Danh sách chương

Chương 1:

10/04/2025

Chương 2:

10/04/2025

Chương 3:

10/04/2025

Chương 4:

10/04/2025

Chương 5:

10/04/2025

Chương 6:

10/04/2025

Chương 7:

10/04/2025

Chương 8:

10/04/2025

Chương 9:

10/04/2025

Chương 10:

10/04/2025

Chương 11:

10/04/2025

Chương 12:

10/04/2025

Chương 13:

10/04/2025

Chương 14:

10/04/2025

Chương 15:

10/04/2025

Chương 16:

10/04/2025

Chương 17:

10/04/2025

Chương 18:

10/04/2025

Chương 19:

10/04/2025

Chương 20:

10/04/2025

Chương 21:

10/04/2025

Chương 22:

10/04/2025

Chương 23:

10/04/2025

Chương 24:

10/04/2025

Chương 25:

10/04/2025

Chương 26:

10/04/2025

Chương 27:

10/04/2025

Chương 28:

10/04/2025

Chương 29:

10/04/2025

Chương 30:

10/04/2025

Chương 31:

10/04/2025

Chương 32:

10/04/2025

Chương 33:

10/04/2025

Chương 34:

10/04/2025

Chương 35:

10/04/2025

Chương 36:

10/04/2025

Chương 37:

10/04/2025

Chương 38:

10/04/2025

Chương 39:

10/04/2025

Chương 40:

10/04/2025

Chương 41:

10/04/2025

Chương 42:

10/04/2025

Chương 43:

10/04/2025

Chương 44:

10/04/2025

Chương 45:

10/04/2025

Chương 46:

10/04/2025

Chương 47:

10/04/2025

Chương 48:

10/04/2025

Chương 49:

10/04/2025

Chương 50:

10/04/2025

Chương 51:

10/04/2025

Chương 52:

10/04/2025

Chương 53:

10/04/2025

Chương 54:

10/04/2025

Chương 55:

10/04/2025

Chương 56:

10/04/2025

Chương 57:

10/04/2025

Chương 58:

10/04/2025

Chương 59:

10/04/2025

Chương 60:

10/04/2025

Chương 61:

10/04/2025

Chương 62:

10/04/2025

Chương 63:

10/04/2025

Chương 64:

10/04/2025

Chương 65:

10/04/2025

Chương 66:

10/04/2025

Chương 67:

10/04/2025

Chương 68:

10/04/2025

Chương 69:

10/04/2025

Chương 70:

10/04/2025

Chương 71:

10/04/2025

Chương 72:

10/04/2025

Chương 73:

10/04/2025

Chương 74:

10/04/2025

Chương 75:

10/04/2025

Chương 76:

10/04/2025

Chương 77:

10/04/2025

Chương 78:

10/04/2025

Chương 79:

10/04/2025

Chương 80:

10/04/2025

Chương 81:

10/04/2025

Chương 82:

10/04/2025

Chương 83:

10/04/2025

Chương 84:

10/04/2025

Chương 85:

10/04/2025

Chương 86:

10/04/2025

Chương 87:

10/04/2025

Chương 88:

10/04/2025

Chương 89:

10/04/2025

Chương 90:

10/04/2025

Chương 91:

10/04/2025

Chương 92:

10/04/2025

Chương 93:

10/04/2025

Chương 94:

10/04/2025

Chương 95:

10/04/2025

Chương 96:

10/04/2025

Chương 97:

10/04/2025

Chương 98:

10/04/2025

Chương 99:

10/04/2025

Chương 100:

10/04/2025

Chương 101:

10/04/2025

Chương 102:

10/04/2025

Chương 103:

10/04/2025

Chương 104:

10/04/2025

Chương 105:

10/04/2025

Chương 106:

10/04/2025

Chương 107:

10/04/2025

Chương 108:

10/04/2025

Chương 109:

10/04/2025

Chương 110:

10/04/2025

Chương 111:

10/04/2025

Chương 112:

10/04/2025

Chương 113:

10/04/2025

Chương 114:

10/04/2025

Chương 115:

10/04/2025

Chương 116:

10/04/2025

Chương 117:

10/04/2025

Chương 118:

10/04/2025

Chương 119:

10/04/2025

Chương 120:

10/04/2025

Chương 121:

10/04/2025

Chương 122:

10/04/2025

Chương 123:

10/04/2025

Chương 124:

10/04/2025

Chương 125:

10/04/2025

Chương 126:

10/04/2025

Chương 127:

10/04/2025

Chương 128:

10/04/2025

Chương 129:

10/04/2025

Chương 130:

10/04/2025

Chương 131:

10/04/2025

Chương 132:

10/04/2025

Chương 133:

10/04/2025

Chương 134:

10/04/2025

Chương 135:

10/04/2025

Chương 136:

10/04/2025

Chương 137:

10/04/2025

Chương 138:

10/04/2025

Chương 139:

10/04/2025

Chương 140:

10/04/2025

Chương 141:

10/04/2025

Chương 142:

10/04/2025

Chương 143:

10/04/2025

Chương 144:

10/04/2025

Chương 145:

10/04/2025

Chương 146:

10/04/2025

Chương 147:

10/04/2025

Chương 148:

10/04/2025

Chương 149:

10/04/2025

Chương 150:

10/04/2025

Chương 151:

10/04/2025

Chương 152:

10/04/2025

Chương 153:

10/04/2025

Chương 154:

10/04/2025

Chương 155:

10/04/2025

Chương 156:

10/04/2025

Chương 157:

10/04/2025

Chương 158:

10/04/2025

Chương 159:

10/04/2025

Chương 160:

10/04/2025

Chương 161:

10/04/2025

Chương 162:

10/04/2025

Chương 163:

10/04/2025

Chương 164:

10/04/2025

Chương 165:

10/04/2025

Chương 166:

10/04/2025

Chương 167:

10/04/2025

Chương 168:

10/04/2025

Chương 169:

10/04/2025

Chương 170:

10/04/2025

Chương 171:

10/04/2025

Chương 172:

10/04/2025

Chương 173:

10/04/2025

Chương 174:

10/04/2025

Chương 175:

10/04/2025

Chương 176:

10/04/2025

Chương 177:

10/04/2025

Chương 178:

10/04/2025

Chương 179:

10/04/2025

Chương 180: Phiên ngoại

10/04/2025

Chương 181:

10/04/2025

Chương 182:

10/04/2025

Chương 183:

10/04/2025

Chương 184:

10/04/2025

Chương 185:

10/04/2025

Chương 186:

10/04/2025

Chương 187:

10/04/2025

Chương 188:

10/04/2025

Chương 189:

10/04/2025

Chương 190:

10/04/2025

Chương 191:

10/04/2025

Chương 192:

10/04/2025

Chương 193:

10/04/2025

Chương 194:

10/04/2025

Chương 195:

10/04/2025

Chương 196:

10/04/2025

Chương 197:

10/04/2025

Chương 198:

10/04/2025

Chương 199:

10/04/2025

Chương 200:

10/04/2025

Chương 201:

10/04/2025

Chương 202:

10/04/2025

Chương 203:

10/04/2025

Chương 204:

10/04/2025

Chương 205:

10/04/2025

Chương 206:

10/04/2025

Chương 207:

10/04/2025

Chương 208:

10/04/2025

Chương 209:

10/04/2025

Chương 210:

10/04/2025

Chương 211:

10/04/2025

Chương 212:

10/04/2025

Chương 213:

10/04/2025

Chương 214:

10/04/2025

Chương 215:

10/04/2025

Chương 216:

10/04/2025

Chương 217:

10/04/2025

Chương 218:

10/04/2025

Chương 219:

10/04/2025

Chương 220:

10/04/2025

Chương 221:

10/04/2025

Chương 222:

10/04/2025

Chương 223:

10/04/2025

Chương 224:

10/04/2025

Chương 225:

10/04/2025

Chương 226:

10/04/2025

Chương 227:

10/04/2025

Chương 228:

10/04/2025

Chương 229:

10/04/2025

Chương 230:

10/04/2025

Chương 231:

10/04/2025

Chương 232:

10/04/2025

Chương 233:

10/04/2025

Chương 234:

10/04/2025

Chương 235:

10/04/2025

Chương 236:

10/04/2025

Chương 237:

10/04/2025

Chương 238:

10/04/2025

Chương 239:

10/04/2025

Chương 240:

10/04/2025

Chương 241:

10/04/2025

Chương 242:

10/04/2025

Chương 243:

10/04/2025

Chương 244:

10/04/2025

Chương 245: Phiên ngoại kiếp trước của Quách Kiêu

10/04/2025

Quốc Sắc Sinh Hương

Chương 3:

Chương trước

Chương sau

 

Bà tử phòng bếp bắt đầu dọn cơm, Lâm thị đợi hồi lâu không thấy nữ nhi đi vào, tò mò đi đến cửa nhà chính, chỉ thấy nữ nhi đang ngẩng đầu nhỏ đứng dưới cây đào trong viện, mặc bối tử màu hồng đào, đỉnh đầu chải hai búi tóc, đang không chớp mắt nhìn chằm chằm vào cành đào nở đầy hoa, như một pho tượng nữ đồng, ngây thơ khả ái, khờ khạo đáng yêu, ngây ngô hồn nhiên.

 

“An An, ăn cơm đi, cơm nước xong xuôi lại ngắm hoa.” Lâm thị cười gọi nàng.

 

Cổ Tống Gia Ninh mỏi nhừ, rốt cuộc đợi đến lúc mẫu thân mắc câu, nàng hài lòng xoa xoa cổ, vui vẻ chạy về phía mẫu thân: “Nương, tỷ tỷ nói hoa đào ở trên Đào Hoa Đảo đều nở hết rồi, từng phiến từng phiến đặc biệt xinh đẹp, người cũng dẫn con đi nhé?”

 

Từ xưa tới nay quả phụ lắm chuyện thị phi, sau khi trượng phu qua đời, Lâm thị thứ nhất không có tâm tình du ngoạn, thứ hai lo lắng/ bị người nói bậy nói bạ gây ra chuyện hiểu lầm vô căn cứ, liền liên tục giam mình ở hậu trạch, quanh năm suốt tháng ít khi đi ra ngoài. Lúc này nữ nhi làm nũng, Lâm thị phản ứng đầu tiên là bất đắc dĩ, sờ sờ đỉnh đầu nữ nhi nói: “Hôm kia cả nhà nhị thúc đi ngắm hoa, gọi con đi con không đi, giờ đang hối hận đúng không?”

 

Tống Gia Ninh chu môi, ôm lấy mẫu thân nói lầm bầm: “Con muốn ở cùng với nương, nương mang con đi được không? Con rất lâu rồi không có ra khỏi nhà.”

 

Lâm thị nghe vậy, giật mình. Nữ nhi hoạt bát hiếu động, ba năm này chịu tang phụ thân chắc cũng nghẹn hỏng rồi, vừa ra hiếu liền mỗi ngày đi theo sau lưng chất nữ, buổi sáng đi tìm tỷ muội tốt lân cận chơi, giữa trưa sắp tới giờ ăn cơm mới về, ăn xong tiếp tục chạy ra ngoài, nhưng từ sau tháng giêng nữ nhi liên tục mấy đêm gặp ác mộng, tiểu nha đầu liền không thích chạy nhảy, mỗi ngày đều canh giữ ở bên người Lâm thị.

 

“An An nói thật với nương, có phải con cãi nhau với tỷ tỷ rồi không?” Dắt nữ nhi vào nhà, Lâm thị ngồi xuống, vịn bả vai nữ nhi hỏi.

 

Tống Gia Ninh mờ mịt lắc đầu: “Không có ạ, nương vì sao hỏi như vậy?”

 

Vẻ mặt nữ nhi không giống giả bộ, Lâm thị càng hoang mang, nghi ngờ nói: “Vậy con vì sao không đi tìm con bé chơi?”

 

Tống Gia Ninh đã hạ quyết tâm muốn gây bất hòa với cả nhà nhị thúc, vẫn luôn đợi cơ hội nhắc nhở mẫu thân sự quá quắt của cả nhà nhị thúc, lúc này liền cúi đầu xuống, nắm chặt bàn tay nhỏ bé rầu rĩ nói: “Tỷ tỷ không thích con, ngày đó con đi tìm nàng, nghe thấy nhị thẩm khuyên tỷ tỷ đừng khi dễ con. Tỷ tỷ mất hứng, nhị thẩm đã nói, nói nhà chúng ta có tiền, tỷ tỷ đối tốt với con, nương mới nguyện ý cho nhị thẩm tiền, còn nói chờ nhà chúng ta dùng hết tiền rồi, tỷ tỷ có thể khi dễ con.”

 

Lâm thị sắc mặt đột biến, nữ nhi mới mười tuổi, chỉ biết ăn uống chơi ngủ, chắc chắn sẽ không nói dối, đệ muội này . . .

 

“Nương, nhị thẩm bảo tỷ tỷ khi dễ con, thím ấy có phải cũng không thích con hay không?” Tống Gia Ninh ngẩng đầu, đôi mắt đo đỏ hỏi. Nàng thật sự ủy khuất, vì kiếp trước thúc thím khắt khe rồi lại khe khắt .

 

Nữ nhi hồ đồ lờ mờ tội nghiệp, Lâm thị lập tức cũng đỏ mắt lên, bỗng nhiên đặc biệt áy náy. Lâm thị vẫn cảm thấy chính mình mệnh khổ, lão phụ mẫu cưng yêu mình như châu như ngọc nay đã qua đời, ca ca đã từng huynh muội tình thâm lại mềm tai, bởi vì chị dâu lại dần dần xa cách mình, lấy chồng ở Giang Nam xa xôi, thời gian ân ái không tới vài năm, trượng phu cũng bất hạnh bệnh nặng qua đời. Qua ba năm, Lâm thị cả ngày đắm chìm trong đau khổ, lại quên mất nữ nhi so với mình mệnh càng khổ hơn, tuổi còn nhỏ không có phụ thân, thật tình thích thím cùng đường tỷ nhìn như hiền lành kia, kỳ thực giấu giếm tâm cơ.

 

“Làm sao thế được, An An chúng ta rất nghe lời rất hiểu chuyện, ai cũng thích An An.” Kìm nén nước mắt, Lâm thị hôn trán nữ nhi, ôn nhu nói.

 

Giọt nước mắt to như hạt đậu của Tống Gia Ninh xoạch rớt xuống, có nương thật tốt, cảm giác được mẫu thân dỗ dành thật tốt.

 

Nữ nhi nói khóc liền khóc, Lâm thị luống cuống, biết rõ nữ nhi muốn đi nhìn từng phiến từng phiến hoa đào, Lâm thị lập tức dụ dỗ nói: “An An đừng khóc, nương đồng ý dẫn con đi chơi, con nếu như khóc sưng mắt, chúng ta liền không thể ra cửa đâu.”

 

Tống Gia Ninh lập tức nín khóc mỉm cười.

 

Lâm thị cũng cười, tự mình giúp nữ nhi lau mặt, thoa son lại lần nữa, lại dắt nữ nhi đi ăn cơm.

 

Điểm tâm rất đơn giản, hai mẹ con một người một chén mì, chính giữa bày một cái đĩa đựng bốn cái bánh bao canh nhân thịt [1]. Đây đều là hương vị trẻ /tuổi thơ mà Tống Gia Ninh hoài niệm thật sâu / đã lâu, nghe mùi cơm chín liền ứa ra nước miếng, lập tức ngồi lên ghếtròn hồng mộc, trước kẹp lên một cái bánh bao, chấm chấm dấm chua, vui vẻ bắt đầu ăn.

 

   [1] Bánh bao này bên trong có cả nước súp, thường thì khi ăn cắn nhẹ trên núm rồi húp nước canh, có đôi khi còn phải sử dụng chiếc ống hút mới thưởng thức được món này.

 

Ăn xong một cái bánh bao, Tống Gia Ninh bắt đầu ăn mì, ăn hai ngụm mì lại ăn tôm bóc vỏ, mặn chay phối hợp, cực ngon / ăn rất ngon, ăn ngon cực kỳ.

 

Lâm thị ba năm nay ăn uống không ngon miệng, nhưng hôm nay không biết là bị dáng vẻ ăn ngấu ăn nghiến của nữ nhi lây nhiễm, hay là do mới vừa nghĩ thông suốt, quyết định dưỡng tốt thân thể chiếu cố nữ nhi cả đời, nhìn nữ nhi ăn ngon như vậy, khẩu vị của Lâm thị tốt lên, bình thường chỉ ăn mấy ngụm mì, sáng nay tất cả đều ăn, còn gắp một cái bánh bao.

 

Tống Gia Ninh nhìn thấy, cực kỳ cao hứng, kẹp cái bánh bao canh cuối cùng hiếu kính mẫu thân: “Nương ăn nữa đi.”

 

Lâm thị lắc đầu cười: “An An ăn đi, nương đã no rồi.”

 

Tống Gia Ninh ngắm vòng eo thon thả của mẫu thân, liền nghĩ chắc mẫu thân  ăn nhiều sợ mập, lúc này mới tự mình ăn.

 

Sau khi ăn xong Lâm thị bảo nha hoàn thông báo xa phu chuẩn bị xe la, bản thân thì quay về nội thất thay quần áo, đổi áo xuân thêu hoa lan trên người thành bối tử màu xanh mộc mạc, phía dưới phối với quần trắng, mộc mạc thanh nhã, là loại ăn mặc đi trên đường không thu hút chút nào. Quần áo thay xong, Lâm thị lại đổi ngọc trâm đang mang trên đầu thành mộc trâm, duy nhất không đổi, là khuôn mặt mỹ nhân trắng nõn thanh lệ, ngàn dặm mới tìm được một.

 

Nhìn mình trong gương, Lâm thị bỗng dưng sinh ra một tia thương cảm, hoa đào nở phải có người thưởng thức, cho dù nàng xinh đẹp, thì tướng công cũng đã sớm không còn trên nhân gian để mà nhìn ngắm.

 

“Phu nhân.” Nha hoàn Thu Nguyệt cầm mũ che mặt màu trắng đi tới, nhẹ giọng kêu.

 

Lâm thị hoàn hồn, cười nhạt một tiếng.

 

Ăn mặc vậy là được rồi, Lâm thị nắm bàn tay mập của nữ nhi, mang theo Thu Nguyệt đi ra ngoài, đi ra cửa viện đại phòng, đối diện trông thấy Hồ Thị bước chân vội vàng. Bởi vì lời nói của nữ nhi, trong lòng Lâm thị đã không thích người chị em dâu này, nhưng ngoài mặt cấp bậc lễ nghĩa vẫn phải duy trì, liền tạm thời gỡ xuống mũ che mặt, khách khí hỏi Hồ Thị: “Đệ muội có vẻ vội vàng thế, đã xảy ra chuyện gì sao?”

 

Hồ Thị không để lại dấu vết mà dò xét hai mẹ con Tống Gia Ninh một phen, cười khan nói: “Không có việc gì không có việc gì, nghe nói ngươi muốn đi ra ngoài, ta tới đây nhìn một cái.”

 

Lâm thị cúi đầu nhìn con gái, cười nhẹ nói: “An An muốn đi ngắm hoa đào, ta thấy thời tiết không tệ, mang con bé đi Đào Hoa Đảo dạo chơi.”

 

Hồ Thị mừng thầm, ngoài miệng lại nói:” Là nên đi xem, chị dâu mỗi ngày buồn bực trong phòng, đi ra ngoài hít thở không khí, đối với thân thể ngươi cũng tốt. Vậy các ngươi mau đi đi, bây giờ người lên thuyền ở bến tàu còn chưa nhiều, chậm thêm chút phải chen lấn đó.” Nói xong còn ân cần mời đi qua.

 

Lâm thị gật gật đầu, dẫn nữ nhi rời đi.

 

Hồ Thị cười tiễn hai mẹ con tới cửa, tận mắt nhìn xe la nhà mình rẽ ngoặt, nàng ta lập tức gọi nữ nhi tới, dùng danh nghĩa thăm người thân về nhà mẹ đẻ. Hai huyện thành tiếp giáp, nhưng Lâm thị ngồi trên xe la đi chậm chạp, chút nữa đệ đệ cỡi lừa đuổi theo, nói không chừng có thể đuổi kịp trước khi Lâm thị đến bờ Thái Hồ.

~

 

Xe la đi vừa ổn định vừa chậm, nhưng Lâm thị mang theo nữ nhi chơi xuân, vốn chính là vì muốn thả  lỏng, bởi vậy cũng không nóng nảy.

 

Giang Nam cảnh xuân tươi đẹp, bình thường hai bên quan lộ đều có phong cảnh có thể thưởng thức, ruộng nước lăn tăn sóng sánh phản chiếu ánh nắng, liễu xanh đong đưa theo gió, thường xuyên còn có mấy gốc đào, mai đập vào mi mắt, kèm theo tiếng chim tước thanh thúy vui tai líu lo ríu rít, yên tĩnh bình thản, giống như một bức họa Giang Nam đầy ý nghĩa.

 

“Nương, người nhìn bầu trời kìa!” Tống Gia Ninh nằm sấp bên cửa sổ ngắm cảnh, bỗng nhiên hưng phấn gọi mẫu thân.

 

Lâm thị dựa tới, ngẩng đầu, liền nhìn thấy một đàn chim nhạn kết đội mà đi, một đường bay về phương bắc.

 

Tức cảnh sinh tình, Lâm thị bỗng nhiên có chút nhớ nhà ở kinh thành. Trượng phu qua đời, huynh trưởng tới đây phúng viếng, đã từng lặng lẽ hỏi Lâm thị có muốn tái giá hay không. Lâm thị không muốn, hơn nữa cũng không muốn ảnh hưởng đến tình cảm của anh trai và chị dâu, thật sự muốn tái giá, trước tiên bà phải về nhà mẹ đẻ, nhưng chị dâu không thích nàng, gặp mặt nhất định sẽ nói lời lạnh nhạt châm chọc.

 

Sờ sờ đầu con gái, Lâm thị một lần nữa ngồi thẳng ngay ngắn lại.

 

Xe la rời đi nửa canh giờ, rốt cuộc cũng đi tới bờ Thái Hồ, trời quang vạn dặm khói sóng mênh mông, đảo nhỏ cách gần bờ chính là Đào Hoa Đảo, mỗi khi tới ngày xuân ở trên đảo hoa đào như ráng (2), ở bản địa cũng khá nổi danh. Đến tiết hoa nở, dân chúng, phú thương, quan phủ nhân gia xa gần sẽ chọn ngày lành tháng tốt trời trong nắng ấm lên đảo du ngoạn, ngắm hoa.

 

[2] Ráng, trong khoảng trời không thâm thấp có khí mù, lại có bóng mặt trời xiên ngang thành các màu rực rỡ, thường thấy ở lúc mặt trời mới mọc hay mới lặn gọi là ráng.

 

Hai mẹ con tới sớm, bên bờ không người, trên mặt hồ tổng cộng có ba con thuyền nhỏ, một cái thuyền ô bồng đã xuất phát, một cái thuyền ô bồng ngừng ở bên cạnh, còn có một chiếc thuyền nhỏ đơn sơ khác, là loại hình bình thường dân chúng có kinh tế eo hẹp thích ngồi. Lâm thị đồ cưới phong phú tình hình kinh tế dư dả, sau khi xuống xe, nha hoàn Thu Nguyệt trực tiếp tiến lên hỏi giá thuyền ô bồng.

 

“Nếu muốn bao thuyền thì năm đồng, còn nếu đi lẻ thì đợi đủ mười ngườisẽ khởi hành, mỗi người 50 văn.” Người chèo thuyền dùng tiếng bản địa nói.

 

Thu Nguyệt trực tiếp lấy ra năm đồng, đưa cho người chèo thuyền: “Phu nhân nhà ta bao thuyền.”

 

Người chèo thuyền cười nói được, thu bạc, ân cần bắc ván để lên boong thuyền.

 

Lâm thị nắm chặt bàn tay nhỏ bé của con gái, hai mẹ con cùng lên thuyền.

 

Chủ tớ ba người ngồi xuống, người chèo thuyền vừa muốn xuất phát, trên bờ bỗng nhiên truyền đến hai tiếng vó ngựa dồn dập, có người cao giọng hô: “Đợi một chút!”

 

Trong thanh âm kia trung khí mười phần, người chèo thuyền ngẩng đầu, hai đầu ngựa lớn màu đen đã gần ngay trước mắt, một người đầu lĩnh mặc một thân áo bào xám, mày rậm mắt to, vô cùng đoan chính, có loại khí thế của người tập võ. Thấy hắn không có chống thuyền, nam nhân mày rậm liền thả chậm tốc độ, bảo người phía sau đứng trước mặt hắn.

 

Người chèo thuyền nhìn sang, liếc thấy liền ngây người. Nhìn tới vị này, tuổi ngoài 30, mặc trường bào màu đen cổ tròn , bên hông treo ngọc bội bạch ngọc, dưới ánh mặt trời hiện ra ánh sáng mê người, vừa nhìn cách ăn mặc chính là xuất thân gia đình giàu có. Lại nhìn dung mạo người này, lông mày như thanh phong mắt giống như hàn tinh, khuôn mặt lạnh lùng, so với Tướng Quân trên sân khấu còn uy nghiêm hơn.

 

Nhìn đến xuất thần, lại không có chú ý tới đối phương xuống ngựa lúc nào, chờ thuyền phu kịp phản ứng, nam nhân mặt lạnh đã đi nhanh lên thuyền.

 

Người chèo thuyền khó xử, vừa muốn giải thích thuyền này đã được người bao , nam tử rớt lại phía sau bỗng nhiên ném một vật tới, người chèo thuyền theo bản năng đón được, cúi đầu nhìn lên, khá lắm, lại là một đĩnh bạc. Người chèo thuyền nhếch miệng cất đĩnh bạc vào trong ngực, người không nhúc nhích, dựng thẳng tai nghe động tĩnh bên trong thuyền, nếu như ba nữ nhân không làm khó, hắn liền yên lặng chống thuyền rời đi, lợi nhuận hai phần tiền.

 

Thu Nguyệt mặt lộ rõ vẻ tức giận, dùng ánh mắt hỏi thăm chủ tử, chỉ cần phu nhân ra lệnh một tiếng, nàng lập tức đi tìm người chèo thuyền lý luận.

 

Lâm thị đeo mũ che mặt, xuyên qua mũ sa nhanh chóng liếc mắt nhìn hai người, khẽ lắc đầu một cái với Thu Nguyệt.

 

 

Thu Nguyệt cũng nhìn ra hai nam nhân mới tới không dễ chọc, hiểu chuyện mà cúi thấp đầu, không nên nhìn thì không nhìn, miễn cho gây phiền toái.

 

Lâm thị lánh ở một bên, Tống Gia Ninh vốn định liếc mắt nhìn liền thu hồi ánh mắt, cũng không biết vì sao, nàng càng nhìn nam nhân áo đen đối diện lại càng thấy quen mắt, càng nhìn quen mắt lại càng nhịn không được nhìn chằm chằm, nỗ lực nhớ lại xem mình không phải là đã gặp người này ở nơi nào rồi chứ. Kết quả nhìn quá mức nhập thần, nam nhân áo đen bỗng nhiên nhìn nàng, ánh mắt sắc bén như đao.

 

Tống Gia Ninh hoảng hốt, vội vàng trốn ra sau, sau đó ngay trong khoảnh khắc ngắn ngủi chạm ánh mắt với nam nhân này, Tống Gia Ninh bỗng nhiên nhớ ra. Nàng chưa từng gặp qua nam nhân áo đen này, nhưng nàng từng trải qua bảy năm với một con em thế gia rất giống đối phương, người kia, chính là Thế tử Vệ Quốc Công phủ danh tiếng lẫy lừng kinh thành…..

 

Quách Kiêu.

 

Hết Chương 3:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page