Quy Tắc Ở Công Ty

Chương 14:

Chương trước

Chương sau

Diệp Đào ừ một tiếng, gật đầu.

Tôi chợt nhớ đến một chuyện, nhất thời máu nóng vọt lên đỉnh đầu, chỉ vào mặt Diệp Đào mà mắng: “Cái chết của Tiểu Triệu, anh cũng có trách nhiệm!”

Diệp Đào nhíu mày, trên khuôn mặt gầy gò trắng bệch là vẻ hờ hững: “Liên quan gì đến tôi?”

“Tôi đã nói với anh từ trước rồi, để cho cô ấy tan làm trước, anh lại không cho phép! Nếu cô ấy đi về thì có thể chết trong tay tên súc sinh Diêm Đầu To sao?”

Tôi hung hăng phun nước bọt vào anh ta, mắng: “Tăng ca! Tăng ca! Tăng ca! Tăng cmm chứ tăng!”

Tôi chuyển ghế dựa đi, ngồi ở cửa phòng in.

Tôi muốn tự mình canh giữ Diêm Đầu To.

Tôi nghe thấy tiếng gào thét của Diêm Đầu To trong phòng in.

Tiếng khóc la thất thanh này dần dần suy yếu.

Tôi liếc mắt nhìn màn hình điện thoại, thời gian đã gần đến 12 giờ khuya.

Đột nhiên, trong phòng in phía sau phát ra một tiếng gầm rú thảm thiết!

Ngay sau đó là một tiếng hét chói tai – Cháy!

Trong lòng tôi giật thót, vội vàng đứng lên, xoay người đẩy cửa ra!

Trong phòng in, thi thể của tên cuồng làm việc trước đó đã được đặt trong góc.

Trên sàn nhà giữa phòng, Diêm Đầu To nằm trên mặt đất, cơ thể vặn vẹo thành một tư thế kỳ lạ, không ngừng co giật, trong cổ họng phát ra những tiếng rên thê thảm ngắt quãng.

Trong tay ông ta, kẹp một điếu thuốc lá.

Mà ngay trên đầu ông ta, chuông báo cháy đang phát ra những âm báo chói tai.

Vòi phun đã mở ra, đang phun nước xối xả…

Không, đấy không phải là nước!

Mà là một loại chất lỏng ăn mòn nào đó!

Chất lỏng này rơi xuống sàn nhà, mặt sàn bị ăn mòn, thủng lỗ chỗ.

Còn Diêm Đầu To bị nước dội xuống, toàn thân bốc khói, quần áo của ông ta nhanh chóng rách ra, để lộ da thịt bên trong, m.á.u t.h.ị.t thối rữa và tan rã thành những mảng lớn…

Ngay trước mặt bao người, ông ta đang sống sờ sờ lại bị ăn mòn thành một đống nhầy nhớt và thịt vụn!

Đêm khuya, 12 giờ.

Trên màn hình máy tính của mọi người nhảy ra cửa sổ thông báo của phần mềm nội bộ công ty.

“Mọi người: Hiện tại, tiến độ t.ử.v.o.n.g theo quy tắc: 100%;

Các nhân viên thân mến, lần tuân thủ quy tắc này đã kết thúc tốt đẹp!

Xin hãy nhớ kỹ:

Công việc mãi không bao giờ hết, ví tiền của sếp mãi không bao giờ đầy!

Yêu quý cuộc sống, tan tầm đúng giờ.”

_ Người bạn thân thiết của mọi người, Phó Lệ Diệp.

Phó Lệ Diệp là cái gì?

Làm sao tôi nhớ được, hình như là một chương trình tính toán nào đó?

Lúc tôi quay lại công ty, đã là một tuần sau.

Sau khi trở về, tôi mới biết được, không chỉ có công ty chúng tôi, mà là toàn bộ toà nhà này đều bị niêm phong cả tuần.

Cảnh sát điều tra suốt một tuần, nhưng vẫn chưa điều tra được cái mọe gì.

Tôi cầm theo đơn từ chức đến công ty, định đưa cho quản lý Diệp Đào, nhưng lại bất ngờ biết được rằng Diệp Đào đã từ chức trước cả tôi.

Sếp tổng của bộ phận kỹ thuật chúng tôi, Lục Minh, tổng giám sát Lục, vỗ bả vai của tôi, nói lời thấm thía:

“A Trạch à, cậu vào công ty từ sớm, là vinh quang của bộ phận chúng ta, thậm chí là vinh quang của cả công ty ta. Về phần Diệp Đào, từ chức vì bệnh, vị trí này không ai khác, mà chỉ có cậu mới phù hợp ngồi vào đó!”

 

Hết Chương 14:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page