Chương 2:
09/06/2024
Chương 12:
09/06/2024
Chương 11:
09/06/2024
Chương 10:
09/06/2024
Chương 9:
09/06/2024
Chương 8:
09/06/2024
Chương 7:
09/06/2024
Chương 6:
09/06/2024
Chương 5:
09/06/2024
Chương 4:
09/06/2024
Chương 3:
09/06/2024
Chương 1:
09/06/2024
Chương 13:
09/06/2024
Chương 14:
09/06/2024
Chương 15:
09/06/2024
Chương 16:
09/06/2024
Chương 17:
09/06/2024
Từ Hiểu Lệ ngả người dựa vào tôi, dùng vòng một đầy đặn của cô ta cọ vào cánh tay của tôi.
Tôi theo bản năng lui về phía sau, đột nhiên đảo mắt đến vị trí bên, vội vàng nhìn ngó xung quanh, rồi nói: “Tiểu Triệu đâu??”
Tôi nghiêng đầu sang: “Đại Phan, thấy Tiểu Triệu đâu không…”
À.
Đại Phan chết rồi.
“Anh quan tâm Tiểu Triệu làm gì? Cô ta bị Diêm Đầu To gọi lên rồi. Hừ, đám đàn ông các anh đã biết phụ nữ là gì, làm sao có hứng thú với một cô nhóc lông còn chưa dài được chứ?”
Từ Hiểu Lệ bất mãn nói: “Còn mấy tiếng nữa là đến nửa đêm rồi, trong khoảng thời gian này cái gì trồi lên nhiều nhất, không cần em phải nói thêm nữa chứ? Tín hiệu của cả công ty đều bị nhiễu, chỉ có nhà vệ sinh nữ là thỉnh thoảng có một chút tín hiệu, lúc nãy em mới đặt cơm ngoài rồi, anh đi theo lấy đồ với em nhé? Cụ thể thế nào, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, sao hả?”
Trong lòng tôi bắt đầu bồn chồn.
Nghe theo cô ta?
Hay là tuân theo chỉ thị của quy tắc, không đi lung tung?
“Ma, ma kìa, bên ngoài cửa sổ có ma! Tôi thấy rồi! Là tên cuồng làm việc đã chết ở phòng in ấn!”
Đột nhiên, một người ở trong góc hét lên.
Soạt.
Những người ngồi gần cửa sổ đều đứng dậy, kéo hết tất cả rèm gấp xuống.
Tôi quyết định, rằng mình nên đi ra ngoài với Từ Hiểu Lệ một chuyến.
Bởi vì, bất kể những gì cô ta nói có lý hay không, ít nhất dựa theo lời nhắc nhở của quy tắc kia, vẫn được gọi đồ ăn ngoài.
Chỉ là phải dè chừng người giao hàng một chút, chắc là vẫn ổn.
Tôi nhìn Từ Hiểu Lệ, nhỏ giọng nói: “Tôi đi với cô, đi thôi.”
Từ Hiểu Lệ cười khẽ, giống như đã đoán trước được tôi nhất định sẽ đồng ý.
Tôi có hơi hối hận.
Ôi, đàn ông…
Cô ta xoay người đi ra ngoài cửa, tôi đi sát theo sau.
Chúng tôi đi đến hành lang, vết máu trên cánh cửa cuốn kia vẫn rõ ràng như trước.
“Tôi có nhắn lại với người giao hàng, đặt đồ trong thang máy đưa lên là được, chúng ta đi sang thang máy bên kia chờ đi.”
Tôi không kìm được mà gật đầu, cô gái này thật thông minh.
Quy tắc 4: Phải cảnh giác với người giao hàng.
Thế nên không cho người giao hàng đi lên, đã được chưa?
“Được, bây giờ có thể nói được rồi, cô có cách nào không?”
Nào ngờ, tôi vừa nói xong, Từ Hiểu Lệ đột nhiên xoay người lại, một tay túm lấy tay tôi, đè lên tường!
Khuôn mặt của cô ta kề sát vào mặt tôi, duỗi ngón trỏ trắng như tuyết ra, đặt trên môi tôi.
“Im lặng.”
Đệch.
Sao trước kia tôi không phát hiện ra cô gái này lại sếch xi đến vậy?
Ngay sau đó, tôi lại cảm giác bên dưới bị cô ta dùng đầu gối cọ nhẹ một cái.
Đúng là yêu cmn tinh!
Vẻ ngoài của cô ta không tệ, còn vô cùng trắng trẻo, mặc bộ trang phục công sở màu xám, đi giày cao gót, tất chân bao bọc bắp đùi…
Như này thì ai mà đỡ được?
Nhưng mà chuyện gì ra chuyện đó, cuối cùng tôi cũng cảm thấy cô ta là lạ, nhưng lại không thể nói rõ là lạ ở đâu.
Cô ta dùng ánh mắt rù quến nhìn tôi trong chốc lát, ngay khi tôi sắp không gồng nổi nữa, cuối cùng cô ta cũng chịu buông tôi ra.
Cộp cộp cộp, tiếng âm thanh phát ra khi giày cao gót nện lên mặt đất.
You cannot copy content of this page
Bình luận