Danh sách chương

Khi Ellie hoàn thành phần chụp ảnh, Liên Minh đặt máy ảnh xuống, đích thân lấy một chiếc khăn tắm lớn đến khoác lên vai cô ấy.

Hành động này lập tức khiến cả hiện trường xôn xao, từng ánh mắt ghen tị hiện rõ mồn một trên khuôn mặt các cô gái.

Người tiếp theo là một trong những đối thủ mà Mộc Vũ đã chú ý từ trước, cô gái có vóc dáng cân đối, góc cạnh rõ ràng.

Mộc Vũ liếc nhìn bảng tên, trên đó viết: Lý Thiếu Long.

Thú vị thật, một cái tên rất nam tính, nghe như là “Lý Tiểu Long”. Có vẻ cha mẹ cô ấy là fan của huyền thoại võ thuật. Không biết cô gái này sẽ mang đến màn thể hiện như thế nào?

Mộc Vũ hứng thú tiến lên vài bước, muốn quan sát kỹ hơn.

Lý Thiếu Long chọn một bộ đồ denim màu xanh da trời, ôm sát cơ thể, tôn lên đường nét khỏe khoắn của cô ấy.

Cơ thể cô ấy săn chắc nhưng không thô, từng đường cong đều đầy sức sống, lộ ra vẻ đẹp động lực rất riêng.

Cảm nhận được ánh mắt của Mộc Vũ, Lý Thiếu Long quay đầu lại, nở một nụ cười tươi rói, hàm răng trắng đều tăm tắp lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Một tay cô ấy xách chiếc balo leo núi cỡ lớn dưới chân lên, chẳng biết trong đó nhét gì mà phồng to căng tròn.

Cô ấy sải bước đến trước mặt Liên Minh, giơ tay ra hiệu “chờ một chút”. Liên Minh từ từ hạ máy ảnh xuống, hơi khó hiểu nhìn cô gái này.

Lý Thiếu Long nở nụ cười đầy tự tin, cô khom người, vốc một vốc nước trong hồ lên, rồi tạt thẳng vào mặt mình…

Các cô gái xung quanh bắt đầu thì thầm: “Chẳng lẽ cô ấy định bắt chước Ellie?”

Lý Thiếu Long đứng thẳng dậy, ra hiệu cho Liên Minh rằng cô đã sẵn sàng.

Liên Minh chần chừ giơ máy lên. Nhưng ngay khi anh ta nhìn vào ống kính…

Đồng tử anh co lại mạnh mẽ, cô gái trước mắt đã hoàn toàn thay đổi!

Nếu như vừa nãy, cô ấy là một cô gái trẻ tràn đầy năng lượng trong bộ đồ thể thao, thì lúc này cô ấy hóa thành một lữ khách, một người đang đơn độc vượt núi cao hiểm trở.

Trên gương mặt là vẻ mệt mỏi, phong sương, nhưng ẩn chứa một ý chí kiên cường không thể lay chuyển, khiến người ta không thể rời mắt.

Vốc nước hồ khi nãy trở thành minh chứng hùng hồn cho hành trình gian khổ ấy.

Mồ hôi đầm đìa làm cô ấy thêm chân thực và thuyết phục, một bức tranh sống động của lòng kiên định vượt mọi chông gai.

Lý Thiếu Long giơ chai nước uống trong tay lên, đưa miệng tới gần, ngửa đầu, từng ngụm nhỏ chầm chậm trôi xuống cổ họng.

Liên Minh hơi ngẩn ra, nhưng ngay sau đó liền hiểu. Khi leo núi, thể lực tiêu hao rất lớn, trong khi nước lại vô cùng quý giá, việc bù nước phải thực hiện từng chút một, chậm rãi và cẩn trọng.

Cô gái này đã hoàn toàn hóa thân vào nhân vật, không còn là đang diễn, mà là trở thành chính người đó.

Liên Minh liên tục bấm máy, trong lòng thầm tán thưởng: “Xem ra trong số những cô gái này, vẫn có vài người là hạt giống tiềm năng.”

Tim Mộc Vũ trầm xuống. Cô biết, trong cuộc thi lần này, Lý Thiếu Long e là đã vượt qua mình.

Khi thiết kế bối cảnh cho buổi chụp, Mộc Vũ đã bỏ sót một điểm quan trọng, đây là quảng cáo cho nước uống thể thao, đương nhiên phải liên kết với vận động thì mới làm nổi bật được ưu thế của sản phẩm.

Cô gần như có thể khẳng định, người giành ngôi quán quân cho phần chụp ảnh tĩnh lần này chính là cô gái khỏe khoắn trước mặt.

Lý Thiếu Long đã “giết” không ít phim ảnh của Liên Minh, đến khi máy ảnh phát ra tiếng “cạch” rồi im bặt, anh ta mới nhận ra cuộn phim đã hết.

Tính sơ sơ, một mình Lý Thiếu Long đã “ngốn” nửa cuộn phim.

Liên Minh ra hiệu cho cô ấy có thể rời sân, Lý Thiếu Long phóng khoáng xách ba lô lên vai, thuận tay mang theo cả chai nước, một hành động nhỏ nhưng ghi điểm lớn trong mắt toàn bộ ê-kíp hậu trường. Mộc Vũ lặng lẽ ghi nhận điều đó.

Cô lập tức nhận ra Lý Thiếu Long rất có thể là người thường xuyên tham gia hoạt động ngoài trời. Vừa rồi hẳn là diễn xuất đúng bản chất con người cô ấy.

Chỉ những người quen thuộc với leo núi, dã ngoại, mới có thói quen nhặt rác một cách tự nhiên như vậy. Nếu chỉ có vậy, đối thủ này chưa đủ đáng ngại.

Có rất nhiều diễn viên, nhờ vai diễn mang đậm bản sắc cá nhân mà vụt sáng, nhưng sau đó lại không thể thoát ra khỏi cái bóng của chính mình, suốt đời chỉ sống trong vinh quang của một vai diễn duy nhất.

Tuy nói rằng, một vai diễn để đời đã là đáng tự hào, nhưng chẳng ai gọi đó là diễn viên thực thụ.

Những cô gái tiếp theo không ai thể hiện được gì nổi bật, Liên Minh chụp rất nhanh, chớp mắt đã đến lượt đối thủ cuối cùng mà Mộc Vũ để ý, cô gái nhỏ nhắn tên Lâm Viễn Dao.

Lâm Viễn Dao vốn mang vẻ đẹp mê hoặc nhưng khuôn mặt lại trong sáng đến bất ngờ, trong mắt Mộc Vũ, cô ấy là người phù hợp nhất để quảng bá cho nước uống thể thao.

Bởi đối tượng khách hàng của loại nước uống này chính là học sinh trung học và sinh viên đại học, nhất là những chàng trai hay chơi thể thao và không có gì thu hút họ hơn một gương mặt vừa thanh thuần vừa quyến rũ như thế.

Chưa kể, theo ước lượng bằng mắt của Mộc Vũ, Lâm Viễn Dao tuy dáng người nhỏ nhắn, nhưng vòng một lại rất nổi bật, ít nhất cũng phải cỡ 32C.

Lâm Viễn Dao mặc một chiếc váy trắng tinh, vô cùng phù hợp với khí chất của cô ấy, chỉ là… không rõ cô ấy sẽ diễn thế nào.

Mộc Vũ đảo mắt quanh, thấy những cô gái khác cũng như mình, đều chăm chú nhìn về phía Lâm Viễn Dao, rõ ràng ai cũng nhận ra đây là đối thủ mạnh thực sự.

Giữa ánh mắt của bao người, Lâm Viễn Dao trong bộ váy trắng thuần khiết như một đóa bạch liên, đột ngột ngã nhào xuống đất, lăn lộn vài vòng ngay tại vùng đất ướt gần hồ.

Chiếc váy trắng tinh nhanh chóng bị lấm lem bùn đất.

Tất cả chết lặng. Hành động này khiến ai nấy đều sốc nặng, không ai có thể ngờ, cô ấy lại chọn tự hủy hình tượng như vậy!

Trước đó, Ellie và Lý Thiếu Long đều “biến hóa hình tượng”, nhưng là theo hướng hoàn mỹ hơn. Còn Lâm Viễn Dao… hoàn toàn đi ngược lại, khiến người ta không tài nào hiểu nổi.

Sau khi lăn vài vòng, Lâm Viễn Dao quỳ gối giữa mặt đất, dùng tay bốc hai vốc đất ướt, quệt thẳng lên khuôn mặt trắng trẻo của mình.

Chẳng mấy chốc, khuôn mặt cô đã trở nên lem nhem, chỉ còn lại đôi mắt đen láy như đá mã não vẫn lấp lánh cuốn hút.

Lâm Viễn Dao ra hiệu cho Liên Minh bắt đầu chụp. Ngay khi máy ảnh hướng về cô, cơ thể cô ấy co lại như con mèo ướt, dáng vẻ thất thểu, cô độc, như một đứa trẻ lang thang bị bỏ rơi nơi đầu đường xó chợ.

Biểu hiện của Lâm Viễn Dao khiến Liên Minh chấn động.

Chụp được hai tấm thì anh bỗng nhận ra điều gì đó không ổn, ảnh màu hoàn toàn không thể thể hiện được vẻ đẹp và cảm xúc mà cô mang lại.

Khung cảnh hồ nước núi non phía sau, vốn được xem là nền hoàn hảo, lại vô tình phá hỏng toàn bộ “cảm xúc” mà cô ấy tạo ra.

Liên Minh lập tức quyết định, không do dự, quay sang nhân viên bên cạnh căn dặn: “Tấm ảnh của cô gái này, nhớ ghi chú kỹ, nhất định phải rửa bằng ảnh đen trắng.”

Trong tấm ảnh, cô gái nhỏ bé đang run rẩy co ro, trông tội nghiệp đến chua xót, nhưng điều khiến người ta chú ý nhất là thứ duy nhất cô ấy ôm chặt trong lòng, như thể đó là tài sản quý giá duy nhất, sợ bị cướp mất.

Ai cũng nhìn ra được, món đồ đó với cô ấy có ý nghĩa thế nào.

Liên Minh điều chỉnh tiêu cự, lấy vật trong lòng cô ấy làm tiêu điểm chính, liên tục bấm máy chụp liên hoàn.

Đó chính là một logo đơn giản, nhãn hiệu của nước uống thể thao “Jinli”.

Do cô ấy ôm chặt chai nước trong lòng, chỉ còn phần logo lộ ra ngoài, nhưng chính sự che giấu ấy lại làm cho biểu tượng trở nên nổi bật và đầy sức nặng.

Mộc Vũ đứng bên cạnh không kìm được mà buông tiếng tán thán: “Lâm Viễn Dao đúng là một nhân tài. Giữa một rừng mỹ nữ, cô ấy lại giống như một con vịt con xấu xí đột nhiên tỏa sáng, lấn át tất cả những con thiên nga rực rỡ nhất.”

Hết Chương 42: Mỗi người một tuyệt chiêu.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page