Sát Thủ Này Có Hơi Nghèo

Chương 10:

Chương trước

Chương sau

Ta quay sang nhìn Phó Bắc Nguy.

 

Hắn im lặng nhìn ta, ánh mắt sâu thẳm, không biết đang nghĩ gì.

 

Ta cười cười, nhẹ giọng nói: “Lúc nhỏ, ngươi dẫn ta cưỡi ngựa. Sau đó ngựa bị kinh sợ, ngươi vì cứu ta mà chính mình ngã xuống, gãy chân, phải nằm trên giường suốt hai tháng.” 

 

“Ngươi quên rồi sao, Phó ca ca?”

 

Phó Bắc Nguy không nói gì.

 

Nhưng Thái phó Tần lại kích động đến mức nước mắt chảy ròng ròng: “Đúng! Không sai! Đều khớp cả! Công chúa! Chính là công chúa!”

 

“Lão già hồ đồ!” Trên tường thành, Khương Thái hậu giận dữ quát lớn: “Ngươi bị điên rồi sao?! Ai cũng có thể mạo danh công chúa được à?!”

 

Nhưng không ai để ý đến bà ta nữa.

 

Phó Bắc Nguy là người đầu tiên xuống ngựa, một chân quỳ xuống, giọng nói trầm ổn mà hữu lực: “Thần, bái kiến Vĩnh Khang công chúa. Công chúa thiên tuế.”

 

Thái phó Tần cũng quỳ xuống, giọng run rẩy: “Công chúa thiên tuế!”

 

Tiếp theo, từ trên tường thành, đến cấm vệ quân dưới thành, tất cả đồng loạt quỳ xuống, đồng thanh vang vọng trời đất: “Công chúa thiên tuế!”

 

…Má ơi, ta chưa từng thấy trận thế lớn như vậy, chân lập tức mềm nhũn.

 

Phó Bắc Nguy là người đứng gần ta nhất, thấy vậy lặng lẽ đỡ lấy eo ta, khẽ cười: “Công chúa, sao lại run thế?”

 

Lời thừa! Nếu thật sự là công chúa, ta có run không?!!

 

20.

 

Cùng lúc đó, trong thành đột nhiên xảy ra biến loạn.

 

Một đội quân khác từ bên trong bất ngờ đánh lên tường thành, tiểu Hoàng đế mười lăm tuổi tự mình dẫn binh, ra lệnh bắt giữ Khương Thái hậu.

 

Y nhìn thẳng vào bà ta, giọng nói trầm ổn mà nghiêm nghị: “Mẫu hậu, người cũng đã lớn tuổi rồi, nên về hậu cung dưỡng lão thôi.”

 

Ta kinh ngạc nhìn Phó Bắc Nguy.

 

Hóa ra… hắn và tiểu Hoàng đế đã sắp đặt từ trước, định nội ứng ngoại hợp.

 

Nói cách khác, cho dù ta không diễn màn kịch này, kết cục cũng không thay đổi.

 

…Thế thì mình chõ mũi vào làm gì?

 

Xong rồi.

 

Giang hồ bôn ba bao năm, lần này thật sự bị chơi một vố!

 

… 

 

Nội loạn được bình định, tiểu Hoàng đế chỉnh đốn triều cục.

 

Còn ta, bị đưa vào cung với danh phận Vĩnh Khang công chúa.

 

Hiện tại…

 

Trước mặt là một nhóm cung nữ đang quỳ gối, chuẩn bị hầu hạ ta tắm rửa.

 

Ta ôm chặt lấy ngực, dứt khoát từ chối, các nàng ấy lần lượt cung kính lui ra.

 

Lúc này, ta chộp lấy một người sau cùng, nhỏ giọng hỏi: “Công chúa được bao nhiêu bổng lộc mỗi tháng?”

 

Nàng ta thoáng giật mình, rồi báo một con số.

 

Ta lại càng giật mình hơn.

 

Còn không bằng lúc làm s.át th.ủ! 

 

Vậy còn làm cái quái gì nữa? Không làm!

 

Ta đứng bật dậy khỏi bồn, chuẩn bị bỏ trốn.

 

Ngay lúc đó, trên xà nhà bỗng có một bóng đen rơi xuống, “ầm” một tiếng rơi thẳng vào bồn tắm.

 

Ta sững sờ, tay theo bản năng rút đao từ giá đỡ bên cạnh.

 

Người nọ nhô đầu lên rất nhanh— Là Phó Bắc Nguy.

 

Ta nhìn hắn.

 

Hắn nhìn ta.

 

Sau đó ánh mắt hắn cúi xuống…

 

Ừm, gió hơi lạnh.

 

Ta vội vàng trượt xuống nước, đỏ mặt nhìn hắn: “Ngươi đã ở đây từ lúc nào?!”

 

Hắn tựa người vào vách bồn, cánh tay tùy ý gác lên mép, khóe môi cong lên một nụ cười nhàn nhạt: “Từ lúc ngươi bắt đầu cởi y phục.”

 

 

“Ngươi quay đi! Ta muốn mặc quần áo!”

 

“Không vội.” Biểu cảm của hắn đột nhiên trở nên nghiêm túc, ánh mắt sắc bén nhìn ta: “Trước tiên, trả lời ta một câu hỏi.”

 

“Ngươi quen Vĩnh Khang từ khi nào?”

 

Ta sững người.

 

Vĩnh Khang công chúa…

 

Là một người rất dịu dàng.

 

22.

 

Bảy năm trước, sư phụ thứ hai của ta nhận được một phi vụ lớn nhất lịch sử giang hồ— Ám sát nữ nhi duy nhất của Hoàng đế trong lễ Thượng Nguyên: Vĩnh Khang công chúa.

 

Nhưng sư phụ ta có một quy tắc—

 

Kẻ mà lão đã ra tay giet nhưng không chết, lão sẽ không ra tay lần thứ hai.

 

Mà Vĩnh Khang công chúa, số rất lớn.

 

Không chỉ không chết, nàng ấy còn cùng với sư phụ ta trốn khỏi kinh thành.

 

Nàng ấy nói, không muốn quay về nữa, bởi vì dù có trở về, vẫn sẽ có người muốn lấy mạng mình.

 

Thế là sư phụ liền cho người sống cùng với ta.

 

Hết Chương 10:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page