Chương 1: Quản Gia Ác Ma
11/07/2025
Chương 2:
11/07/2025
Chương 3:
11/07/2025
Chương 4:
11/07/2025
Chương 5:
11/07/2025
Chương 6:
12/07/2025
Chương 7:
12/07/2025
Chương 8:
12/07/2025
Chương 9:
12/07/2025
Chương 10:
12/07/2025
Chương 11:
13/07/2025
Chương 12:
13/07/2025
Chương 13:
13/07/2025
Chương 14:
13/07/2025
Chương 15:
13/07/2025
Chương 16:
13/07/2025
Chương 17:
13/07/2025
Chương 18:
13/07/2025
Chương 19:
13/07/2025
Chương 20:
13/07/2025
Chương 21:
14/07/2025
Chương 22:
14/07/2025
Chương 23:
14/07/2025
Chương 24:
14/07/2025
Chương 25:
14/07/2025
Chương 26:
15/07/2025
Chương 27:
15/07/2025
Chương 28:
15/07/2025
Chương 29:
15/07/2025
Chương 30:
15/07/2025
Chương 31:
16/07/2025
Chương 32:
16/07/2025
Chương 33:
16/07/2025
Chương 34:
16/07/2025
Chương 35:
16/07/2025
Chương 36:
16/07/2025
Chương 37:
16/07/2025
Chương 38:
16/07/2025
Chương 39:
16/07/2025
Chương 40:
16/07/2025
“Đã học ở cái trường quý tộc kia rồi thì sao mà nhà không có tiền được? Trường đó học phí không cũng mười mấy vạn rồi đấy!” Tên đeo mặt nạ Ultraman Dyna ở bên cạnh lên tiếng.
“Nhỡ đâu nó chỉ là thằng lẻn vô trường nhặt ve chai thì sao? Dù gì học sinh trong trường đó đứa nào chả ăn mặc chỉnh tề, ai lại mặc kiểu rách rưới như nó chứ?” Tên Ultraman Zero lại tiếp tục phản bác.
Câu nói đó vừa dứt, mấy tên đeo mặt nạ còn lại lập tức rơi vào im lặng.
Nhìn thấy bốn tên bắt cóc này thật sự bắt đầu nghi ngờ thân phận của mình, Tạ Lăng Duệ lập tức tức điên, hét lớn: “Nhà tôi có tiền! Tôi là con trai của Tạ Vân Mộng!”
“…Tạ Vân Mộng? Ai vậy?” Tên đeo mặt nạ Trư Bát Giới quay sang hỏi gã mang mặt nạ Ultraman Dyna bên cạnh.
Người đeo mặt nạ Dyna: “Chưa nghe bao giờ. Cương Tử, mày biết không?”
Gã đeo mặt nạ Ultraman Zero lắc đầu: “Chưa nghe thấy ai tên vậy. Chắc đại ca biết.”
“Được rồi, bớt nói nhảm. Nó đã nói nhà có tiền rồi thì mau bảo nó đọc số điện thoại đi!” Tên đội đầu cá màu xanh ngắt lời mấy người kia.
Tạ Lăng Duệ: …
Khốn kiếp! Sau này khi tiếp quản Tập đoàn Tạ thị, cậu nhất định sẽ đưa nó trở nên lớn mạnh, nổi tiếng đến mức ai cũng phải biết tên cậu!
Ít ra nếu con cậu sau này bị bắt cóc, lúc khai ra danh tính cũng không đến mức bị người ta hỏi “là ai?”
Tạ Lăng Duệ hậm hực nhưng vẫn rất phối hợp đọc ra một dãy số điện thoại.
Tên đeo mặt nạ Ultraman Zero cầm lấy số, không giấu nổi sự ngạc nhiên—bởi vì ít ai bị bắt cóc mà lại hợp tác dễ dàng đến vậy. Cậu ta còn tưởng như trong phim truyền hình, nạn nhân sẽ sống chết không chịu khai cơ.
Tạ Lăng Duệ nghe thấy tiếng lòng của đối phương thì khịt mũi khinh thường. Trong đầu thì nghĩ nếu cậu không khai sẽ bị đánh cho đến khi chịu mở miệng, giờ lại ngạc nhiên vì cậu hợp tác? Quân tử tránh nơi hiểm nguy, hợp tác là điều hiển nhiên!
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, đầu dây bên kia vang lên giọng nói quen thuộc của Tạ Vân Mộng.
“Con trai bà đang trong tay tôi, tôi khuyên bà nên biết điều một chút.” Tên đeo mặt nạ Ultraman Zero dằn giọng đe dọa.
Đầu bên kia, Tạ Vân Mộng cau mày, bật loa ngoài rồi quay sang nhìn trợ lý. Trợ lý lập tức hiểu ý, cầm điện thoại đi ra khỏi văn phòng.
“Tôi muốn nghe giọng con trai tôi.” Tạ Vân Mộng lạnh lùng lên tiếng.
Tên đeo mặt nạ Ultraman Zero quay sang truyền đạt lại yêu cầu đó cho gã đội đầu cá màu xanh.
Người đội đầu cá khẽ gật đầu.
Tên đeo mặt nạ Ultraman Zero đưa điện thoại lên sát miệng Tạ Lăng Duệ, ra hiệu cho cậu lên tiếng.
Tạ Lăng Duệ nhìn chiếc điện thoại ngay sát miệng mình, nhất thời cảm thấy… hơi nhục. Cậu ngập ngừng, chưa chịu mở lời.
Thấy cậu mãi không nói, tên đeo mặt nạ Ultraman Zero bắt đầu sốt ruột, giơ tay lên ra hiệu—nếu không chịu nói thì sẽ bị đánh đấy.
Tạ Lăng Duệ liếc hắn một cái sâu sắc, cuối cùng vẫn mở miệng gọi một tiếng: “Mẹ.”
Ở đầu dây bên kia, chỉ vì một tiếng “mẹ” ấy, tim Tạ Vân Mộng bỗng trầm hẳn xuống. Đúng lúc đó trợ lý bước vào, ra hiệu rằng không thể liên lạc được với Tạ Lăng Duệ, khiến bà càng thêm tin lời của bên kia là thật.
“Nghe thấy chưa?”
Tạ Vân Mộng nghe giọng tên bắt cóc từ điện thoại, hít sâu một hơi rồi lên tiếng: “Các người muốn gì?”
Cuối cùng cũng đợi được câu này, tên bắt cóc lập tức quay sang nhìn “đại ca” của mình.
Người đội đầu cá màu xanh giơ hai ngón tay, tên đeo mặt nạ Ultraman Dyna gật đầu tỏ ý đã hiểu, rồi mở miệng nói: “Chúng tôi muốn hai trăm ngàn.”
Tạ Vân Mộng vốn tưởng chúng sẽ đòi con số trên trời: ????
Tạ Lăng Duệ đang bị bắt cóc thì: !!!
Mẹ kiếp, mấy người coi thường ai thế? Chỉ hai trăm ngàn? Mặt mũi của tôi để đâu? Sau này nếu có ai hỏi tôi bị bắt cóc, làm sao thoát được, chẳng lẽ tôi phải nói bọn bắt cóc chỉ đòi hai trăm ngàn rồi thả tôi à? Tôi còn biết xấu hổ không!?
Thế là, Tạ Lăng Duệ lập tức hét lên: “Hai trăm triệu! Không đưa thì giết tôi luôn đi!”
Đầu dây bên kia, Tạ Vân Mộng: …
Bên này, mấy tên bắt cóc bị câu hét giá trên trời đó của Tạ Lăng Duệ làm giật bắn mình.
Tên đeo mặt nạ Trư Bát Giới đứng cạnh lập tức vung tay tát một cái vào sau đầu Tạ Lăng Duệ: “Câm miệng! Hét loạn cái gì? Nhỡ giá cao quá mẹ mày không trả thì sao hả?”
Bị đánh bất ngờ, Tạ Lăng Duệ trừng mắt lườm hắn.
Dù lý lẽ đúng là hơi vô lý thật, nhưng thân là “vị vua không ngai” của Trường Quý Tộc Tinh Thần, đại ca của cả trăm anh em, sao cậu lại có thể chỉ đáng giá… hai trăm ngàn cơ chứ!?
You cannot copy content of this page
Bình luận