Quy Tắc Ở Công Ty

Chương 11:

Chương trước

Chương sau

Mỗi một tiếng đều như nện lên trái tim tôi!

Đêm nay đúng thật là quá kích thích, không những có người chết, mà đến đối thủ một mất một còn cũng chủ động nhào vào trong lòng tôi?

Tôi đi theo đằng sau Từ Hiểu Lệ, mãi cho đến cửa thang máy.

Cô ta xoay người, hai tay khoanh lại dưới bầu ngực nở nang, liếc tôi bằng ánh mắt cực kỳ gợi cảm: “Chỉ cần anh đưa ra một cái giá đủ lớn, tôi chắc chắn sẽ để cho anh sống sót, hoặc là trả thù lao, hoặc là đi lấy giấy chứng nhận kết hôn với tôi!”

Hả?

Tôi choáng váng, giấy chứng nhận kết hôn?

Bỏ qua vấn đề chuyện này vô lý đến mức nào, cưới cô nàng này về nhà, chắc chắn là xui xẻo!

“Vậy thù lao phải trả là bao nhiêu?”

“Sao hả? Dù có phải bỏ tiền ra, anh cũng không muốn cưới tôi?”

Cô ta dùng đầu lưỡi, liếm nhẹ cánh môi.

“Reng reng reng reng…”

Ngay khi tôi đang suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào, chuông điện thoại của cô ta vang lên.

“Xin chào, tôi đến giao hàng cho cô, đồ ăn đã được đặt trong thang máy số một, vui lòng nhận và đánh giá tốt, cảm ơn.”

“Được.”

Thật lạnh lùng, cô ta đáp lại một chữ được rồi lập tức cúp máy!

Thang máy số một ở ngay đằng sau tôi. Cô ta đi đến trước mặt tôi, rất gần, nghiêng người bấm nút thang máy.

Cô ta cố ý!

“Cho anh mười giây, khi thang máy đến phải cho tôi đáp án.”

Tôi không khỏi nuốt nước miếng.

Thang máy nhanh chóng đến nơi.

Cửa thang máy mở ra, Từ Hiểu Lệ đi vào bên trong, lấy đồ ăn đã đặt.

Nhưng mà, khi cô ta còn chưa bước hẳn vào trong thang máy, chiếc thang máy đã đột ngột rơi thẳng xuống dưới!

Chỉ trong nháy mắt, buồng thang máy đã không thấy đâu!

Trước mắt tôi, chỉ còn sót lại một chiếc chân xinh đẹp với tất chân đã bị chặt đứt!

Cùng với một chiếc điện thoại di động vẫn đang sáng màn hình.

Chiếc chân thon dài xinh đẹp được bao bọc trong chiếc quần Balenciaga màu đen, mang giày cao gót, vẫn còn đang co giật từng cơn.

Màu đỏ tươi bắn tung tóe trên mặt đất cho tôi biết rằng, tất cả đều là sự thật!

Đừng nói là bị cắt mất một chân khi còn đang sống sờ sờ, chảy ra bao nhiêu máu, chỉ riêng việc nơi này là tầng 32…

Thang máy rơi từ độ cao này xuống, Từ Hiểu Lệ chắc chắn đã chết!

Tôi ngồi xổm trên mặt đất, cầm lấy điện thoại của cô ta.

Ting ting ting! Trên màn hình điện thoại của cô ta có một loạt thông báo tin nhắn chưa đọc.

Tôi nhất thời sửng sốt.

Người phụ nữ này đúng là lừa cmn đảo!

Cô ta có cách cứu mạng cái cớt í!

Đồ lừa đảo!

Tôi đoán chừng chính cô ta cũng không dám mở tin nhắn ra xem, vì tất cả đều là tin nhắn đòi nợ!

Từ trên xuống dưới, có ít nhất ba mươi bốn mươi tin nhắn.

Cô ta là dân cờ bạc, không biết đã nợ bao nhiêu tiền!

Ngay từ đầu, cô ta đã lừa tôi rồi!

Cô ta muốn lợi dụng cơ hội khủng bố lần này để lừa tiền của tôi, rồi trả bớt số nợ kia!

Tôi ném điện thoại của cô ta xuống giếng thang máy, vội vàng chạy trở về.

Những lời nhắc nhở của quy tắc trong nhóm chat mới là đúng!

Mụ điên này!

Tôi không nhịn được mà tự trách mình, thầm mắng mình ngu xuẩn.

Trước đó, kẻ nặc danh trong nhóm chat đã nhắc nhở tổng cộng hai lần:

“Phải cảnh giác với hàng được giao tới.”

 

Hết Chương 11:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page