Chương 1: Quản Gia Ác Ma
11/07/2025
Chương 2:
11/07/2025
Chương 3:
11/07/2025
Chương 4:
11/07/2025
Chương 5:
11/07/2025
Chương 6:
12/07/2025
Chương 7:
12/07/2025
Chương 8:
12/07/2025
Chương 9:
12/07/2025
Chương 10:
12/07/2025
Chương 11:
13/07/2025
Chương 12:
13/07/2025
Chương 13:
13/07/2025
Chương 14:
13/07/2025
Chương 15:
13/07/2025
Chương 16:
13/07/2025
Chương 17:
13/07/2025
Chương 18:
13/07/2025
Chương 19:
13/07/2025
Chương 20:
13/07/2025
Chương 21:
14/07/2025
Chương 22:
14/07/2025
Chương 23:
14/07/2025
Chương 24:
14/07/2025
Chương 25:
14/07/2025
Chương 26:
15/07/2025
Chương 27:
15/07/2025
Chương 28:
15/07/2025
Chương 29:
15/07/2025
Chương 30:
15/07/2025
Chương 31:
16/07/2025
Chương 32:
16/07/2025
Chương 33:
16/07/2025
Chương 34:
16/07/2025
Chương 35:
16/07/2025
Chương 36:
16/07/2025
Chương 37:
16/07/2025
Chương 38:
16/07/2025
Chương 39:
16/07/2025
Chương 40:
16/07/2025
Thế là Tạ Lăng Duệ cất tiếng: “Nhà tôi rất có tiền, bộ đồ tôi đang mặc thôi cũng đã hơn hai trăm ngàn rồi! Tôi tuyệt đối xứng đáng hai trăm triệu! Nói mẹ tôi mang hai trăm triệu đến chuộc tôi, không thì cứ giết luôn đi!”
Cậu vừa dứt lời liền bị tát thêm một phát vào sau đầu, tên bắt cóc vừa chửi vừa mắng:
“Nổ vừa thôi! Còn hơn hai trăm ngàn á? Cái bộ đồ trên người mày đem cho ông già ăn xin ở đầu ngõ, ông ấy còn chê rách, mà còn đòi hai trăm triệu tiền chuộc? Mơ à! Tụi tao là bắt cóc chuyên nghiệp, không bao giờ hét giá trên trời! Mấy câu kiểu giết con tin chỉ dùng khi đàm phán không được thôi!”
Tạ Vân Mộng bên kia nghe toàn bộ cuộc trò chuyện: …
Thằng ngu đó thật sự là con mình sao? Chắc giống cha nó quá, hay là phải “mở tài khoản mới” thôi chứ giao công ty cho nó thế này thì đúng là vô trách nhiệm hết mức…
Nhưng mà… mấy tên bắt cóc này thực sự không phải do con bà thuê giả vờ à? Chứ hai trăm ngàn? Ít quá đi chứ? Tiền tiêu vặt ba ngày của nó còn hơn thế.
Để tránh làm kinh động bọn chúng, Tạ Vân Mộng cũng đưa ra quyết định, lạnh giọng nói: “Tạ Lăng Duệ, con đang giở trò gì đấy? Không có gì thì mau về nhà cho mẹ!”
Nói xong, bà lập tức cúp máy, lưu lại số điện thoại, rồi nhanh chóng đi thẳng đến đồn cảnh sát gần nhất.
Bên này, tên bắt cóc đang gọi điện nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại bị tắt máy, rồi quay sang tên đội đầu cá màu xanh.
“Đại ca, bà ta cúp máy rồi.”
“Đấy, tao đã nói rồi, đòi nhiều quá đấy. Hai trăm ngàn mà còn bị cúp máy, lại còn hai trăm triệu? Mày mà đáng giá ngần đó thì tao thờ mày luôn làm thần Tài!” Tên đeo mặt nạ Trư Bát Giới trừng mắt mắng Tạ Lăng Duệ.
“Giờ làm sao?” Tên đeo mặt nạ Ultraman Dyna hỏi.
“Gọi lại tiếp.” Tên đội đầu cá ra lệnh.
“Tôi nói mấy anh nghe, chính vì mấy anh đòi ít quá nên mẹ tôi mới tưởng tôi thông đồng với các anh! Hai trăm ngàn? Tiền tiêu vặt của tôi còn nhiều hơn! Nghe lời tôi đi, đòi hai trăm triệu là đúng bài đấy!” Tạ Lăng Duệ vẫn tiếp tục cố gắng “nâng giá trị” cho bản thân.
“Cương Tử, bịt miệng nó lại.” Tên đội đầu cá màu xanh vừa nghe Tạ Lăng Duệ nói xong đã lên tiếng ra lệnh.
“Rõ rồi!” Tên đeo mặt nạ Ultraman Zero liền móc từ túi ra một cuộn túi nilon đỏ to tổ chảng, rút một cái rồi nhét thẳng vào miệng Tạ Lăng Duệ.
Tạ Lăng Duệ: !!!
Mẹ nó! Đám bắt cóc này đến cả khăn bịt miệng chuyên dụng cũng không có!? Quá thiếu chuyên nghiệp rồi! Mà nhục nhất là—cậu, đại ca trường Tinh Thần, lại bị mấy tên nghiệp dư này bắt cóc!?
Nghĩ đến đó, cậu tức đến mức trừng mắt nhìn chằm chằm tên đeo mặt nạ Ultraman Zero.
Gã kia nhìn ra ánh mắt căm phẫn của cậu, nhưng chẳng có chút xấu hổ nào, thậm chí còn gật gù ra vẻ đương nhiên: “Nhìn cái gì mà nhìn, bọn tao nghèo thì sao? Không nghèo thì đã không đi làm bắt cóc rồi, hiểu không?”
Tạ Lăng Duệ: …
Khốn thật, nghe cũng… có lý đấy chứ! Nhưng tức thật sự luôn!
Tên đeo mặt nạ Ultraman Zero mặc kệ ánh mắt bất mãn của Tạ Lăng Duệ, quay lại tiếp tục bấm gọi điện thoại.
“Alô, vẫn là tôi đây, con trai bà—… Đại ca, bà ta lại cúp rồi.” Tên đeo mặt nạ Ultraman Zero vừa nói được nửa câu thì điện thoại đã bị cúp máy, đành bất lực quay sang tên đội đầu cá màu xanh.
“Vậy thì gửi video cho bà ta.” Gã đội đầu cá ra lệnh.
“Gửi video? Gửi kiểu gì? Gửi cái gì?” Tên đeo mặt nạ Ultraman Zero tiếp tục hỏi.
Câu hỏi này khiến cả nhóm bắt cóc đều rơi vào trầm mặc. Mấy người nhìn nhau không biết phải làm gì, cuối cùng… đồng loạt quay đầu nhìn về phía Tạ Lăng Duệ—người đang bị trói chặt và miệng thì bị nhét đầy túi nilon đỏ.
Tạ Lăng Duệ: …
Có hơi quá đáng rồi đấy nhỉ? Mấy người là bắt cóc, tôi mới là nạn nhân bị bắt mà!?
______
“Quay xong thì nhấn nút này. Nút này dùng để chia sẻ, nhưng mấy anh không có tài khoản của mẹ tôi nên không gửi qua được. Tuy nhiên có thể gửi bằng email. Đó, giờ thì gửi xong rồi.” Tạ Lăng Duệ vừa thao tác vừa giải thích.
Mấy tên bắt cóc đứng vây quanh cậu, chăm chú theo dõi thao tác gửi video, ai nấy đều lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
Tên đeo mặt nạ Trư Bát Giới không khỏi tán thưởng: “Đúng là từng đi học, đầu óc nhanh nhạy thật.”
Gã đeo mặt nạ Ultraman Dyna cũng phụ họa: “Chuẩn luôn, có học hành khác hẳn.”
Tên đeo mặt nạ Ultraman Zero cũng lên tiếng: “Phải đó, Tiểu Vũ nhà tôi cũng thông minh như thế, sau này chắc chắn đậu được đại học tốt.”
You cannot copy content of this page
Bình luận