Những người khác thì ngơ ngác trong vài giây trước khi bắt đầu ôm đầu chạy toán loạn.
Chị đại Sadako ngay lập tức tung hoành, mái tóc dài của cô ấy như những xúc tu vươn ra khắp bốn phía, siết chặt cổ tất cả mọi người.
Chẳng mấy chốc, không ai thoát, tất cả đều bị kéo lại về đúng chỗ, không thiếu một ai.
Sadako liếc quanh một lượt, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Trương đại tiên.
Cô ấy túm lấy mớ tóc thưa thớt của ông ta, dập mạnh đầu ông xuống đất vài lần, vừa làm vừa hét:
“Dám coi thường nương nương nhà ta? Đánh ch*ết ngươi!”
“Nói xấu nương nương, còn định động tay động chân? Ngươi đáng ch*ết!”
Trương đại tiên chịu không nổi, ói ra một bãi.
Sadako nhìn thấy mớ đồ dơ bẩn đó, lập tức nổi cơn thịnh nộ. Cô ấy tiếp tục dập mạnh hơn nữa, vừa dập vừa hét:
“Bẩn ch*ết đi được! Ngươi liếm sạch cho ta!”
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, đám người kiêu ngạo ban nãy đã bị Sadako xử lý đến mức nằm bẹp dưới đất, không còn động đậy, chỉ còn lại chút hơi thở yếu ớt.
Cảnh tượng y như một bộ phim hành động, khiến tôi xem mà thích thú không ngớt.
Tôi cười tươi tắn, nói:
“Chị Sadako, lâu lắm không gặp! Chị càng ngày càng xinh đẹp, mà vóc dáng cũng đẹp hơn rồi!”
“Để xem nào, nên tặng chị món quà gì đây nhỉ?”
Sadako ngượng ngùng, mặt đỏ bừng, cắn môi nói:
“Tôi quen một chàng trai, anh ấy rất tốt với tôi… Tôi muốn một bộ mỹ phẩm và một chiếc váy mới!”
À, thì ra chị Sadako đã lén lút có bạn trai, bảo sao dạo này không thấy chị ấy xuất hiện.
Những người chị em đi theo tôi lâu nay, nếu họ có thể tìm thấy hạnh phúc mới, đó cũng là mong muốn của tôi.
Tôi vỗ ngực, hứa chắc nịch:
“Không vấn đề gì, em sẽ đốt cho chị một bộ Estée Lauder, rồi đốt thêm một chiếc váy… không, mười chiếc váy mới!”
Sadako cảm động rơi nước mắt:
“Cảm ơn tiểu nương nương!”
Nói xong, cô ấy vội vã chui lại vào trong màn hình ti vi.
Chậc chậc, có người yêu rồi, quả nhiên là không muốn ở lại thêm một phút nào.
Mấy trăm bức tượng quỷ trong quan tài của tôi lập tức nhảy dựng lên, đồng thanh:
“Chúng tiểu nhân nguyện vì nương nương mà dốc sức!”
“Chúng tiểu nhân nguyện vì nương nương mà hy sinh cả mạng sống, không tiếc gì!”
“Xin nương nương cho chúng tiểu nhân cơ hội!”
Tôi phẩy tay, ra hiệu cho họ đừng vội.
“Yên tâm, ai cũng có cơ hội cả. Nhìn đi, việc vẫn chưa xong mà!”
Tôi chỉ tay, lập tức một con đại đầu quỷ, đầu to gấp mười lần người bình thường, hiện thân, vừa bước một bước đã giẫm mạnh lên ngực Trương đại tiên, lạnh lùng nói:
“Khai ra! Các ngươi đã hại người thế nào? Đồng bọn còn những ai? Không được giấu một ai, nếu không…”
Ngay lúc đó, con trai của Trương đại tiên tranh thủ định bỏ chạy.
Đại đầu quỷ liền tháo đầu mình xuống, ném thẳng vào người hắn: “rầm” một tiếng, trúng ngay mục tiêu.
Cái đầu của hắn nặng hơn cả cục sắt, chắc đủ để thằng con trai nằm viện cả tháng.
Đại đầu quỷ liếc Trương đại tiên đang run lẩy bẩy, làm bộ chuẩn bị tháo đầu ông ta.
Trương đại tiên sợ đến mức suýt ngất, vội kêu lên:
“Đừng… đừng! Tôi nói, tôi khai hết!”
Hắc Bạch Vô Thường lập tức lao tới, mở điện thoại ra quay lại toàn bộ lời thú nhận, ghi lại mọi tội lỗi của chúng.
9
Ngày trước Trương đại tiên từng bái một sư phụ có đạo hạnh làm thầy, sau đó dựa vào việc xem bói mà kiếm sống.
Tuy nhiên, ông ta học nghệ không tinh, thiên phú lại có hạn, phần lớn những gì ông ta phán đoán đều không chính xác, chỉ đủ sống qua ngày.
Thỉnh thoảng, ông ta còn giúp người khác giới thiệu âm thân (kết hôn âm phủ).
Lúc đầu, chỉ là làm mai giữa hai người đã khuất có tuổi tác tương đồng, kiếm chút tiền lẻ.
Nhưng về sau, có những gia đình giàu có yêu cầu cao, không dễ tìm được âm thân phù hợp.
Vì tiền, ông ta bắt đầu lừa những cô gái phù hợp từ nơi khác về, rồi si*ết c*ổ họ đến ch*ết, ép họ kết âm hôn với người đã khuất.
Cách đây vài năm, ở làng bên xảy ra một vụ tai nạn hầm mỏ, nhiều người thiệt mạng, trong đó không ít chàng trai trẻ chưa từng kết hôn.
Dựa vào chút hiểu biết nửa vời của mình, Trương đại tiên bịa chuyện rằng những người ch*ết oan khi chưa kết hôn thường mang oán khí lớn, chỉ có thể kết duyên với người sống mới hóa giải được oán khí đó.
Người trong làng lạc hậu, phần lớn không được học hành nhiều, thật sự tin vào lời nói dối của ông ta.
Vậy thì làm sao có được người sống?
Phải nói rằng Trương đại tiên là kẻ nhẫn tâm và độc ác.
Ông ta thiết lập nhiều đường dây, lừa gạt những cô gái ngây thơ từ nơi khác về đây, dùng thủ đoạn tàn nhẫn ép họ kết âm hôn với người ch*ết.
Những năm qua, ông ta đã hủy hoại biết bao mạng sống vô tội, thật sự là tội ác không thể tha thứ.
Chúng tôi tìm thấy dưới hầm rượu nhà hắn mấy cô gái toàn thân bẩn thỉu, không thể nhận ra diện mạo ban đầu.
You cannot copy content of this page
Bình luận