẹ nhàng rạch qua cổ họng.

 

Lão ta trợn mắt nhìn ta, vẻ mặt không thể tin nổi, rồi chầm chậm ngã xuống.

 

Đồ ngu, đã khai ra chỗ giấu bạc thì càng phải giet ngươi rồi.

 

Kiếp sau nhớ rút kinh nghiệm.

 

Lalalala, phát tài rồi!

 

Ta vừa nghêu ngao hát vừa đi tìm Phó Bắc Nguy báo cáo nhiệm vụ. 

 

Nhưng vừa bước ra khỏi viện, đột nhiên thấy một bóng đen lướt nhanh qua mái hiên.

 

Ồ? Gặp đồng nghiệp rồi.

 

7.

 

Khoan đã? Hướng đó là về phía Phó Bắc Nguy?!

 

Trong lòng ta hơi động, lập tức đi đường tắt đến trà thất nơi hắn đang nghỉ ngơi.

 

Vừa mới bước vào phòng, còn chưa kịp mở miệng, thích khách đã đuổi tới.

 

Gã cầm một thanh đoản kiếm, ánh mắt u tối, lạnh lẽo quét qua chúng ta.

 

Ta lập tức giả vờ làm nha hoàn bình thường, hét lên một tiếng chói tai rồi co người nép vào góc tường.

 

“Nói trước nhé, nếu ngươi giet hắn thì không được giet ta đâu.”

 

Phó Bắc Nguy: “… …”

 

Lalalala, song hỷ lâm môn!

 

Chủ nhân mà chết rồi, ta chẳng phải được giải phóng sao?

 

Dù sao hắn cũng đã hạ độc khống chế ta, nhưng nếu hắn chết, vương phủ đại loạn, ta chắc chắn sẽ tìm được giải dược.

 

Thích khách cười lạnh, lướt tới bổ một nhát kiếm nhằm thẳng vào Phó Bắc Nguy. 

 

Nhưng không ngờ tên này cũng biết võ công, thậm chí còn không tệ, khiến thích khách nhất thời không chiếm được thượng phong.

 

Nhưng… s.át th.ủ chúng ta giỏi nhất là gì? Là chơi bẩn!

 

Giao đấu một lúc, thích khách đột nhiên tung độc. 

 

Chẳng bao lâu sau, Phó Bắc Nguy bắt đầu yếu dần.

 

Còn ta? Ta đứng một bên xem trò vui.

 

Hắn chống tay lên tường, vừa lách người tránh kiếm vừa nghiến răng: “Phượng Tam!”

 

Ta chậm rãi đáp: “Nói trước, ta cứu ngài thì ngài phải tăng lương cho ta.”

 

Thấy hắn gật đầu, lúc này ta mới vỗ tay đứng dậy, rút từ thắt lưng ra một thanh song đầu đao, bay lên chém mạnh vào kiếm của thích khách.

 

Hết Chương 3:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page