Chương 2:
09/06/2024
Chương 12:
09/06/2024
Chương 11:
09/06/2024
Chương 10:
09/06/2024
Chương 9:
09/06/2024
Chương 8:
09/06/2024
Chương 7:
09/06/2024
Chương 6:
09/06/2024
Chương 5:
09/06/2024
Chương 4:
09/06/2024
Chương 3:
09/06/2024
Chương 1:
09/06/2024
Chương 13:
09/06/2024
Chương 14:
09/06/2024
Chương 15:
09/06/2024
Chương 16:
09/06/2024
Chương 17:
09/06/2024
Giao thức 4: Ăn uống thật lành mạnh, cố gắng hạn chế thức ăn bên ngoài, xin hãy thận trọng…
Giao thức 5: Phải cảnh giác với người giao hàng, nhất định phải tự mình nhận đồ ăn giao tới, nhất định phải ăn chậm nhai kỹ…
Giao thức 6: Lần tuân thủ quy tắc này, thời gian không rõ, giới hạn t.ử v.o.n.g là ***** người, chưa chắc có người sống sót…
…
“Lần đầu thử nghiệm Phó Lệ Diệp hoàn tất, đang chấm điểm, đã đạt tiêu chuẩn đề ra.”
“Phó Lệ Diệp thiết lập đường truyền ngoài mạng…”
“Phó Lệ Diệp bắt đầu vận hành.”
Tôi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào chiếc camera đối diện tôi.
Camera chợt lóe lên một điểm sáng đỏ.
Ngay sau đó, trên màn hình máy tính trước mặt tôi nhảy ra một cửa sổ.
Trong cửa sổ, xuất hiện một người đàn ông đã gầy đến mức không còn hình người.
Chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, mà tôi đã gần như không nhận ra anh ta.
“Xin chào, Trần Trạch, lại gặp nhau rồi.”
Giọng nói của anh ta rất yếu ớt, giống như ngọn đèn sắp tắt: “Tôi chờ đến ngày có một người ngồi vào vị trí này, phát hiện ra chân tướng mà tôi để lại, chỉ là không ngờ rằng lại là cậu. Mà thôi, tùy tiện đi, là ai cũng không sao cả…”
“Anh…” Tôi nói năng lộn xộn: “Là do anh làm!”
“Là tôi.”
“Phó Lệ…” Nói thật, tôi đã nhớ ra cái tên này, nhưng lại không nhớ rõ vẻ ngoài của người này.
“Phó Lệ à, chúng tôi đã quen biết nhau từ hồi còn nhỏ, cùng học đại học, cùng học chuyên ngành máy tính, cùng vào công ty này. Chúng tôi đã bàn bạc xong rồi, chờ đến khi dành dụm đủ tiền, sẽ cưới nhau.”
Diệp Đào nhẹ giọng nói, ngữ điệu rất nhẹ nhàng: “Thật ra Phó Lệ còn giỏi hơn tôi nhiều, có thể nói cô ấy là thiên tài ở mảng AI. Phó Lệ Diệp, là một chương trình tính toán thông minh mà chúng tôi lập trình cùng nhau, thiết kế cùng nhau. Đương nhiên, phải ăn ngay nói thật, công sức chủ yếu thuộc về cô ấy.
Đây vốn là dự án bí mật nhất của công ty, quan trọng nhất trong số những dự án quan trọng.
Thế nhưng, hơn một năm trước… cậu còn nhớ không? Vào một buổi sáng, khi các đồng nghiệp đi làm, thì phát hiện ra, Phó Lệ đã đột tử ở bàn làm việc mấy tiếng trước.
Từ đó về sau, tôi bắt đầu chán nản, mà dự án Phó Lệ Diệp này cũng tuyên bố kết thúc…”
“Nhưng trên thực tế, anh vẫn luôn tiếp tục thực hiện Phó Lệ Diệp?”
“Thật ra, tôi chỉ tiếp tục hoàn thiện nó mà thôi. Trong cái đêm Phó Lệ bất ngờ ra đi kia, cô ấy đã hoàn thành toàn bộ lập trình cơ bản cho Phó Lệ Diệp.”
“Sau khi hoàn thiện, anh đã đưa nó xâm nhập vào hệ thống nội bộ của công ty, thậm chí là của cả tòa nhà, tiến hành… trò chơi quy tắc tử vong trong cái đêm cách đây một tuần?”
“Đúng vậy.”
“Tên điên này!”
“Trần Trạch, cậu cảm thấy tôi là kẻ điên, chỉ là bởi vì cậu không biết chân tướng.”
“Ha ha, chân tướng sao, chẳng hạn như?”
“Tên vô dụng Lý Bảo Quốc kia, rõ ràng là chẳng có bản lĩnh gì, lại cứ cố gắng phấn đấu, đâm đầu làm việc một cách mù quáng, suốt ngày chìm đắm trong việc tăng ca, tăng ca, tăng ca, còn đăng bài lên trang cá nhân sau khi làm việc xong lúc nửa đêm, chỉ hận không thể báo cho cả thế giới, nhất là các lãnh đạo và ông chủ biết, gã lại tăng ca! Một tên chỉ biết làm việc, chẳng có tác cmn dụng gì mà lại làm liên lụy đến người khác, không phải nên chết đi sao?”
You cannot copy content of this page
Bình luận